Cái Gối Rơm Của Người Tu Sĩ
Một tu sĩ trẻ được sư phụ cho phép xuống núi để đi hành hương. Giữa trưa hè nóng bức, anh ta tìm đến một gốc cây lớn để nghỉ chân. Không có sẵn gối, anh lượm lá cây và rơm rạ cuốn lại làm thành chiếc gối để gối đầu.
Bên gốc cây có một dòng suối, một số người phụ nữ có thói quen đến đó để lấy nước. Nhìn thấy người tu sĩ đang lim dim ngủ, họ mới nó nhỏ với nhau:
- Xem kìa, người thanh niên này đã chọn con đường tu trì, nhưng lại không thể ngủ mà không có gối để gối đầu. Anh ta đã cố gắng lấy rơm rạ để làm cho bằng được một chiếc gối.
Nói thế rồi những người phụ nữ tiếp tục đi xuống suối. Anh tu sĩ trẻ nghĩ thầm: "Những người phụ nữ này có lý khi đưa ra nhận xét như thế". Nghĩ như vậy rồi, anh ta liền quăng cái gối bằng rơm rạ đi và ngả đầu trên mặt đất mà ngủ.
Từ dòng suối đi lên, những người phụ nữ nhìn lại người tu sĩ đang nằm dài trên mặt đất, không chiếu chăn, không gối kê đầu, họ liền mỉm cười và nói với nhau:
- Thật là một chàng trai dễ thương. Nhưng thật đáng tiếc, anh ta quăng cái gối đi chỉ vì lời nhận xét của chúng ta. Anh ta tìm cách làm vừa lòng những người phụ nữ hơn là làm đẹp lòng Thiên Chúa của anh ta.
* * *
Không riêng gì vị tu sĩ kia, nhiều người khác cũng đã có thể có thái độ tương tự trong đời sống tu trì hoặc trong đời sống đức tin của họ.
Nếu người ta chỉ sống đạo vì nể kẻ khác, vì sợ lời bình phẩm, thì cuộc sống đạo ấy có khác chi một vở tuồng.
Nếu người ta chỉ đi tu vì danh dự, vì muốn làm hài lòng bà con thân thích, thì đời tu ấy cũng chỉ là một trò bôi bác mà thôi.
Tuy nhiên, nếu ta biết thành tâm đón nhận những góp ý của người khác để hoàn thiện hóa cuộc sống mình, thì những góp ý ấy sẽ quí báu cho ta biết chừng nào.
Thánh Phaolô Tông đồ đã khuyên những người con tinh thần của ngài nơi (2 Cor 5,9): "Bất cứ điều gì chúng ta làm, hãy làm sao để được đẹp lòng Thiên Chúa". Ngài nhắc cho các tín hữu Galat nơi (Gal 1,10) rằng: "Vậy, giờ đây tôi tìm cách lấy lòng người đời, hay lấy lòng Thiên Chúa? Phải chăng tôi tìm cách làm đẹp lòng người đời? Nếu tôi còn muốn làm đẹp lòng người ta, thì tôi không phải là đầy tớ của Chúa Kitô nữa".
Một tu sĩ trẻ được sư phụ cho phép xuống núi để đi hành hương. Giữa trưa hè nóng bức, anh ta tìm đến một gốc cây lớn để nghỉ chân. Không có sẵn gối, anh lượm lá cây và rơm rạ cuốn lại làm thành chiếc gối để gối đầu.
Bên gốc cây có một dòng suối, một số người phụ nữ có thói quen đến đó để lấy nước. Nhìn thấy người tu sĩ đang lim dim ngủ, họ mới nó nhỏ với nhau:
- Xem kìa, người thanh niên này đã chọn con đường tu trì, nhưng lại không thể ngủ mà không có gối để gối đầu. Anh ta đã cố gắng lấy rơm rạ để làm cho bằng được một chiếc gối.
Nói thế rồi những người phụ nữ tiếp tục đi xuống suối. Anh tu sĩ trẻ nghĩ thầm: "Những người phụ nữ này có lý khi đưa ra nhận xét như thế". Nghĩ như vậy rồi, anh ta liền quăng cái gối bằng rơm rạ đi và ngả đầu trên mặt đất mà ngủ.
Từ dòng suối đi lên, những người phụ nữ nhìn lại người tu sĩ đang nằm dài trên mặt đất, không chiếu chăn, không gối kê đầu, họ liền mỉm cười và nói với nhau:
- Thật là một chàng trai dễ thương. Nhưng thật đáng tiếc, anh ta quăng cái gối đi chỉ vì lời nhận xét của chúng ta. Anh ta tìm cách làm vừa lòng những người phụ nữ hơn là làm đẹp lòng Thiên Chúa của anh ta.
* * *
Không riêng gì vị tu sĩ kia, nhiều người khác cũng đã có thể có thái độ tương tự trong đời sống tu trì hoặc trong đời sống đức tin của họ.
Nếu người ta chỉ sống đạo vì nể kẻ khác, vì sợ lời bình phẩm, thì cuộc sống đạo ấy có khác chi một vở tuồng.
Nếu người ta chỉ đi tu vì danh dự, vì muốn làm hài lòng bà con thân thích, thì đời tu ấy cũng chỉ là một trò bôi bác mà thôi.
Tuy nhiên, nếu ta biết thành tâm đón nhận những góp ý của người khác để hoàn thiện hóa cuộc sống mình, thì những góp ý ấy sẽ quí báu cho ta biết chừng nào.
Thánh Phaolô Tông đồ đã khuyên những người con tinh thần của ngài nơi (2 Cor 5,9): "Bất cứ điều gì chúng ta làm, hãy làm sao để được đẹp lòng Thiên Chúa". Ngài nhắc cho các tín hữu Galat nơi (Gal 1,10) rằng: "Vậy, giờ đây tôi tìm cách lấy lòng người đời, hay lấy lòng Thiên Chúa? Phải chăng tôi tìm cách làm đẹp lòng người đời? Nếu tôi còn muốn làm đẹp lòng người ta, thì tôi không phải là đầy tớ của Chúa Kitô nữa".