Thứ Sáu tuần Thánh
(Is 52, 13-53,12, Hr 4, 14-16; 5, 7-9, Ga 18, 1-19,42)
Hôm nay là ngày đặc biệt nhất trong năm Phụng Vụ. Hôm nay Hội Thánh không cử hành phụng vụ Thánh Thể như mọi ngày nhưng hôm nay cử hành phụng vụ Thánh Giá. Thánh Giá hôm nay được giương cao, Thánh Giá hôm nay được suy tôn và kitô hữu hôm nay thờ lạy Thánh Giá. Đỉnh điểm của phụng vụ hôm nay là phần mở Thánh Giá và hôn kính Thánh Giá.
Thường người ta dùng thập giá để treo cổ, để xử tử những tên phạm tội tày đình. Chúa Giêsu trong buổi chiều tím màu ấy cũng đã bị người ta đối xử như phường trộm cướp vậy. Người ta xử với Chúa Giêsu như là một tên trộm nhưng sự thực Chúa Giêsu là người vô tội. Chúa Giêsu vô tội mà Chúa Giêsu lại đón nhận cái chết một cách nhục nhã ấy nên cái chết của Chúa Giêsu càng có ý nghĩa và thập giá của Chúa Giêsu không còn là thập giá nở hoa. Thập giá ấy không còn là thập giá bình thường nữa nhưng thập giá ấy đã mang trên mình một thân mình, một con người Thánh.
Con người Thánh ấy đến trong cõi nhân sinh này mang một ý nghĩa hết sức tuyệt vời là vâng theo thánh ý của Cha mình. Con người Thánh ấy đã được tiên báo từ ngàn xưa nơi môi miệng của các ngôn sứ.
Hình ảnh của các ngôn sứ trong Thánh Kinh phảng phất hình ảnh của ngôn sứ mới Giêsu.
Một trong những hình ảnh hết sức đẹp tiên báo hình ảnh ngôn sứ Giêsu đó chính là Isaia. Chúng ta nhớ lại tự sự của Isaia:
Đức Chúa là Chúa Thượng
đã cho tôi nói năng như một người môn đệ,
để tôi biết lựa lời nâng đỡ ai rã rời kiệt sức.
Sáng sáng Người đánh thức, Người đánh thức tôi
để tôi lắng tai nghe như một người môn đệ.
Đức Chúa Chúa là Chúa Thượng đã mở tai tôi,
còn tôi, tôi không cưỡng lại, cũng chẳng tháo lui.
Tôi đã đưa lưng cho người ta đánh đòn,
giơ má cho người ta giật râu.
Tôi đã không che mặt khi bị mắng nhiếc phỉ nhổ.
Có Đức Chúa là Chúa Thượng phù trợ tôi,
vì thế, tôi đã không hổ thẹn,
vì thế, tôi trơ mặt ra như đá.
Tôi biết mình sẽ không phải thẹn thùng. (Is 50, 4-7)
Sau lời trần tình như thế, Isaia còn nói cho chúng ta biết về hình ảnh, về thân phận bi đát của người tôi trung của Thiên Chúa:
Người tôi trung đã lớn lên tựa chồi cây trước Nhan Thánh,
như khúc rễ trên đất khô cằn.
Người chẳng còn dáng vẻ, chẳng còn oai phong
đáng chúng ta ngắm nhìn,
dung mạo chẳng còn gì khiến chúng ta ưa thích.
Người bị đời khinh khi ruồng rẫy,
phải đau khổ triền miên và nếm mùi bệnh tật.
Người như kẻ ai thấy cũng che mặt không nhìn,
bị chúng ta khinh khi, không đếm xỉa tới.
Sự thật, chính người đã mang lấy những bệnh tật của chúng ta,
đã gánh chịu những đau khổ của chúng ta,
còn chúng ta, chúng ta lại tưởng người bị phạt,
bị Thiên Chúa giáng hoạ, phải nhục nhã ê chề.
Chính người đã bị đâm vì chúng ta phạm tội,
bị nghiền nát vì chúng ta lỗi lầm;
người đã chịu sửa trị để chúng ta được bình an,
đã phải mang thương tích cho chúng ta được chữa lành.
Tất cả chúng ta lạc lõng như chiên cừu,
lang thang mỗi người một ngả.
Nhưng Đức Chúa đã đổ trên đầu người
tội lỗi của tất cả chúng ta.
Bị ngược đãi, người cam chịu nhục, chẳng mở miệng kêu ca;
như chiên bị đem đi làm thịt, như cừu câm nín khi bị xén lông,
người chẳng hề mở miệng. (Is 53, 2-12)
Tất cả những gì mà Isaia tiên báo ấy nay đã trở thành sự thật nơi cuộc thương khó của Chúa Giêsu mà thánh Gioan vừa thuật lại.
Chúa Giêsu ngày hôm nay trong trình thuật thương khó như vị Thượng Tế tiến vào thiên cung. Vị Thượng Tế này không hề giống với một vị thượng tế cũ này hay bao nhiêu vị thượng tế ở trần gian. Vị Thượng Tế này độc nhất vô nhị và đáng tin cậy hoàn toàn vì Ngài đã vui vẻ, đã đón nhận cuộc khổ nạn mà Thiên Chúa Cha mời gọi.
Qua cuộc khổ nạn này, chúng ta thấy Chúa Giêsu hết lòng vâng phục Thiên Chúa Cha là Đấng có quyền cứu thoát Ngài khỏi chén đắng, khỏi cái chết. Cũng chính nhờ lòng vâng phục tuyệt vời ấy Ngài trở nên phương cách để cứu độ cho bất cứ ai tỏ lòng vâng phục Ngài.
Thuở ban sơ, con người phạm tội vì bất phục tùng Thiên Chúa và ngày mỗi ngày càng vấp phạm với cái tội bất tuân ấy. Chúa Giêsu khác con người bình thường là Ngài đến và Ngài gánh vác tất cả tội luỵ của trần gian bằng thái độ vâng phục thánh ý của Cha. Sự vâng phục ấy đỉnh điểm chính là cái chết trên thập giá.
Nói đơn giản như Thánh Phaolô, vì sự bất tuân của một người mà cả nhân loại chịu chết thì nay, nhờ sự vâng phục của một người mà cả nhân loại được cứu sống. Loài người bị hư đi vì quả của cây trái cấm thì nay nhờ quả phúc của cây thập giá con người được cứu độ. Thập giá của Chúa Giêsu nay đã trổ hoa, trổ trái ơn cứu độ cho nhân loại. Chúa Giêsu đã trở nên vinh hiển và vinh hiển một cách tuyệt đỉnh nhờ bài học đón nhận khổ đau trong tâm tình vâng phục và khi ấy quả phúc của cây thập giá lại dẫy tràn..
Ngày hôm nay chúng ta hãy nhìn lên thánh giá mà suy gẫm rằng: Cái thân xác rướm máu ấy chính là kết quả, là nạn nhân của tội lỗi con người. Thân xác rướm máu ấy chính là hình ảnh của người tôi trung gánh tội trần gian. Nhìn lên thánh giá ấy chỉ có những lòng dạ chai đá mới không nhìn ra mình là người đã góp một phần cho con người ấy đau đớn hơn, con người ấy rướm máu hơn.
Và, đi xa hơn một chút, như Chúa Giêsu đã nói: “Khi nào Ta bị treo lên, Ta sẽ kéo mọi người lên cùng Ta”, chúng ta cũng hãy để Chúa Giêsu chịu đóng đinh trên cây thập giá kéo chúng ta lên với Ngài. Khi Ngài kéo chúng ta lên cũng là kéo cái thân xác nặng nề tội lỗi của chúng ta xa cách với cái con người cũ, con người lỗi tội.
Hôm nay, chúng ta quây quần bên cây Thánh Giá và Hội Thánh mời gọi chúng ta hãy nhìn lên Đấng mà chúng ta đã đâm thâu vì tội lỗi chúng ta. Khi nhìn lên con người chịu chết treo trên Thánh Giá ấy, chúng ta đấm ngực xưng thú tất cả những yếu đuối của phận người và khẩn khoản nài xin Ngài tha thứ tội lỗi cho chúng ta. Nhờ máu và nước từ cạnh sườn của Chúa đã lan tràn ơn cứu độ cho nhân loại, chúng ta cũng hãy đến để xin Máu và Nước từ cạnh sườn ấy tẩy rửa con người tội luỵ của chúng ta.
(Is 52, 13-53,12, Hr 4, 14-16; 5, 7-9, Ga 18, 1-19,42)
Hôm nay là ngày đặc biệt nhất trong năm Phụng Vụ. Hôm nay Hội Thánh không cử hành phụng vụ Thánh Thể như mọi ngày nhưng hôm nay cử hành phụng vụ Thánh Giá. Thánh Giá hôm nay được giương cao, Thánh Giá hôm nay được suy tôn và kitô hữu hôm nay thờ lạy Thánh Giá. Đỉnh điểm của phụng vụ hôm nay là phần mở Thánh Giá và hôn kính Thánh Giá.
Thường người ta dùng thập giá để treo cổ, để xử tử những tên phạm tội tày đình. Chúa Giêsu trong buổi chiều tím màu ấy cũng đã bị người ta đối xử như phường trộm cướp vậy. Người ta xử với Chúa Giêsu như là một tên trộm nhưng sự thực Chúa Giêsu là người vô tội. Chúa Giêsu vô tội mà Chúa Giêsu lại đón nhận cái chết một cách nhục nhã ấy nên cái chết của Chúa Giêsu càng có ý nghĩa và thập giá của Chúa Giêsu không còn là thập giá nở hoa. Thập giá ấy không còn là thập giá bình thường nữa nhưng thập giá ấy đã mang trên mình một thân mình, một con người Thánh.
Con người Thánh ấy đến trong cõi nhân sinh này mang một ý nghĩa hết sức tuyệt vời là vâng theo thánh ý của Cha mình. Con người Thánh ấy đã được tiên báo từ ngàn xưa nơi môi miệng của các ngôn sứ.
Hình ảnh của các ngôn sứ trong Thánh Kinh phảng phất hình ảnh của ngôn sứ mới Giêsu.
Một trong những hình ảnh hết sức đẹp tiên báo hình ảnh ngôn sứ Giêsu đó chính là Isaia. Chúng ta nhớ lại tự sự của Isaia:
Đức Chúa là Chúa Thượng
đã cho tôi nói năng như một người môn đệ,
để tôi biết lựa lời nâng đỡ ai rã rời kiệt sức.
Sáng sáng Người đánh thức, Người đánh thức tôi
để tôi lắng tai nghe như một người môn đệ.
Đức Chúa Chúa là Chúa Thượng đã mở tai tôi,
còn tôi, tôi không cưỡng lại, cũng chẳng tháo lui.
Tôi đã đưa lưng cho người ta đánh đòn,
giơ má cho người ta giật râu.
Tôi đã không che mặt khi bị mắng nhiếc phỉ nhổ.
Có Đức Chúa là Chúa Thượng phù trợ tôi,
vì thế, tôi đã không hổ thẹn,
vì thế, tôi trơ mặt ra như đá.
Tôi biết mình sẽ không phải thẹn thùng. (Is 50, 4-7)
Sau lời trần tình như thế, Isaia còn nói cho chúng ta biết về hình ảnh, về thân phận bi đát của người tôi trung của Thiên Chúa:
Người tôi trung đã lớn lên tựa chồi cây trước Nhan Thánh,
như khúc rễ trên đất khô cằn.
Người chẳng còn dáng vẻ, chẳng còn oai phong
đáng chúng ta ngắm nhìn,
dung mạo chẳng còn gì khiến chúng ta ưa thích.
Người bị đời khinh khi ruồng rẫy,
phải đau khổ triền miên và nếm mùi bệnh tật.
Người như kẻ ai thấy cũng che mặt không nhìn,
bị chúng ta khinh khi, không đếm xỉa tới.
Sự thật, chính người đã mang lấy những bệnh tật của chúng ta,
đã gánh chịu những đau khổ của chúng ta,
còn chúng ta, chúng ta lại tưởng người bị phạt,
bị Thiên Chúa giáng hoạ, phải nhục nhã ê chề.
Chính người đã bị đâm vì chúng ta phạm tội,
bị nghiền nát vì chúng ta lỗi lầm;
người đã chịu sửa trị để chúng ta được bình an,
đã phải mang thương tích cho chúng ta được chữa lành.
Tất cả chúng ta lạc lõng như chiên cừu,
lang thang mỗi người một ngả.
Nhưng Đức Chúa đã đổ trên đầu người
tội lỗi của tất cả chúng ta.
Bị ngược đãi, người cam chịu nhục, chẳng mở miệng kêu ca;
như chiên bị đem đi làm thịt, như cừu câm nín khi bị xén lông,
người chẳng hề mở miệng. (Is 53, 2-12)
Tất cả những gì mà Isaia tiên báo ấy nay đã trở thành sự thật nơi cuộc thương khó của Chúa Giêsu mà thánh Gioan vừa thuật lại.
Chúa Giêsu ngày hôm nay trong trình thuật thương khó như vị Thượng Tế tiến vào thiên cung. Vị Thượng Tế này không hề giống với một vị thượng tế cũ này hay bao nhiêu vị thượng tế ở trần gian. Vị Thượng Tế này độc nhất vô nhị và đáng tin cậy hoàn toàn vì Ngài đã vui vẻ, đã đón nhận cuộc khổ nạn mà Thiên Chúa Cha mời gọi.
Qua cuộc khổ nạn này, chúng ta thấy Chúa Giêsu hết lòng vâng phục Thiên Chúa Cha là Đấng có quyền cứu thoát Ngài khỏi chén đắng, khỏi cái chết. Cũng chính nhờ lòng vâng phục tuyệt vời ấy Ngài trở nên phương cách để cứu độ cho bất cứ ai tỏ lòng vâng phục Ngài.
Thuở ban sơ, con người phạm tội vì bất phục tùng Thiên Chúa và ngày mỗi ngày càng vấp phạm với cái tội bất tuân ấy. Chúa Giêsu khác con người bình thường là Ngài đến và Ngài gánh vác tất cả tội luỵ của trần gian bằng thái độ vâng phục thánh ý của Cha. Sự vâng phục ấy đỉnh điểm chính là cái chết trên thập giá.
Nói đơn giản như Thánh Phaolô, vì sự bất tuân của một người mà cả nhân loại chịu chết thì nay, nhờ sự vâng phục của một người mà cả nhân loại được cứu sống. Loài người bị hư đi vì quả của cây trái cấm thì nay nhờ quả phúc của cây thập giá con người được cứu độ. Thập giá của Chúa Giêsu nay đã trổ hoa, trổ trái ơn cứu độ cho nhân loại. Chúa Giêsu đã trở nên vinh hiển và vinh hiển một cách tuyệt đỉnh nhờ bài học đón nhận khổ đau trong tâm tình vâng phục và khi ấy quả phúc của cây thập giá lại dẫy tràn..
Ngày hôm nay chúng ta hãy nhìn lên thánh giá mà suy gẫm rằng: Cái thân xác rướm máu ấy chính là kết quả, là nạn nhân của tội lỗi con người. Thân xác rướm máu ấy chính là hình ảnh của người tôi trung gánh tội trần gian. Nhìn lên thánh giá ấy chỉ có những lòng dạ chai đá mới không nhìn ra mình là người đã góp một phần cho con người ấy đau đớn hơn, con người ấy rướm máu hơn.
Và, đi xa hơn một chút, như Chúa Giêsu đã nói: “Khi nào Ta bị treo lên, Ta sẽ kéo mọi người lên cùng Ta”, chúng ta cũng hãy để Chúa Giêsu chịu đóng đinh trên cây thập giá kéo chúng ta lên với Ngài. Khi Ngài kéo chúng ta lên cũng là kéo cái thân xác nặng nề tội lỗi của chúng ta xa cách với cái con người cũ, con người lỗi tội.
Hôm nay, chúng ta quây quần bên cây Thánh Giá và Hội Thánh mời gọi chúng ta hãy nhìn lên Đấng mà chúng ta đã đâm thâu vì tội lỗi chúng ta. Khi nhìn lên con người chịu chết treo trên Thánh Giá ấy, chúng ta đấm ngực xưng thú tất cả những yếu đuối của phận người và khẩn khoản nài xin Ngài tha thứ tội lỗi cho chúng ta. Nhờ máu và nước từ cạnh sườn của Chúa đã lan tràn ơn cứu độ cho nhân loại, chúng ta cũng hãy đến để xin Máu và Nước từ cạnh sườn ấy tẩy rửa con người tội luỵ của chúng ta.