1. Đức Giáo Hoàng Lêô XIV gặp Viktor Orbán tại Vatican
Trong các buổi tiếp kiến riêng biệt vào thứ Hai, Đức Giáo Hoàng Lêô XIV đã tiếp hai nhà lãnh đạo chính trị có quan điểm rất khác nhau về vấn đề di cư. Buổi sáng, ngài gặp Thủ tướng Hung Gia Lợi Viktor Orbán, và buổi chiều, ngài gặp Magnus Brunner, Cao ủy Liên minh Âu Châu về Nội vụ và Di cư.
Orbán duy trì lập trường hạn chế di cư và nhiều lần chỉ trích các chính sách phân bổ lại người di cư do Liên minh Âu Châu thúc đẩy. Về phần mình, Brunner bảo vệ chính sách di cư chung và ủng hộ việc thực hiện Hiệp ước Âu Châu về Di cư và Tị nạn, một thỏa thuận mà nhà lãnh đạo Hung Gia Lợi kiên quyết bác bỏ.
Đúng 9 giờ sáng, Orbán đã đến Sân San Damaso thuộc Điện Tông Tòa để có cuộc gặp chính thức đầu tiên với Đức Thánh Cha. Sau đó, ông đã gặp Đức Hồng Y Pietro Parolin, Quốc vụ khanh Tòa Thánh, và Đức Tổng Giám Mục Paul Richard Gallagher, Ngoại trưởng Tòa Thánh, phụ trách quan hệ với các quốc gia và các tổ chức quốc tế.
Tòa thánh không cung cấp chi tiết về nội dung cuộc gặp riêng với Đức Giáo Hoàng, cũng không nêu rõ liệu vấn đề di cư có nằm trong số các chủ đề được thảo luận hay không. Về phần mình, Thủ tướng Hung Gia Lợi đã tuyên bố trên tài khoản X của mình rằng ông yêu cầu Đức Giáo Hoàng hỗ trợ những nỗ lực vì hòa bình của đất nước mình mà nhiều người cho rằng về thực chất là bán đứng Ukraine để tìm kiếm những lợi nhuận do nhà độc tài Vladimir Putin ban bố cho.
Trong cuộc họp tại Phủ Quốc vụ khanh, mối quan hệ song phương bền chặt và sự đánh giá cao đối với cam kết của Giáo Hội Công Giáo trong việc thúc đẩy phát triển xã hội và phúc lợi của cộng đồng Hung Gia Lợi đã được nêu bật.
Theo Vatican, sự quan tâm đặc biệt được dành cho vai trò của gia đình và sự hình thành cũng như tương lai của những người trẻ tuổi cũng như tầm quan trọng của việc bảo vệ các cộng đồng Kitô giáo dễ bị tổn thương nhất.
Các cuộc thảo luận cũng đề cập đến các vấn đề của Âu Châu, đặc biệt là xung đột ở Ukraine và tình hình ở Trung Đông.
Thứ năm tuần trước, trong cuộc gặp với các đại biểu từ các phong trào quần chúng, Đức Giáo Hoàng Lêô XIV đã bảo vệ quyền và nghĩa vụ của mỗi quốc gia trong việc bảo vệ biên giới của mình, mà ngài cho rằng phải cân bằng với “nghĩa vụ đạo đức trong việc cung cấp nơi trú ẩn” và cảnh báo chống lại các biện pháp “vô nhân đạo” đối xử với người di cư như thể họ là “rác rưởi”.
Source:Catholic News Agency
2. Nhật ký trừ tà số 367: Hãy gạt bỏ nỗi tuyệt vọng của ma thuật!
Cách đây một thời gian, một trong những thầy trừ tà của chúng tôi đang đi máy bay. Cô gái trẻ ngồi cạnh trò chuyện với anh ta và hỏi nghề nghiệp của anh ta. Anh ta trả lời rằng mình là một linh mục Công Giáo. “Ồ,” cô ấy nói, “Anh và tôi giống nhau. Tôi thực hành phép thuật.” Vị linh mục đáp lại, “Nếu cô thực hành phép thuật, chúng ta không giống nhau.”
Tương tự, một phụ nữ trẻ đã qua đời, tự nhận mình là một tín hữu Công Giáo. Trong tang lễ, người ta đã công khai và tự hào tuyên bố rằng cô ấy tích cực thực hành phép thuật, được tường trình như một phần quan trọng trong bản sắc tâm linh của cô. Một số gia đình và bạn bè không nhận thấy bất kỳ mâu thuẫn nào, và đã ca ngợi cô vì điều đó.
Tôi vẫn còn đau buồn trước tình trạng công chúng, đặc biệt là giới trẻ, chấp nhận ma thuật và huyền bí. Hai sự việc này minh họa cho một thất bại nghiêm trọng trong việc dạy giáo lý hiện đại. Nó cho thấy nhiều người đang được hình thành về mặt tâm linh bởi văn hóa đại chúng hơn là bởi giáo lý của Giáo Hội Công Giáo.
Kinh Thánh lên án trực tiếp và rõ ràng việc bói toán và phù thủy, gọi đó là “điều ghê tởm” (Đnl 18:10-12). Sách Giáo lý Công Giáo (#2117) cũng đồng tình với phán quyết mạnh mẽ này, gọi những thực hành huyền bí này là “trái ngược nghiêm trọng với đức hạnh của tôn giáo”. + Tuy nhiên, hiện tại Witchtok đang tự hào có hơn 40 tỷ lượt xem.
Không gì có thể đối nghịch với CẦU NGUYỆN hơn là MA THUẬT. Những người thực hành ma thuật không cầu xin một vị Chúa duy nhất mà cố gắng đạt được điều họ muốn thông qua nỗ lực thao túng “các thế lực tâm linh”. Cầu nguyện Kitô dựa trên mối quan hệ với Chúa và tin tưởng vào sự quan phòng của Ngài. Ma thuật không dựa trên mối quan hệ với Chúa và không tin tưởng vào sự quan phòng của Ngài.
Các nhà trừ tà biết rằng việc thực hành huyền bí thực sự có thể khai thác các thế lực tâm linh, nhưng kết quả của nó luôn đến từ Ác Quỷ, bất kể ý định hay sự xuất hiện ban đầu của người thực hành. Tóm lại, trong CẦU NGUYỆN, chúng ta nói: “Ý Cha trị đến”. Trong MA THUẬT, người thực hành về thực chất tuyên bố rằng: “Ý tôi trị đến”. Câu trước là lời cầu nguyện của các thánh; câu sau là thái độ của Satan và bè lũ của hắn.
Các tín hữu Kitô tim vào một Thiên Chúa duy nhất, Đấng lắng nghe mọi lời cầu nguyện của chúng ta và đáp lại bằng lòng quảng đại của Thiên Chúa. Chúa có thể không ban cho chúng ta điều chúng ta mong muốn, nhưng chúng ta tin rằng Thiên Chúa yêu thương sẽ ban cho chúng ta điều chúng ta thực sự cần, ngay cả khi chúng ta không thể nhận ra điều đó vào lúc đó.
Tôi biết từ kinh nghiệm trực tiếp rằng không ít phù thủy đã khó chịu vì những lời này và tích cực nguyền rủa chúng ta. Nhưng chúng tôi cầu nguyện cho anh chị em. Hãy gạt bỏ nỗi tuyệt vọng của ma thuật và thế giới đen tối. Hãy cùng chúng tôi đến với Nguồn mạch đích thực của mọi niềm vui và bình an. “Hãy bước đi khi các ngươi còn có ánh sáng, kẻo bóng tối chế ngự các ngươi” (Ga 12:35).
Source:Catholic Exorcism
3. Sự cần kíp phải cầu nguyện cho các đẳng linh hồn.
Truyền thống cầu nguyện cho những người đã qua đời có nguồn gốc từ Cựu Ước:
Sách Macabêô quyển thứ hai ghi lại như sau:
“Ông Giuđa quyên được khoảng hai ngàn quan tiền, và gửi về Giêrusalem để xin dâng lễ đền tội; ông làm cử chỉ rất tốt đẹp và cao quý này vì cho rằng người chết sẽ sống lại. Thực thế, nếu ông không hy vọng rằng những chiến binh đã ngã xuống sẽ sống lại, thì cầu nguyện cho người chết quả là việc dư thừa và ngu xuẩn. Nhưng vì ông nghĩ đến phần thưởng rất tốt đẹp dành cho những người đã an nghỉ trong tinh thần đạo đức. Đó là lý do khiến ông đến dâng lễ tế đền tạ cho những người đã chết, để họ được giải thoát khỏi tội lỗi” (2 Mcb 12,43-46).
Giáo Hội từ những thế kỷ đầu, cũng đã có cầu nguyện cho các tín hữu đã qua đời.
Thánh Augustinô, thế kỷ IV, đã nói: “Nếu chúng ta không lưu tâm gì đến người chết, thì chúng ta sẽ không có thói quen cầu nguyện cho họ.”
Các dòng tu đặc biệt quan tâm đến việc này. Thánh Ôđilô, Tu viện trưởng Dòng Cluny, vào giữa thế kỷ XI (1048) đã có sáng kiến cho dòng của ngài cầu nguyện cho những người đã qua đời vào ngày 2/11, ngay sau lễ Các Thánh. Sáng kiến này được Giáo Hội đưa vào lịch Phụng vụ Rôma.
Công Đồng Triđentinô (1545-1563) nhấn mạnh rằng lời cầu nguyện của người sống có thể rút bớt thời gian thanh luyện của linh hồn người chết.
Vì thế, Giáo Hội dùng cả tháng 11 để cầu nguyện cho các linh hồn, được bắt đầu bằng Lễ Các Đẳng Linh Hồn vào ngày 2 tháng 11. Nhiều nơi trên thế giới vẫn gọi tháng 11 là tháng cầu cho các đẳng linh hồn.
Đức Tin của Giáo Hội Công Giáo dạy rằng, con người sau khi chết sẽ xảy ra ba tình trạng; lên Thiên Đàng, xuống Hoả Ngục hay vào Luyện Ngục.
Khi một người sống theo luân lý Công Giáo, luôn kính sợ Thiên Chúa và sống theo giới răn của Ngài. Thiên Đàng là phần thưởng Thiên Chúa dành cho họ vì công trạng và sự mong ước khi họ còn sống. Thiên Đàng là hạnh phúc bất diệt, là sự sống đời đời và là sự hiệp thông trọn hảo với Thiên Chúa, các Thiên Thần, và các Thánh.
Khi còn sống những ai đã từ chối ân sủng của Thiên Chúa, những ai biết tỏ tường điều tốt xấu nhưng vẫn phạm tội chống lại Thiên Chúa và tha nhân để chọn điều xấu thì hỏa ngục là nơi dành cho họ.
Sách Giáo Lý Công Giáo định nghĩa Luyện Ngục là nơi dành cho “những người chết trong ân sủng và tình thân nghĩa với Thiên Chúa, nhưng chưa được thanh luyện hoàn toàn, thì tuy họ chắc chắn sẽ được cứu độ muôn đời, họ còn phải chịu thanh luyện sau khi chết, để đạt được sự thánh thiện cần thiết hầu tiến vào hưởng niềm vui thiên đàng” (số 1030).
Có một điều là những linh hồn nơi luyện hình không thể cầu nguyện cho chính họ, và họ phải cậy nhờ hoàn toàn vào lòng thương xót và lời cầu nguyện của những người đang còn sống.
Ngay từ thuở đầu, Giáo Hội luôn cầu nguyện cho những người qua đời, đặc biệt trong Thánh Lễ và các phụng vụ chung. Tất cả các Kinh Nguyện Thánh Thể đều có phần cầu nguyện cho các linh hồn. Chẳng hạn, Kinh Nguyện Thánh Thể ghi rằng: “Xin Chúa cũng nhớ đến anh chị em chúng con đang an nghỉ trong niềm hy vọng sống lại, và mọi người, đặc biệt các bậc tổ tiên, ông bà, cha mẹ và thân bằng quyến thuộc chúng con đã ly trần trong tình thương của Chúa. Xin cho hết thảy được vào hưởng ánh sáng Tôn Nhan Chúa.”
Cha Piô năm dấu thánh kể câu chuyện sau cho thấy sự cần kíp phải cầu nguyện cho các đẳng linh hồn.
Một buổi tối lúc cầu nguyện một mình nơi nhà nguyện bỗng tôi trông thấy một thầy trẻ tuổi đứng nơi bàn thờ chính. Thầy có vẻ như đang lau chùi các chân nến và sửa lại các bình hoa. Lúc ấy là giờ ăn tối. Tôi đinh ninh người lo bàn thánh chính là thầy Leone nên tôi tiến lại gần và nói:
– Thầy Leone à, đang giờ ăn tối, thầy xuống phòng ăn đi, chứ đâu phải giờ lau bụi và sửa soạn bàn thánh!
Nhưng một giọng nói – không phải của thầy Leone – trả lời:
– Con không phải thầy Leone!
Tôi hỏi lại:
– Vậy thầy là ai?
Tiếng nói trả lời:
– Con là tu sĩ cùng dòng với Cha và từng là tập sinh sống ở Tu Viện này. Đức vâng lời dạy con phải luôn luôn giữ gìn bàn thánh thật sạch và thật ngăn nắp. Đáng tiếc, con thường bê trễ trong bổn phận và thiếu lòng tôn kính đối Chúa Giêsu Thánh Thể trong Nhà Tạm. Chính vì tội thiếu tôn thờ cách trầm trọng này mà cho đến nay con vẫn còn bị hình phạt trong Lửa Luyện Hình. Nhưng giờ đây Thiên Chúa Từ Nhân, trong lòng thương xót vô biên của Ngài, cho phép con hiện về với Cha. Chính Cha là người có thể thu ngắn thời gian con phải chịu giam cầm trong Lửa Luyện Ngục. Xin Cha vui lòng giúp con.
Tôi nghĩ mình quả thật quảng đại đối với Linh Hồn đang đau khổ nơi Lửa Luyện Tội khi nhanh nhẹn hứa rằng: “Anh sẽ chỉ còn ở trong Lửa Luyện Tội cho đến sáng mai lúc dâng Thánh Lễ”. Nào ngờ Linh Hồn này thét lên: “Thật là tàn nhẫn!”. Thét xong câu đó Linh Hồn biến đi. Tiếng than khóc kinh khiếp của Linh Hồn như lưỡi gươm đâm xuyên trái tim tôi. Tôi thật đau đớn và mãi mãi như nghe tiếng thét vang vọng bên tai. Tôi, nhờ sự ủy quyền đặc biệt của Thiên Chúa, có thể giúp Linh Hồn đi thẳng về Trời, trái lại, tôi đã kết án giam giữ Linh Hồn ở lại trong Lửa Luyện Ngục thêm một đêm nữa cho tới sáng mai!