Theo Đức Ông Charles Pope (Blogs, February 22, 2021), hiện có một đạo luật trong Quốc hội Hoa Kỳ có thể được biểu quyết vào đầu tuần này, và nếu bạn quan tâm đến phụ nữ, sự thật, khoa học, tự do ngôn luận và tự do tôn giáo, bạn nên cảnh giác. Nó được gọi là Đạo luật Bình đẳng (Equality Act). Nhưng dự luật không nhằm mục đích bình đẳng - đúng hơn, hiệu quả của nó sẽ làm xói mòn luật liên bang hiện hành bảo vệ tự do tôn giáo và buộc người sử dụng lao động, trường học, tổ chức bác ái, v.v. vi phạm sứ mệnh và bản sắc của họ và chấp nhận thế giới quan của người đồng tính và chuyển giới.
Nhân dịp này, Đức Ông Pope trích dẫn lời Hội đồng Giám mục Công Giáo Hoa Kỳ nói về dự luật này:
“Đạo luật Bình đẳng, sắp được bỏ phiếu tại Hạ viện Hoa Kỳ, xét theo nhiều cách, sẽ làm điều ngược lại và cần phải bị chống đối. Thay vì tôn trọng những khác biệt trong niềm tin về hôn nhân và tình dục, Đạo luật Bình đẳng sẽ kỳ thị những người có đức tin. Đạo luật Bình đẳng sẽ: trừng phạt các tổ chức đặt căn bản trên đức tin, như tổ chức bác ái và trường học đang phục vụ mọi người trong cộng đồng của họ… [Đạo luật này] sẽ buộc các trẻ gái và phụ nữ cạnh tranh với con trai và đàn ông để có cơ hội ít ỏi trong thể thao và chia sẻ phòng thay đồ và chỗ tắm chung với những người đàn ông sinh học tự xác định là phụ nữ; nguy cơ buộc người nộp thuế tài trợ cho việc phá thai; buộc mọi người trong cuộc sống hàng ngày, và nhất là các nhân viên y tế, hỗ trợ việc chuyển đổi phái tính; và mở rộng điều chính phủ coi là nơi 'công cộng', buộc ngay cả một số hội trường giáo xứ phải tổ chức các buổi lễ xung đột với các niềm tin Công Giáo".
Nếu tất cả những điều trên vẫn chưa đủ tồi tệ, thì năm ngoái, các giám mục đã phê bình chi tiết hơn về dự luật này bằng cách liệt kê một số vấn đề như sau:
“Đạo luật Bình đẳng sẽ áp đặt các quy định sâu rộng gây tổn hại cho toàn xã hội. Chỉ riêng các định nghĩa của Đạo luật sẽ loại bỏ phụ nữ và trẻ gái khỏi sự tồn tại được luật pháp bảo vệ. … Chúng ta trân trọng các quyền tự do ngôn luận, lập hội, tự do lương tâm và tự do tôn giáo của Tu Chính án Thứ nhất. Đạo luật Bình đẳng khiến những điều này gặp nguy cơ bằng cách đòi hỏi sự thuận ý độc dạng đối với những niềm tin mới về bản sắc con người, trái ngược với những niềm tin được nhiều người nắm giữ - cả những người theo các tín ngưỡng đa dạng lẫn những người không có tín ngưỡng.
“Hơn nữa, Đạo luật cũng không thừa nhận sự khác biệt giữa con người – là chủ thể có phẩm giá và được quyền đòi nhìn nhận phẩm giá này - và hành động của người này, vốn có nhiều hệ luận đạo đức và xã hội. Việc kết hai điều này thành một sẽ tạo ra rất nhiều phức tạp pháp lý khác.
“Tóm lại, Đạo luật Bình đẳng sẽ:
“Qui định suy nghĩ, niềm tin và lời nói. Chúng ta trân trọng các quyền tự do ngôn luận, lập hội, tự do lương tâm và tự do tôn giáo của Tu Chính án Thứ nhất. Đạo luật Bình đẳng khiến những điều này gặp nguy cơ bằng cách đòi hỏi sự thuận ý độc dạng đối với những niềm tin mới về bản sắc con người, trái ngược với những niềm tin được nhiều người nắm giữ - cả những người theo các tín ngưỡng đa dạng lẫn những người không có tín ngưỡng.
“Minh nhiên thu hồi quyền tự do tôn giáo. Bằng cách tự miễn trừ khỏi Đạo luật Khôi phục Quyền Tự do Tôn giáo của lưỡng đảng năm 1993 - một động thái chưa từng có - Đạo luật bình đẳng nói lên việc minh nhiên đi trệch hẳn một trong những nguyên tắc sáng lập của Hoa Kỳ, tức tự do tôn giáo.
“Cản trở việc chăm sóc sức khỏe một cách có phẩm chất. Những người đang trải qua chứng bất an hoặc bất hợp (incongruence) về phái tính phải được đối xử cẩn trọng và cảm thương và phải nhận được từ các chuyên gia chăm sóc sức khỏe cùng một phẩm chất trong các dịch vụ và việc bảo vệ tinh thần khỏi bị tổn hại, vốn là quyền lợi của mọi người. Tuy nhiên, Đạo luật Bình đẳng sẽ buộc nhiều chuyên gia chăm sóc sức khỏe thực hiện một số phương pháp và thủ tục điều trị liên quan đến 'chuyển đổi phái tính' chống lại phán đoán y tế hoặc đạo đức tốt nhất của họ đối với bệnh nhân. Như Trung tâm Dịch vụ Medicare và Medicaid thuộc Chính phủ Obama đã lưu ý vào năm 2016, ‘khẳng định phái tính’ không liên quan đến hạnh phúc lâu dài hơn. Bi thảm thay, những cuộc phẫu thuật liên hệ có thể làm trầm trọng thêm tỷ lệ tự tử lâu dài của những người tự xác định là 'chuyển phái'. Như Đức Giáo Hoàng Phanxicô đã nói, 'giới tính sinh học và vai trò văn hóa xã hội của giới tính (phái tính) có thể được phân biệt nhưng không thể tách biệt'. Việc nhấn mạnh đến việc làm như vậy có thể can gián một số người hành nghề y khoa trong các lĩnh vực liên quan và làm tăng thêm sự căng thẳng cho lực lượng chăm sóc sức khỏe sẵn có.
“Nguy hại cho quyền riêng tư. Đạo luật Bình đẳng không có các tiêu chuẩn chắc chắn cho 'bản sắc phái tính', điều này tạo ra một nẻo đường gây tổn hại tiềm tàng về mặt tinh thần hoặc thể chất đối với các cá nhân, nhất là tại các nơi có sự tách biệt giới tính bản thân cao như phòng vệ sinh và phòng thay đồ. Nguy cơ này không chỉ phát sinh từ những người có kinh nghiệm bất hợp về phái tính, mà còn từ những người khác vốn ranh mãnh lợi dụng các chính sách cởi mở tại những nơi riêng tư này.
“Đe dọa các dịch vụ bác ái. Đạo luật Bình đẳng sẽ buộc vô vàn dịch vụ bác ái hoặc vi phạm các nguyên tắc của họ hoặc tự đóng cửa. Với việc thiếu các tiêu chuẩn về phái tính, các nhà tạm trú sẽ bị đòi hỏi phải chứa cả các phụ nữ dễ bị tổn thương, đôi khi bị chấn thương, lẫn những người đàn ông sinh học. Ngoài ra, các cơ quan chăm sóc nuôi dưỡng và nhận con nuôi buộc phải trao trẻ em cho những cặp đồng tính, bất kể ý muốn của một số bà mẹ sinh ra các em và lợi ích tốt nhất của các em. Việc đóng cửa các dịch vụ bác ái như thế, do đó mà ra, sẽ là điều vô lương tâm – nhất là khi cuộc khủng hoảng ma túy đang khiến ngày càng nhiều trẻ em cần được chăm sóc nuôi dưỡng.
“ Loại trừ người ta khỏi một số con đường sự nghiệp và sinh kế. Bất chấp phán quyết của Tối cao Pháp viện Hoa Kỳ trong Masterpiece Cakeshop kiện Ủy ban Dân quyền Colorado (2018) rằng tiểu bang không được thù nghịch đối với tôn giáo, Đạo luật Bình đẳng sẽ nêu tên, để kiện tụng phá hoại trên cả nước, các doanh nhân có đức tin, những người đang phục vụ mọi người nhưng không thể nói lên những sứ điệp mà họ bất đồng".
Đức Ông Pope nhận định rằng, đối với những người vẫn thắc mắc tại sao các giám mục Hoa Kỳ không xem xét nhiều hơn các vấn đề đạo đức quan yếu trong thời đại chúng ta, thì đây là một ví dụ các ngài đã làm như vậy. Các ngài nên được khuyến khích và đáng được chúng ta hỗ trợ.
Theo Đức Ông, quốc gia này cũng cần tiếng nói và lý lẽ của chúng ta. Ở một nơi nào đó trong tư cách một quốc gia, chúng ta đã rất lạc lõng trong nhiều quan niệm, trong đó có sự dối trá cho rằng con trai có thể là con gái, hoặc con gái có thể là con trai; một người đàn ông có thể trở thành một người đàn bà hoặc một người đàn bà có thể trở thành một người đàn ông. Điều này đơn giản là không đúng và một quốc gia không thể đứng lên và nói "nam không phải nữ" là một quốc gia rất sa đọa và cần được cầu nguyện, ăn chay và hành động.
Bạn có thể nhớ lại cuốn tiểu thuyết lạc thời Nineteen Eighty-Four của George Orwell, được viết vào năm 1948. Cẩn thận giấu nhà chức trách, nhân vật chính Winston Smith đã viết trong nhật ký của mình, “Tự do là tự do nói rằng hai cộng hai là bốn”- nghĩa là, tự do là có thể suy nghĩ, nói năng và hành động theo sự thật. Sau đó, trong một cảnh quan yếu tại Phòng 101 sau khi Smith bị bắt, người thẩm vấn O'Brien nói với "tội phạm tư tưởng" Smith rằng việc kiểm soát đối với thực tại thể lý là điều không quan trọng đối với Đảng, miễn là các công dân của Châu Đại Dương bắt các tri nhận của họ về thế giới thực tùng phục ý chí chính trị của Đảng. Do đó, 2 + 2 = 5. Điều này rõ ràng sai nhưng bạn sẽ hoặc đồng ý hoặc phải gánh chịu hậu quả.
Trong thời đại “văn hóa triệt tiêu” của chúng ta, các loại trừ và áp đặt pháp lý của các tay đầu sỏ chính trị và các viên chức chính phủ ngày càng gần với việc tuyên bố 2 + 2 = 5. Mặc dù ngày nay nhiều người nói rằng “hãy tuân theo khoa học”, nhưng điều này chỉ xảy ra khi nó phục vụ chính họ. Nếu chúng ta tuân theo khoa học thì rõ ràng việc phá thai làm ngưng đập một trái tim con người và một người đàn ông không thể trở thành đàn bà chỉ đơn giản bằng cách nói như thế hoặc thực hiện phẫu thuật.
Trong khi đó, một phần quan trọng khác nữa của Đạo luật Bình đẳng nên miễn các mệnh lệnh của nó khỏi Đạo luật Khôi phục Tự do Tôn giáo, tức đạo luật cung cấp các biện pháp bảo vệ quan trọng cho các cá nhân và định chế trong đức tin của họ. Nghĩa là, luật pháp nên minh nhiên nghiêm cấm các kháng cáo đối với quyền tự do tôn giáo và lương tâm vì không đi theo sự dối trá này.
Chúng ta đang ở một thời điểm quan yếu trong nền văn hóa của mình. Hoặc chúng ta sẽ đứng lên và nhấn mạnh về thực tại hoặc có một “thực tại” thay thế áp đặt lên chúng ta. Hoặc chúng ta đứng lên vì sự thật, hoặc phụ nữ và trẻ gái sẽ bị “triệt tiêu”, khi nữ được định nghĩa lại để bao gồm cả những người không phải là nữ. Hoặc chúng ta sẽ đấu tranh cho tự do tôn giáo và tự do ngôn luận của chúng ta - và cuối cùng là tự do tư tưởng - hoặc chúng sẽ bị tước mất chúng. Điều này đang được tiến hành ồ ạt.
Chúng ta hãy làm việc với các giám mục của chúng ta cũng như các đồng minh khác trong cuộc chiến chống lại “Đạo luật bình đẳng” bất chính này. Có rất ít bình đẳng về nó. Một số người được nuôi dưỡng hợp pháp, nhưng nhiều người khác sẽ bị nghiền nát một cách cũng hợp pháp. Mọi người đều có quyền có phẩm giá. Nhưng không phải mọi người đều có quyền hành xử theo những cách phủ nhận thực tại và gây ra những hậu quả khủng khiếp cho những người khác của nền văn hóa. Điều chúng ta gặp ở đây là một mưu toan định nghĩa lại hoàn toàn bản chất con người. Các hiệu quả xã hội của việc này thật khủng khiếp và việc chính phủ áp đặt những điều như vậy sẽ chỉ khiến mọi sự trở nên tồi tệ hơn nhiều và có thể gây ra bất ổn xã hội.