Hôm thứ Ba, ngày 23 tháng 12, khi trả lời câu hỏi của các nhà báo bên ngoài Villa Barberini ở Castel Gandolfo, Đức Giáo Hoàng Lêô đã kêu gọi những người thiện chí “ít nhất là vào ngày lễ Giáng Sinh của Đấng Cứu thế, hãy tôn trọng một ngày hòa bình”. Đó chính là nền hòa bình “không vũ trang và không gây hấn” mà ngài đã kêu gọi khi lần đầu tiên xuất hiện tại Loggia Trung tâm của Đền Thờ Thánh Phêrô vào ngày 8 tháng 5, ngay sau khi được bầu làm Giáo hoàng.

Đức Giáo Hoàng Lêô kêu gọi 24 giờ hòa bình trên toàn thế giới vào dịp Giáng Sinh khi trả lời các câu hỏi về Ukraine và về luật hỗ trợ tự tử ở Hoa Kỳ.

Đức Thánh Cha Lêô đã cử hành “Thánh lễ Vọng Giáng Sinh” tại Đền Thờ Thánh Phêrô vào lúc 22 giờ. Đây là thánh lễ vọng Giáng Sinh ngài cử hành với tư cách là Đức Giáo Hoàng sau cuộc bầu cử vào ngày 8 Tháng Năm vừa qua.

Mười em nhỏ đến từ Nam Hàn, Ấn Độ, Mozambique, Paraguay, Ba Lan và Ukraine đã mang hoa và cùng Đức Giáo Hoàng tham gia rước kiệu đến cảnh Chúa Giáng Sinh trong đền thờ.

Đồng tế với Đức Thánh Cha có các Hồng Y, Tổng Giám Mục và Giám Mục và khoảng 7,000 tín hữu.

Trong khi Đức Thánh Cha và đoàn đồng tế đang tiến lên bàn thờ, ca đoàn cùng cộng đoàn hát bài “The First Noel - Noel đầu tiên” bằng tiếng Ý là “Nella notte”

Mùa Giáng Sinh đầu tiên, các thiên thần kể lại rằng

Là khi có một nhóm người chăn cừu nghèo trên cánh đồng

Nơi mà họ thường chăn dắt những chú cừu

Vào một đêm mùa đông lạnh giá

Noel, noel, noel, noel

Vua dân Do Thái đã ra đời!

Họ đã nhìn và thấy một ngôi sao

Rực chói cả bầu trời phương Đông xa kia

Và khi đó mặt đất bừng toả sáng

Thế là liên tục như vậy cả ngày và đêm

Noel, noel, noel, noel

Vua dân Do Thái đã ra đời!

Nhờ ánh sáng của ngôi sao ấy

Từ đất nước phương xa có ba người đàn ông đã đến

Vì mục đích tìm kiếm một vì vua

Thế là họ dõi theo ngôi sao ấy

Noel, noel, noel, noel

Vua dân Do Thái đã ra đời!

Ngôi sao kia di chuyển mãi gần đến hướngTây Bắc

đến vùng Bethlehem, nó dừng lại

Dừng và nghỉ hẳn tại nơi

Chính nơi đây, nơi Chúa Giêsu đã ra đời

Noel, noel, noel, noel

Vua dân Do Thái đã ra đời!

Và ba người đàn ông ấy bước đến

Họ cung kính quỳ xuống

Dâng lên vì vua của mình

Nào là vàng bạc, nhũ hương và mộc dược qúy giá

Noel, noel, noel, noel

Vua dân Do Thái đã ra đời!

Nào thì chúng ta cùng hợp tiếng

Ngợi ca Thiên Chúa

Đã làm cho Trời và Đất giao hoà

Với tất cả tình thương nhân loại

Noel, noel, noel, noel

Vua dân Do Thái đã ra đời!

Kính thưa quý vị và anh chị em,

Một ca trưởng đang hát bài công bố Tin Mừng Giáng Sinh, thường được gọi là Kalenda

Ngày thứ bảy trong tháng âm lịch. Nhiều thời đại đã qua kể từ khi Chúa tạo thành Trời Đất và hình thành nên con người theo hình ảnh của Người; nhiều thế kỷ đã trôi qua sau trận Đại Hồng Thủy, khi Đấng Chí Thánh đặt một cầu vồng trên trời như một dấu hiệu của giao ước và hòa bình;

Bao năm đã trôi qua sau cuộc di cư của Ápraham, là tổ phụ trong đức tin của chúng ta, từ miền Ur của người Chanđê, và hai mươi mốt thế kỷ sau đó là cuộc di cư của dân Do Thái ra khỏi Ai Cập, dưới sự hướng dẫn của Môise, mười ba thế kỷ sau khi Ða-vít được xức dầu phong vương, một ngàn năm sau đó; trong tuần lễ thứ sáu mươi lăm theo lời tiên tri Ða-ni-ên; vào năm thứ một trăm chín mươi bốn triều Olympiad; sau khi thành Rôma được thành lập năm bảy trăm năm mươi hai, vào năm thứ 40 dưới thời cai trị của Caesar Octavian Augustus, khi toàn thế giới đang sống trong hòa bình: Chúa Giêsu Kitô, Con Thiên Chúa hằng sống đã đến trong thế gian.

Người là Thiên Chúa bởi Thiên Chúa, Ánh Sáng bởi Ánh Sáng, Thiên Chúa thật bởi Thiên Chúa thật, được sinh ra mà không phải được tạo thành, đồng bản thể với Ðức Chúa Cha: nhờ Người mà muôn vật được tạo thành. Vì loài người chúng ta và để cứu độ chúng ta, Người đã từ trời xuống thế.

Bởi phép Ðức Chúa Thánh Thần, Người đã nhập thể trong lòng Trinh Nữ Maria, và đã làm người.

Đầu thánh lễ, Đức Thánh Cha đã đặt tượng ảnh Chúa Hài Đồng Giêsu vào trong máng cỏ, ở trên ngai nhỏ trước bàn thờ chính.

Khi bài ca Vinh Danh được xướng lên, tất cả các chuông của Đại Vương cung Thánh đường được đánh lên cùng với đàn phong cầm.

Cạnh máng cỏ ở trước Bàn thờ Tuyên Xưng đức tin, có một ngai nhỏ trên đó có đặt một sách Tin Mừng, để nói lên rằng trong biến cố vĩ đại của đêm Giáng Sinh: Lời của Thiên Chúa đã làm người.

Trong bài giảng, Đức Thánh Cha nói:

Anh chị em thân mến,

Từ hàng thiên niên kỷ nay, trên khắp trái đất, các dân tộc đã ngước nhìn lên bầu trời, đặt tên cho những vì sao im lặng và nhìn thấy những hình ảnh trong đó. Trong khát vọng tưởng tượng của mình, họ cố gắng đọc tương lai trên bầu trời, tìm kiếm trên cao một chân lý mà họ không thể tìm thấy ở dưới trần gian. Tuy nhiên, như thể mò mẫm trong bóng tối, họ vẫn lạc lối, bối rối trước chính những lời tiên tri của mình. Nhưng đêm nay, “Đoàn dân đang lần bước giữa tối tăm đã thấy một ánh sáng huy hoàng; đám người sống trong vùng bóng tối, nay được ánh sáng bừng lên chiếu rọi.” (Is 9:2).

Hãy nhìn xem ngôi sao làm kinh ngạc cả thế giới, một tia sáng mới được thắp lên và rực rỡ sức sống: “Hôm nay, tại thành Đa-vít, một Đấng Cứu Thế đã sinh ra cho các ngươi, là Đấng Kitô, Đức Chúa” (Lc 2:11). Đấng mà nếu không có Ngài thì chúng ta không tồn tại, đã đến trong thời gian và không gian – ngay giữa chúng ta. Đấng đã hi sinh mạng sống mình vì chúng ta đang sống giữa chúng ta, soi sáng màn đêm bằng ánh sáng cứu rỗi của Ngài. Không có bóng tối nào mà ngôi sao này không soi rọi, bởi vì nhờ ánh sáng của nó, toàn thể nhân loại được chứng kiến bình minh của một cuộc sống mới và vĩnh cửu.

Đó là biến cố Giáng Sinh của Chúa Giêsu, Emmanuel. Trong Con Thiên Chúa làm người, Thiên Chúa ban cho chúng ta không gì khác hơn là chính bản thân Ngài, để “chuộc chúng ta khỏi mọi sự gian ác và thanh tẩy cho mình một dân riêng của Ngài” (Tít 2:14). Sinh ra trong đêm tối là Đấng cứu chuộc chúng ta khỏi bóng đêm. Dấu hiệu của bình minh không còn phải tìm kiếm ở những nơi xa xôi của vũ trụ, mà bằng cách cúi xuống, trong chuồng gia súc gần đó.

Dấu hiệu rõ ràng được ban cho một thế giới tăm tối quả thật là “một hài nhi được quấn trong tã lót và nằm trong máng cỏ” (Lc 2:12). Để tìm thấy Đấng Cứu Thế, người ta không nên nhìn lên trời, mà phải nhìn xuống đất: quyền năng vô song của Thiên Chúa tỏa sáng trong sự bất lực của một hài nhi mới sinh; sự hùng hồn của Ngôi Lời vĩnh hằng vang vọng trong tiếng khóc đầu đời của một hài nhi; sự thánh thiện của Chúa Thánh Thần lấp lánh trong thân thể nhỏ bé ấy, vừa được tắm rửa sạch sẽ và quấn trong tã lót. Nhu cầu được chăm sóc và sưởi ấm trở nên thiêng liêng vì Con Thiên Chúa cùng chia sẻ lịch sử với tất cả anh chị em của Ngài. Ánh sáng thiêng liêng tỏa ra từ Hài Nhi này giúp chúng ta nhận ra tính nhân văn trong mỗi sự sống mới.

Để chữa lành sự mù quáng của chúng ta, Chúa chọn cách tỏ bày chính mình trong mỗi con người, những người phản chiếu hình ảnh chân thật của Ngài, theo một kế hoạch yêu thương bắt đầu từ khi tạo dựng thế giới. Chừng nào màn đêm của sự lầm lạc còn che khuất chân lý quan phòng này, thì “cũng chẳng còn chỗ cho người khác, cho trẻ em, cho người nghèo, cho người lạ” (Đức Giáo Hoàng Bênêđíctô 16, Bài giảng, Thánh lễ Giáng Sinh ban đêm, ngày 24 tháng 12 năm 2012). Những lời này của Đức Giáo Hoàng Bênêđíctô 16 vẫn là lời nhắc nhở mang tính thời sự rằng trên trái đất, nếu không có chỗ cho con người thì không có chỗ cho Thiên Chúa. Từ chối điều này là từ chối điều kia. Tuy nhiên, nơi nào có chỗ cho con người, nơi đó có chỗ cho Thiên Chúa; ngay cả một chuồng gia súc cũng có thể trở nên thiêng liêng hơn cả một ngôi đền, và lòng mẹ Maria trở thành Hòm Giao Ước Mới.

Hỡi anh chị em thân mến, chúng ta hãy cùng chiêm nghiệm sự khôn ngoan của lễ Giáng Sinh. Trong Hài Nhi Giêsu, Thiên Chúa ban cho thế giới một sự sống mới: sự sống của chính Ngài, được hiến dâng cho tất cả. Ngài không ban cho chúng ta một giải pháp thông minh cho mọi vấn đề, mà là một câu chuyện tình yêu thu hút chúng ta. Đáp lại những kỳ vọng của các dân tộc, Ngài sai một hài nhi đến để trở thành lời hy vọng. Trước sự đau khổ của người nghèo, Ngài sai một Đấng không có khả năng tự vệ đến để trở thành sức mạnh giúp họ đứng dậy. Trước bạo lực và áp bức, Ngài thắp lên một ngọn lửa dịu dàng soi sáng bằng ơn cứu độ cho tất cả trẻ em trên thế giới này. Như Thánh Augustinô đã nhận xét, “sự kiêu ngạo của con người đè nặng lên các ngươi đến nỗi chỉ có sự khiêm nhường của Thiên Chúa mới có thể nâng các ngươi dậy” (Thánh Augustinô, Bài giảng 188, III, 3). Trong khi một nền kinh tế méo mó khiến chúng ta đối xử với con người như những món hàng hóa, Thiên Chúa trở nên giống như chúng ta, bày tỏ phẩm giá vô hạn của mỗi người. Trong khi nhân loại tìm cách trở thành “Chúa” để thống trị người khác, Thiên Chúa chọn trở thành người để giải phóng chúng ta khỏi mọi hình thức nô lệ. Liệu tình yêu này có đủ để thay đổi lịch sử của chúng ta không?

Câu trả lời sẽ đến ngay khi chúng ta thức dậy từ một đêm tối tăm vào ánh sáng của cuộc sống mới, và, giống như những người chăn chiên, chiêm nghiệm Hài nhi Giêsu. Trên máng cỏ ở Bêlem, nơi Đức Mẹ Maria và Thánh Giuse canh giữ Hài nhi mới sinh với trái tim tràn đầy kinh ngạc, bầu trời đầy sao biến thành “một đám đông thiên binh” (Lc 2:13). Đó là những thiên binh không vũ trang và đang giải giáp kẻ thù, vì họ hát về vinh quang của Thiên Chúa, mà hòa bình trên đất là sự biểu hiện chân thực (xem câu 14). Thật vậy, trong trái tim của Chúa Kitô đập mạnh mẽ mối dây tình yêu kết nối trời và đất, Đấng Tạo Hóa và muôn vật.

Vì lý do này, đúng một năm trước, Đức Giáo Hoàng Phanxicô đã khẳng định rằng Lễ Giáng Sinh của Chúa Giêsu khơi dậy trong chúng ta “ân sủng và nhiệm vụ mang lại hy vọng đến bất cứ nơi nào hy vọng đã mất”, bởi vì “với Ngài, niềm vui nở rộ; với Ngài, cuộc sống thay đổi; với Ngài, hy vọng không bao giờ làm thất vọng” (Bài giảng, Thánh lễ Giáng Sinh ban đêm, ngày 24 tháng 12 năm 2024). Với những lời này, Năm Thánh đã bắt đầu. Giờ đây, khi Năm Thánh sắp kết thúc, Giáng Sinh trở thành thời gian của lòng biết ơn và sứ mệnh đối với chúng ta; lòng biết ơn đối với hồng ân đã nhận được, và sứ mệnh làm chứng cho hồng ân ấy trước thế giới. Như Thánh vịnh gia đã hát: “Hãy loan báo ơn cứu độ của Ngài hằng ngày. Hãy loan truyền vinh quang của Ngài giữa các dân tộc, những việc kỳ diệu của Ngài giữa muôn dân” (Tv 96:2-3).

Thưa anh chị em, việc chiêm nghiệm Ngôi Lời nhập thể khơi dậy trong toàn thể Giáo Hội một lời loan báo mới mẻ và chân thật. Vì vậy, chúng ta hãy loan báo niềm vui Giáng Sinh, một lễ hội của đức tin, bác ái và hy vọng. Đó là một lễ hội của đức tin, bởi vì Thiên Chúa trở thành người, sinh ra từ Đức Trinh Nữ. Đó là một lễ hội của bác ái, bởi vì hồng ân của Con Cứu Chuộc được thể hiện qua sự hiến thân huynh đệ. Đó là một lễ hội của hy vọng, bởi vì Chúa Giêsu Hài Đồng nhóm lên niềm hy vọng ấy trong chúng ta, biến chúng ta thành những sứ giả hòa bình. Với những tâm tình ấy trong lòng, không sợ bóng đêm, chúng ta có thể tiến bước đón bình minh của một ngày mới.