
Viện Nghiên cứu Gia đình (ifstudies.org), trong bản tin ngày 17/12/2025, nhận định rằng: Có một đức tính đặc biệt là quản lý gia đình tốt. Đối với tôi, việc khám phá ra điều này là một trong những thành quả tuyệt vời của việc nghiên cứu tư tưởng cổ đại và trung cổ. Theo Aristotle và Thomas Aquinas, “sự khôn ngoan trong gia đình” sắp xếp mọi thứ trong cuộc sống gia đình hướng tới hạnh phúc thực sự của các thành viên. Điều này thực sự có thể giúp chúng ta suy nghĩ về cách mừng Lễ Giáng sinh.
Một đặc điểm quan trọng của đức tính khôn ngoan là nó khác biệt với bất cứ kiến thức thực tiễn nào khác. Nghệ thuật mộc, giống như các “nghệ thuật” khác, là về việc chế tạo những thứ cần thiết cho cuộc sống con người, trong trường hợp này là đồ gỗ. Sự khôn ngoan cũng là về việc chế tạo một thứ gì đó, nhưng thứ nó chế tạo là một loại cuộc sống con người nhất định. Nghĩa là, nó chế tạo những giá trị cụ thể của con người, chẳng hạn như phẩm chất đạo đức, và các mối quan hệ bắt nguồn từ phẩm chất đó. Đây là lý do tại sao sự khôn ngoan nên được ưu tiên và thực sự giám sát tất cả các nghệ thuật khác.
Điều này mang lại cho chúng ta một góc nhìn tuyệt vời về việc mừng Lễ Giáng sinh. Cũng như bất cứ việc gì khác chúng ta làm trong nhà, việc đón Lễ Giáng sinh cũng liên quan đến nhiều “nghệ thuật” hay kỹ năng: nấu nướng, trang trí và làm nhiều thứ khác nhau. Ngoài ra còn có nhiều khía cạnh cụ thể cần sắp xếp: mời ai đến nhà, đi nhà thờ khi nào và ở đâu, nên làm (hoặc tránh) những hoạt động nào, dành bao nhiêu thời gian cho truyền thống này hay truyền thống khác. Vậy thì, chúng ta phải tự hỏi, điều gì mang lại sự thống nhất, trật tự (và vẻ đẹp!) và định hướng cho các lễ mừng của chúng ta? Câu trả lời là sự khôn ngoan trong gia đình.
Có nhiều điều ở đây hơn những gì chúng ta thấy. Tóm lại, sự khôn ngoan trong gia đình có thể mang lại cho cuộc sống của chúng ta (cụ thể là trong gia đình) điều mà đáng buồn thay đang thiếu trong cuộc sống của quá nhiều người ngày nay: trật tự, sự thống nhất và vẻ đẹp. Đó là cách chúng ta đưa tất cả những mối quan tâm thực tế “khác” vào một mối quan tâm thực tế duy nhất thực sự quan trọng. Đối với người Kitô hữu, điều này có nghĩa là chúng ta sắp xếp mọi thứ hướng tới việc làm sâu sắc thêm đức tin, củng cố hy vọng và phát triển tình yêu thương—bắt đầu từ gia đình chúng ta.
Vậy, điều này có ý nghĩa gì đối với cách chúng ta đón Lễ Giáng sinh? Ba điều cụ thể cần lưu ý.
1. Đọc câu chuyện Giáng sinh gốc.
Vào một thời điểm thích hợp trong lễ Giáng sinh, hãy đọc to đoạn Kinh Thánh Lu-ca kể về sự giáng sinh của Chúa và chuyến viếng thăm của những người chăn chiên. Điều này sẽ có hiệu quả đặc biệt khi người cha hoặc ông nội tập hợp mọi người lại để cùng đọc, có thể là quanh cây thông Noel hoặc bên bàn ăn. Sau một khoảnh khắc im lặng khi kết thúc bài đọc, ông có thể chia sẻ vài lời suy ngẫm đơn giản rồi hỏi xem có ai muốn bổ sung thêm điều gì không. Đây là một cơ hội tuyệt vời để làm điều mà chúng ta nên làm thường xuyên hơn: cùng nhau bày tỏ những niềm tin chung làm nền tảng cho cuộc sống gia đình. Sự ra đời của Chúa Giê-su tại Bê-lem đã thay đổi mọi thứ. Cùng nhau sum họp trong niềm vui và lòng biết ơn vào dịp Giáng sinh, chúng ta cùng nhau tái cam kết với đức tin mà chúng ta đã nhận được như một món quà.
2. Chọn những truyền thống mang lại những trải nghiệm phong phú và thú vị cho tất cả mọi người.
Chắc chắn, điều này nói thì dễ hơn làm, nhưng ít nhất chúng ta nên xác định rõ mục tiêu. Chúng ta muốn mọi người có được trải nghiệm về cảm giác đoàn kết trong một niềm vui siêu việt. Điều như vậy không thể tạo ra được, nhưng nó có thể được vun đắp. Việc đọc to một câu chuyện Giáng sinh yêu thích khác rất đáng để cân nhắc: có lẽ là "A Christmas Carol", "The Gift of the Magi", hoặc "The Other Wiseman", chỉ kể tên một vài câu chuyện được yêu thích. Kể chuyện bởi người lớn tuổi hoặc quây quần hát mừng Giáng sinh cũng là những lựa chọn khác.
3. Cuối cùng, hãy chú trọng hơn đến những gì chúng ta làm trong bữa ăn Giáng sinh của mình.
Không gì tuyệt vời hơn một bữa ăn để tập trung vào việc cử hành của chúng ta. Liệu chúng ta có để những truyền thống nào đó bị lãng quên? Chúng ta có chắc chắn rằng đây thực sự là một nỗ lực của cả gia đình, nơi mọi người đều có phần và đều được trân trọng? Chúng ta có nán lại để thưởng thức bữa ăn và thời gian bên nhau, và một lần nữa nói lên những điều chúng ta đang kỷ niệm và nhiều lý do để biết ơn?
Mục đích của việc lên kế hoạch cho ba truyền thống này là để xem xét cách thu hút mọi người lại với nhau, đặc biệt là bằng cách hướng ra bên ngoài và hướng lên trên như một gia đình. Việc chú trọng đến các truyền thống, và những gì đã và chưa hiệu quả trước đây, là rất quan trọng. Đây là điều thực sự đáng để chúng ta suy ngẫm kỹ lưỡng, thậm chí cầu nguyện – xin Chúa giúp chúng ta tạo nên một cuộc cử hành xứng đáng, cả về điều chúng ta kỷ niệm, và về cuộc sống tuyệt vời mà Người kêu gọi chúng ta, bắt đầu từ ngày Giáng Sinh.
Mỗi một trong ba điều cụ thể này đều có thể là một sự khích lệ tự nhiên và bối cảnh để phát triển trong đức tin, hy vọng và tình yêu. Bởi vì khi chúng ta cùng nhau vui vẻ hồi tưởng lại những điều kỳ diệu mà chúng ta tin tưởng, chúng ta xích lại gần nhau hơn trong tình yêu thương, và chúng ta học cách trông chờ trong hy vọng (như một lời cầu nguyện của người Byzantine) đến bữa tiệc lớn mà tiếng reo hò của những người tham dự không bao giờ dứt.