1. Các nhà lãnh đạo Công Giáo và Chính thống giáo gặp nhau tại Ukraine khi các cuộc tấn công bằng hỏa tiễn của Nga tăng cường
Những nhà lãnh đạo Giáo Hội Công Giáo Ukraine nghi lễ Đông phương và Giáo hội Chính thống giáo Ukraine đã họp để thảo luận về hợp tác đại kết, vài giờ trước khi Nga tiến hành cuộc ném bom dữ dội vào nước này.
Hôm 14 tháng Giêng, Đức Tổng Giám Mục Sviatoslav Shevchuk, người lãnh đạo Giáo Hội Công Giáo Đông phương lớn nhất trong số 32 Giáo Hội Công Giáo Đông phương, đã gặp Thượng phụ Epiphanius I, lãnh đạo Giáo hội Chính thống giáo Ukraine, Giáo hội tự trị Ukraine được Thượng phụ Constantinople công nhận nhưng không được Giáo hội Chính thống giáo Nga công nhận
Cuộc họp diễn ra ngay trước cuộc tấn công qua đêm của lực lượng Nga, những người đã phóng hỏa tiễn vào cơ sở hạ tầng dân sự chiến lược ở phía tây Ukraine, khiến nhiều khu vực của đất nước này mất điện vào giữa mùa đông giá lạnh.
Do cuộc không kích diễn ra gần biên giới Ba Lan nên các máy bay phản lực của NATO phải được điều động để đáp trả.
Trong cuộc gặp ngày 14 tháng Giêng, hai nhà lãnh đạo Giáo hội đã thảo luận về các chuyến đi quốc tế gần đây của họ để củng cố sự ủng hộ cho Ukraine trước cuộc xâm lược đang diễn ra của Nga, và những nỗ lực của họ nhằm bảo đảm một thỏa thuận hòa bình: Tổng giám mục Shevchuk đã đến thăm nhà lãnh đạo cộng đồng Chính thống giáo, Đức Thượng phụ Đại kết Bácthôlômêô của Constantinople vào tháng 10 và Đức Thượng phụ Epiphanius đã đến Vatican để đàm phán vào tháng trước — chuyến thăm đầu tiên như vậy của nhà lãnh đạo OCU.
Trong những tuần gần đây, Đức Thánh Cha Phanxicô đã ám chỉ rằng ngài sẽ chấp nhận lời mời từ lâu đến thăm Ukraine, mặc dù ngày giờ chuyến thăm vẫn chưa được ấn định, và các nhà ngoại giao ở Nga, Ukraine và Vatican đều kỳ vọng tình hình sẽ tiến triển hơn nữa khi Tổng thống Ông Donald Trump trở lại Tòa Bạch Ốc; Tổng thống đắc cử Donald Trump đã tuyên bố chấm dứt chiến tranh ở Ukraine sẽ là ưu tiên chính sách trước mắt.
Đức Thánh Cha Phanxicô cũng đã đưa việc làm trung gian hòa bình ở Ukraine trở thành ưu tiên chính, bao gồm việc bảo đảm sự trở về của hàng ngàn trẻ em Ukraine bị lực lượng Nga bắt cóc và trục xuất. Để đạt được mục đích đó, Đức Thánh Cha Phanxicô đã cử Hồng Y Matteo Zuppi đến thăm Mạc Tư Khoa, Kyiv và Washington với tư cách là đặc phái viên hòa bình cá nhân của mình.
Năm ngoái, hai linh mục Công Giáo đã được thả khỏi nhà tù Nga sau gần hai năm bị giam cầm. Mặc dù chi tiết vẫn chưa rõ ràng, nhưng người ta tin rằng các nhà ngoại giao từ Tòa thánh đã đóng vai trò quan trọng trong việc bảo đảm sự tự do cho họ.
Tuy nhiên, bất chấp những lời đề nghị đó, các nhà lãnh đạo Ukraine, bao gồm cả người Công Giáo, đôi khi vẫn chỉ trích gay gắt các biện pháp can thiệp của Vatican, bao gồm cả những tuyên bố của Đức Thánh Cha Phanxicô.
Hai nhà lãnh đạo cũng thảo luận về cách tăng cường hợp tác giữa các Giáo hội, cụ thể là thông qua hoạt động của Hội đồng các Giáo hội và Tổ chức tôn giáo Ukraine, một cơ quan bao gồm tất cả các Giáo hội và cộng đồng tôn giáo trong nước.
Source:Pillar
2. 200 câu hỏi thường gặp và những câu trả lời về đức tin Công Giáo
Đức Ông Charles Pope, là cha tổng đại diện của tổng giáo phận Washington DC, và phụ trách một lớp Kinh Thánh tại Quốc Hội Hoa Kỳ. Ngài đã viết một cuốn sách có nhan đề “200 Questions and Answers On the Catholic Faith”, nghĩa là “200 câu hỏi và những câu trả lời về đức tin Công Giáo”.
Chúng tôi sẽ lần lượt dịch ra tiếng Việt toàn bộ cuốn sách này.
Vài nét về tác giả:
Cha Charles Pope được thụ phong linh mục vào năm 1989 cho Tổng Giáo phận Washington, DC, sau khi theo học tại Chủng viện Mount St. Mary ở Emmitsburg, Maryland. Tại đó, ngài đã nhận được cả bằng Thạc Sĩ Thần học Cơ bản và bằng Thạc sĩ Thần học Đạo đức. Trước khi vào Chủng viện, ngài đã nhận được bằng Cử nhân Khoa học từ Đại học George Mason ở Virginia và làm việc một thời gian ngắn cho Quân đoàn Công binh Lục quân. Trong những năm đó, ngài cũng là một ca trưởng, chỉ huy dàn hợp xướng và nghệ sĩ đàn organ tại hai Giáo xứ Công Giáo.
Ngài đã phục vụ tại năm giáo xứ khác nhau trong 35 năm làm linh mục, 14 năm trong số đó là cha xứ tại hai giáo xứ khác nhau. Hiện tại ngài là Cha sở của Giáo xứ Holy Comforter–Saint Cyprian. Tôi cũng là tổng đại diện của Tổng giáo phận, đã phục vụ trong ban nhân sự linh mục, Hội đồng Linh mục và là một trong những Cố vấn cho Tổng giáo phận. Về mặt mục vụ, ngài đã phục vụ với tư cách là điều phối viên cho Legion of Mary và hiện là điều phối viên cho việc cử hành Thánh lễ La tinh đặc biệt. Ngài đã có nhiều buổi tĩnh tâm và nói chuyện cho giáo dân và giáo sĩ trên khắp Tổng giáo phận và, khi thời gian hiếm khi cho phép, ở những nơi khác trên cả nước.
Trong phần mở đầu, vị linh mục viết:
Cuộc sống đầy rẫy những câu hỏi. Theo một cách nào đó, đức tin của chúng ta bắt đầu bằng một câu hỏi. Vào ngày chịu phép rửa tội, bạn đã được hỏi một câu hỏi: “Bạn xin gì từ Giáo hội của Chúa?” Và bạn, hoặc người đỡ đầu của bạn, đã trả lời, “Phép rửa tội.” Những người lớn đã chịu phép rửa tội được hỏi thêm, “Phép rửa tội mang lại cho bạn điều gì?” Và một lần nữa, câu trả lời được đưa ra: “Sự sống vĩnh cửu.”
Vâng, cuộc sống đầy rẫy những câu hỏi, ngay từ lúc khởi đầu. Câu hỏi, từ tiếng Latin quaero, có nghĩa là tìm kiếm hoặc khám phá. Câu trả lời, khi bắt nguồn từ sự thật, cũng là những điều rất quý giá.
Các câu hỏi và câu trả lời sau đây đến từ nhiều lĩnh vực khác nhau như phụng vụ, đời sống đạo đức, hôn nhân và gia đình, đạo đức sinh học, văn hóa và đức tin, lịch sử Giáo hội, hộ giáo, v.v.
Câu hỏi thứ nhất: Một trong những phản đối phổ biến của con trai trưởng thành của con về việc đi Nhà thờ là tất cả tội lỗi và sự giả hình trong Giáo Hội là không thể chấp nhận được đối với cháu. Cha có lời khuyên nào về cách phản ứng lại với điều này không?
Vâng, tất nhiên, đây là một trong những phản đối mà Chúa Giêsu phải đối mặt từ những người Pharisêu. Họ nói: “Người này chào đón những người tội lỗi và ăn uống với họ” (Luca 15:2). Thật là một điều đáng chú ý, Chúa Giêsu được tìm thấy giữa những người tội lỗi, thậm chí là giữa những kẻ đạo đức giả. Người không được tìm thấy ở những nơi hoàn hảo trong “Giáo Hội” tưởng tượng của chúng ta. Người không chỉ được tìm thấy ở những nơi hoặc nhóm được coi là đáng mong muốn, Người được tìm thấy ở nơi Người được tìm thấy: đó là giữa những người tội lỗi. Thật vậy, một hình ảnh tiêu biểu cho Giáo hội là Chúa Kitô, bị đóng đinh giữa hai tên trộm!
Đối với sự giả dối, chúng ta nên tự hỏi liệu có con người nào trên hành tinh này, ngoại trừ những vị thánh anh hùng nhất, hoàn toàn thoát khỏi vấn đề phổ biến này của con người không. Chắc chắn con trai của bạn không thể coi mình hoàn toàn thoát khỏi điều đó, phải không?
Về mặt sứ mệnh, Giáo hội là bệnh viện cho những người tội lỗi, và điều đó có nghĩa là những người tội lỗi sẽ được tìm thấy ở đó. Nhưng cũng ở đó, người ta tìm thấy phương dược, thuốc men là các bí tích, là sự khôn ngoan của Kinh thánh, là sự chữa lành, và sự khích lệ, cả sự khuyên răn nữa. Và vâng, những người tội lỗi… thậm chí một số người trong tình trạng nguy kịch. Chúng ta biết tội lỗi của mình. Đó là lý do tại sao chúng ta có tòa giải tội ở mọi giáo xứ. Tạ ơn Chúa, chúng ta luôn có chỗ cho thêm một người tội lỗi nữa.
Đối với những người tìm kiếm Chúa Kitô ngoài Giáo hội, nghĩa là ngoài Thân thể của Người: tôi muốn nói đó là điều không thể làm được. Chúa Kitô được tìm thấy với thân thể của Người, là Giáo hội. Người kết giao với những người tội lỗi và giữ họ gần gũi. Người kết hợp họ vào thân thể của Người qua phép rửa tội và tìm kiếm họ khi họ lạc lối.
Hãy nói với con trai bạn rằng Chúa Giêsu yêu thương những người tội lỗi và không ngại ngùng khi ở cùng họ và gọi họ là anh em của Ngài. Hãy tham gia cùng chúng tôi!
Câu hỏi thứ hai: Satan có biết Chúa Giêsu là Thiên Chúa không, hay hắn chỉ đang cám dỗ bản chất con người của Ngài?
Có vẻ như Satan và các tà linh khác biết Chúa Giêsu là Thiên Chúa, ít nhất là theo một cách chung chung nào đó. Kinh thánh tường thuật: Bất cứ khi nào các tà linh nhìn thấy Người, chúng sấp mình xuống trước mặt Người và kêu lên: “Người là Con Thiên Chúa” (Mc 3:11). Một lần khác, một con quỷ kêu lên: Tôi biết Người là ai-‐-‐Đấng Thánh của Thiên Chúa!” (Mc 1:24).
Có những đoạn văn tương tự (ví dụ Mc 1:34 và Lc 4:41).
Nói như vậy, chúng ta không nên kết luận rằng Satan có kiến thức toàn diện hoặc hoàn hảo về Chúa Giêsu, và toàn bộ kế hoạch cứu rỗi. Nếu Satan có kiến thức toàn diện như vậy, đặc biệt là về kế hoạch của Chúa, hắn sẽ không truyền cảm hứng cho việc đóng đinh Chúa Giêsu, vì chính qua cuộc thương khó của Chúa mà Satan đã bị đánh bại.
Do đó, có bằng chứng cho thấy Satan có hiểu biết cơ bản về thần tính và kế hoạch của Chúa Giêsu, nhưng hiểu biết đó bị hạn chế và có thể còn thiếu sót ở một mức độ nào đó, vì trí tuệ của hắn bị lu mờ bởi tội lỗi và những cơn thịnh nộ.
Tuy nhiên, khi Satan cám dỗ Chúa Giêsu, hắn chỉ có thể tấn công vào bản chất con người và ý chí con người của Ngài, mặc dù hắn biết Chúa Giêsu cũng là Thiên Chúa.
3. 200 câu hỏi thường gặp và những câu trả lời về đức tin Công Giáo
Đức Ông Charles Pope, là cha tổng đại diện của tổng giáo phận Washington DC, và phụ trách một lớp Kinh Thánh tại Quốc Hội Hoa Kỳ. Ngài đã viết một cuốn sách có nhan đề “200 Questions and Answers On the Catholic Faith”, nghĩa là “200 câu hỏi và những câu trả lời về đức tin Công Giáo”.
Chúng tôi sẽ lần lượt dịch ra tiếng Việt toàn bộ cuốn sách này.
Câu hỏi thứ ba: Chúng ta gọi các linh mục của mình là “Cha”. Nhưng Chúa Giêsu dạy trong Kinh thánh rằng chúng ta không được gọi bất kỳ ai trên trái đất là “cha” (Mt 23:9). Làm sao con có thể giải thích tại sao chúng ta, những người Công Giáo, lại dùng thuật ngữ này để chỉ các linh mục?
Nếu mục đích của Chúa Giêsu là xóa bỏ việc sử dụng từ “cha” khi nói đến nam giới loài người, thì có vẻ như các tác giả Tân Ước khác không bao giờ nắm được ý hướng này. Chỉ riêng trong Tân Ước đã có 195 lần sử dụng từ “cha” để nói đến nam giới loài người trên trái đất. Do đó, có vẻ rõ ràng rằng việc hiểu lời của Chúa rằng chúng ta phải xóa bỏ hoàn toàn thuật ngữ này đối với bất kỳ ai, ngoài Chúa ra, hoàn toàn không được hỗ trợ bởi thực hành rõ ràng trong chính Kinh thánh.
Tập tục gọi linh mục là “Cha” của Công Giáo có nhiều ý nghĩa.
Theo một nghĩa nào đó, nó được hiểu như một thuật ngữ gia đình trìu mến. Các giáo xứ giống như một gia đình và sử dụng các thuật ngữ gia đình như “anh em” và “chị em” cho nam và nữ tu sĩ, “mẹ” cho bề trên của một nhóm nữ tu, và “cha” cho các linh mục.
Các linh mục bắt chước cha đẻ theo cách thiêng liêng. Cũng như cha ban sự sống, thức ăn, sự khích lệ và chỉ dẫn, các linh mục cũng ban cho chúng ta những điều này theo trật tự thiêng liêng. Các ngài ban sự sống thiêng liêng bằng quyền năng của Chúa tại giếng rửa tội, ban thức ăn qua Bí tích Thánh Thể và đáp ứng các nhu cầu thiêng liêng khác thông qua các bí tích khác và bằng sự chỉ dẫn và khích lệ.
Vì vậy, theo phép loại suy, chúng ta gọi các linh mục là “cha”. Thánh Phaolô tự gọi mình là cha: “... anh em có nhiều người hướng dẫn nhưng không có nhiều cha, vì tôi đã trở thành cha của anh em trong Chúa Giêsu Kitô qua Tin Mừng, hay 1 Cor 4:15. Vì anh em biết, như một người cha với con cái mình, chúng tôi đã khuyên nhủ và truyền cho mỗi người trong anh em hãy sống một cuộc đời xứng đáng với Thiên Chúa, hay 1 Thess 2:10. Timôthêô... như một người con với một người cha đã phục vụ tôi trong Tin Mừng. (Phil 2:22)
Chúng ta có thể thấy cách gọi các linh mục là “cha”, theo nghĩa này, không trái với các nguyên tắc Kinh thánh. Bản thân Thánh Phaolô cũng sử dụng thuật ngữ “cha” theo cách này.
Khi nói “Đừng gọi ai trên đất là Cha của các con”, Chúa Giêsu nhấn mạnh rằng Thiên Chúa là Đấng tối cao. Không có người cha trần gian nào, về mặt sinh học hay tâm linh, có thể cai trị hoặc thay thế được Cha trên trời. Thiên Chúa cuối cùng là Cha của mọi người cha, và chúng ta không bao giờ có thể gọi bất kỳ người đàn ông nào là “cha” như chúng ta gọi Thiên Chúa là “Cha”.
Câu hỏi thứ tư: Con không hiểu tại sao sự phản bội Chúa Giêsu của Giuđa lại quan trọng đến vậy. Chắc chắn các Thượng tế và những người khác muốn giết Ngài biết Ngài là ai và có thể tìm thấy Ngài mà không cần đến Giuđa. Và Thánh Phêrô chẳng phải cũng đã phản bội Chúa Giêsu bằng cách chối Chúa ba lần sao? Sự phản bội của Thánh Phêrô có ít gây hại hơn Giuđa không?
Trên thực tế, các nhà lãnh đạo Đền thờ có thể tìm thấy và bắt giữ Chúa Giêsu khi Người ở nơi công cộng nhưng, như Kinh thánh đã nói, họ sợ đám đông có thể nổi loạn vì hành động như vậy (ví dụ: Matt 21:46). Để tìm thấy Chúa Giêsu vào một khoảnh khắc riêng tư hơn chắc chắn sẽ cần nhiều “kiến thức bên trong” hơn, mà Giuđa có thể cung cấp.
Về mặt thần học, không ai có thể đặt tay lên Chúa Giêsu cho đến khi “giờ” của Người đến. Người luôn có thể tránh những nỗ lực bắt giữ của họ (ví dụ: Ga 8:20), cho đến khi Người tự nguyện hy sinh mạng sống mình. Điều này cũng có thể khiến các nhà lãnh đạo Đền thờ kết luận rằng họ cần thông tin nội bộ.
Trong khi Chúa có thể cho phép một cách khác để Chúa Giêsu bị bắt giữ, Giuđa đã làm ứng nghiệm lời Kinh Thánh: Ngay cả người bạn thân thiết của tôi, người đã cùng ăn bánh với tôi, cũng trở mặt cùng tôi (Tv 41:9).
Sự phản bội và sự chối bỏ về cơ bản là khác nhau. Qua sự phản bội, Giuđa đã trao nộp Chúa Giêsu. Sự chối bỏ, mặc dù chắc chắn là tội lỗi, là phủ nhận sự liên kết với Chúa Giêsu, nhưng không phải là trao nộp Người. Do đó, nó ít gây hại cho Chúa Giêsu hơn những gì Giuđa đã làm.
Câu hỏi thứ năm: Bạn thân của con (từ hồi mẫu giáo) đang lặp lại lời thề hôn nhân. Con đã ủng hộ cô ấy khi cô ấy kết hôn trong Nhà thờ cách đây 10 năm và cô ấy cũng yêu cầu con làm như vậy lần này-‐-‐nhưng vấn đề là cô ấy đã rời khỏi Giáo Hội Công Giáo và buổi lễ này diễn ra tại một nhà thờ Giám lý. Con có được phép làm nhân chứng trong nghi thức lặp lại lời thề hôn nhân của cô ấy không? Con rất đau lòng khi cô ấy không còn tin vào nhiều giáo lý của Giáo hội nhưng có vẻ như cô ấy vẫn đang tìm kiếm sự viên mãn về mặt tinh thần.
Có những trường hợp mà một người Công Giáo không nên có mặt tại một đám cưới hoặc buổi lễ liên quan đến đám cưới. Ví dụ, khi một người Công Giáo kết hôn bên ngoài Giáo Hội mà không được phép hoặc khi một trong hai bên không đủ điều kiện để kết hôn (ví dụ: khi một hoặc cả hai đã kết hôn trước đó và chưa được phép tiêu hôn). Trong những trường hợp như vậy, người Công Giáo, thậm chí là thành viên gia đình, không nên tham dự các buổi lễ như vậy.
Tuy nhiên, trong trường hợp bạn mô tả, không có vấn đề gì về giáo luật liên quan.
Trước hết, đây không thực sự là một đám cưới hay lễ kỷ niệm một bí tích, mà chỉ là một lễ lặp lại lời thề cho một ngày kỷ niệm. Thứ hai, ngay cả khi đây là một cuộc hôn nhân thực sự, và giả sử cả hai đều được tự do kết hôn, thì có vẻ như, từ những gì bạn buồn bã nêu ra, cô ấy đã rời khỏi Giáo Hội Công Giáo bằng hành động chính thức. Do đó, cô ấy không có nghĩa vụ phải tuân theo tất cả các chuẩn mực Công Giáo về đám cưới, chẳng hạn như phải có một linh mục hoặc phó tế Công Giáo làm chứng cho cuộc hôn nhân của mình.
Do đó, chúng tôi yêu cầu phán đoán thận trọng từ phía bạn. Thông thường trong những trường hợp như vậy, chúng ta nên làm những gì tốt nhất để giữ cho mối quan hệ bền chặt và các kênh giao tiếp luôn thông suốt. Điều này có thể giúp người bạn ấy có thể quay trở lại Giáo hội. Việc trì hoãn tham dự một cách không cần thiết có thể gây tổn thương hoặc xa lánh và khiến khả năng người bạn ấy quay trở lại Giáo hội càng thấp hơn.
Việc bạn tham dự lễ lặp lại lời thề này, thậm chí là đứng ra ủng hộ cô ấy như một trong “đoàn tùy tùng đám cưới” không tự nó khẳng định quyết định rời khỏi Giáo hội của cô ấy. Thay vào đó, có vẻ như, đó là sự khẳng định cho mười năm chung sống, chắc chắn là điều đáng để ăn mừng.
4. Đức Giám Mục Ý và tờ báo của Hội Đồng Giám Mục phủ nhận các báo cáo của phương tiện truyền thông về việc chấp nhận đàn ông đồng tính vào chủng viện
Chủ tịch Ủy ban Giám mục Ý về Giáo sĩ và Đời sống Thánh hiến cùng tờ báo của Hội Đồng Giám Mục Ý đã phủ nhận các báo cáo của giới truyền thông rằng các chuẩn mực mới được phê duyệt về việc đào tạo chủng sinh Ý cho phép những người đàn ông đồng tính độc thân được nhận vào chủng viện.
Theo một bài báo trên Avvenire hay Tương Lai, “các chuẩn mực về việc không chấp nhận những người đồng tính vào chức linh mục không thay đổi”. Việc làm rõ này “trở nên cần thiết sau khi một số cơ quan báo chí đọc một cách phiến diện và không theo ngữ cảnh đoạn 44 của tài liệu đề cập chính xác đến chủ đề đồng tính luyến ái”.
Đức Giám Mục Stefano Manetti của Fiesole, chủ tịch Ủy ban Giám mục Ý về Giáo sĩ và Đời sống Thánh hiến, cho biết: “Khẳng định rằng đoạn văn này cho phép những người đàn ông đồng tính được nhận vào các chủng viện “không phải là cách diễn giải chính xác, bởi vì ngay từ đầu đoạn văn đã nhắc lại các chuẩn mực của giáo quyền”.
Năm 2016, Bộ Giáo sĩ của Vatican đã ban hành các quy định sửa đổi cho việc đào tạo chủng sinh và yêu cầu các hội đồng giám mục sửa đổi các quy định quốc gia của riêng họ theo các quy định của Vatican. Vào tháng 11 năm 2023, các giám mục Ý đã phê duyệt các quy định quốc gia đã sửa đổi của các ngài và đệ trình lên Vatican để phê duyệt cuối cùng. Bộ Giáo sĩ của Vatican đã phê duyệt các quy định quốc gia đã sửa đổi vào tháng 12 năm 2024 trong thời hạn ba năm và hội đồng giám mục Ý đã công bố chúng vào ngày 9 tháng Giêng.
Các chuẩn mực của Vatican năm 2016 đề cập đến chủ đề về nam giới có khuynh hướng đồng tính luyến ái trong các đoạn 199-201. Trích dẫn một tài liệu của Vatican năm 2005, đoạn 199 của các chuẩn mực của Vatican năm 2016 bắt đầu như sau:
Liên quan đến những người có khuynh hướng đồng tính luyến ái tìm cách được nhận vào Chủng viện, hoặc bị phát hiện ra tình trạng như vậy trong quá trình đào tạo, phù hợp với Huấn quyền của chính mình, “Giáo hội, trong khi tôn trọng sâu sắc những người được đề cập, không thể chấp nhận vào chủng viện hoặc vào chức thánh những người thực hành đồng tính luyến ái, thể hiện khuynh hướng đồng tính luyến ái sâu sắc hoặc ủng hộ cái gọi là 'văn hóa đồng tính'. Trên thực tế, những người như vậy thấy mình trong một tình huống cản trở nghiêm trọng đến việc họ có mối quan hệ đúng đắn với nam giới và phụ nữ”.
Source:Catholic World News
5. Nhà trừ tà cảnh báo: 9 hành động cần tránh khi chiến đấu với quỷ dữ
Đức Ông Stephen Rossetti là một linh mục ở Giáo phận Syracuse, phó giáo sư nghiên cứu tại Đại học Công Giáo Hoa Kỳ và tích cực tham gia vào mục vụ trừ tà trong 13 năm qua. Trong video được công bố hôm 6 Tháng Giêng, ngài đã trình bày tuyên bố mới nhất của Hiệp hội trừ tà quốc tế liên quan đến những lạm dụng của một số linh mục và những người thánh hiến trong lãnh vực trừ tà.
Trong tuyên bố này, Hiệp hội trừ tà quốc tế đã bày tỏ mối quan ngại về một số hành vi sai trái, bao gồm cả những hành vi do một số linh mục thực hiện, khiến các tín hữu tìm kiếm sự giúp đỡ bối rối khi có thể đang phải đối mặt với những hành động phi thường của ma quỷ.
Đức Ông Rossetti nhấn mạnh rằng, theo kỷ luật của Giáo Hội, trong một giáo phận, chỉ có các linh mục được đấng bản quyền địa phương giao nhiệm vụ mới có năng quyền trừ tà. Tuy nhiên, không thiếu các trường hợp, một số linh mục và những người thánh hiến cũng tự động tham gia trừ tà, và đôi khi họ hành động không khác gì một pháp sư.
Theo Đức Ông Rossetti, Hiệp hội, với khoảng 900 thành viên trừ tà trên toàn thế giới, đã đưa ra cảnh báo trong một nhằm “cung cấp những giải thích cần thiết để có thể hành động tốt trong việc ban phát lòng thương xót của Chúa thông qua chức vụ trừ tà”.
Hiệp hội đã xuất bản bài viết này vì “một số hoạt động mục vụ đã được nhận thấy rằng, thay vì phục vụ cho thân thể bị thương của Chúa Kitô, thì lại làm tăng thêm đau khổ và gây mất phương hướng”. Những những nhà trừ tà yêu cầu người Công Giáo lưu ý đến những quan sát này “để tránh những thái độ và phương pháp không phù hợp với công việc đích thực của Chúa Kitô”.
Văn bản này cũng chỉ ra rằng trong những năm gần đây, số lượng người tìm đến thầy trừ tà đã tăng lên vì mọi người tự hỏi hoặc tin rằng họ là “nạn nhân của một hành động phi thường của ma quỷ”, có thể là sự quấy nhiễu, ám ảnh, chiếm hữu hoặc phá hoại.
Tuy nhiên, các nhà trừ tà cảnh báo rằng có những trường hợp mà niềm tin này - đòi hỏi phải xác nhận bằng một cuộc kiểm tra nghiêm ngặt - thường được “những người không được đào tạo cụ thể về vấn đề này và không có lệnh từ người có thẩm quyền, hành động không đúng mực, gây ra sự nhầm lẫn trong cộng đồng dân Chúa”.
Hiệp hội Trừ tà Quốc tế cảnh báo về chín thực hành mục vụ sai lầm sau đây có thể làm mất phương hướng những người muốn thoát khỏi hành động phi thường của ma quỷ.
1. Sự ngẫu hứng và giật gân
Hiệp hội bắt đầu bằng việc chỉ trích thái độ của một số linh mục, những người tận hiến và giáo dân, những người không được đào tạo đầy đủ và không có lệnh của giám mục, “thay vì chuyển những trường hợp có thể bị ma quỷ hành động bất thường” cho một nhà trừ tà, lại sử dụng “các phương pháp giải thoát tùy tiện” không được giám mục cho phép.
“Thậm chí còn nghiêm trọng hơn khi họ ngăn cản các tín hữu tìm đến những nhà trừ tà chính thức của giáo phận mình, gợi ý rằng họ nên tìm những những nhà trừ tà nổi tiếng khác được coi là 'mạnh hơn' hoặc tuyên bố cần phải đối phó ngay trước các hoạt động ma quỷ phi thường mà họ đã phát hiện ra.”
2. Tập trung vào công việc của ma quỷ chứ không phải vào Phúc Âm
Hiệp hội chỉ ra rằng “thật đáng tiếc khi một số người, thay vì rao giảng Phúc Âm của Chúa Giêsu Kitô giải thoát con người khỏi ách nô lệ của sự dữ và tội lỗi, lại chỉ tập trung sự chú ý của họ vào sự hiện diện và hoạt động của ma quỷ”, khiến những người tìm kiếm sự giúp đỡ tin rằng “sự giải thoát chỉ phụ thuộc vào việc lặp đi lặp lại một cách bắt buộc các lời cầu nguyện và phước lành”, trong khi sự bình an của Chúa Kitô “chỉ có thể đạt được thông qua một cuộc sống bác ái, được nuôi dưỡng bằng lời Chúa, thông qua cầu nguyện, thông qua việc thường xuyên lãnh nhận các bí tích Thánh Thể và xưng tội, và thông qua lòng sùng kính đích thực đối với Đức Trinh Nữ Vô Nhiễm Nguyên Tội”.
3. Sự phân biệt thiếu thận trọng
Hiệp hội than thở rằng một số linh mục, bao gồm cả những những nhà trừ tà, đã bỏ qua “sự phân định nghiêm chỉnh và chặt chẽ được quy định bởi Praenotanda hay chỉ thị của Nghi lễ trừ tà” và sử dụng “tiêu chuẩn xa lạ với đức tin Công Giáo, xác nhận các khái niệm có nguồn gốc bí truyền hoặc Thời đại mới”. Bài báo cảnh báo rằng đây là một đường lối “không thể chấp nhận được và trái ngược với đức tin và giáo lý của Giáo hội”.
4. Thực hành mê tín
Hiệp hội cũng chỉ trích những người sử dụng các thủ tục mê tín, chẳng hạn như yêu cầu “ảnh chụp hoặc quần áo để xác định những điều xấu có thể xảy ra”, cũng như chạm vào “một số điểm nhất định trên cơ thể của tín hữu để 'chẩn đoán sự hiện diện của các thực thể ác tính' hoặc để 'trục xuất sự tiêu cực'“, hoặc gợi ý sử dụng không đúng cách các vật phẩm bí tích như nước, muối hoặc dầu thánh “mà một số người gọi là để 'trừ tà'“.
Bài báo cảnh báo rằng “đây là những thái độ không đúng đắn nuôi dưỡng tâm lý và tập tục mê tín, gây tổn hại đến phẩm giá của cơ thể, đền thờ của Chúa Thánh Thần và dẫn đến việc sử dụng ma thuật các vật phẩm được ban phước”.
5. Sự tham gia của những người không phù hợp
Bài báo nêu rằng “không thể chấp nhận được việc một số linh mục hoặc nhân viên mục vụ hợp tác với cái gọi là 'nhà ngoại cảm' hoặc những người được cho là có ân tứ” bằng cách gửi người đau khổ đến cho họ thay vì liên hệ với những những nhà trừ tà do các giám mục chỉ định.
“Tệ hơn nữa, khi chính những nhà trừ tà của giáo phận giao cho những người này nhiệm vụ mà Giáo hội đã giao phó cho họ, tức là nhiệm vụ phân định được ủy quyền về hoạt động ma quỷ phi thường thực sự.”
Hiệp hội nhắc nhở rằng những nhà trừ tà phải chịu trách nhiệm về nỗi đau khổ của người khác và “không quên dành thời gian để phân định cá nhân… để xác minh hành động phi thường có thể xảy ra của ma quỷ” và do đó cung cấp dịch vụ chăm sóc mục vụ cho các nạn nhân của hắn.
6. Không bao gồm khoa học y tế và tâm lý
Hiệp hội giải thích rằng những nhà trừ tà không chỉ tuân theo các tiêu chuẩn truyền thống để xác định xem một người có đang phải chịu đựng một hành động phi thường của ma quỷ hay không mà còn phải dựa vào kinh nghiệm của những những nhà trừ tà có uy tín và trong một số trường hợp, “theo lời khuyên của những người chuyên gia về y học và tâm thần học”.
Do đó, những những nhà trừ tà nhấn mạnh rằng người ta không thể “loại trừ việc tham khảo trước các khoa học tâm lý và tâm thần, cũng như các ngành khoa học tích cực khác, trong một số trường hợp có thể giúp hiểu được nguồn gốc của những căn bệnh không nhất thiết có nguồn gốc siêu nhiên”.
“Thái độ này không chỉ gây hiểu lầm mà còn khiến mọi người phải chịu những rủi ro không cần thiết, bỏ qua sự đóng góp đôi khi mang tính quyết định của các ngành y học và tâm lý hiện đại.”
7. Những phát biểu liều lĩnh và có hại
Hiệp hội kêu gọi mọi người không nên rơi vào “ham muốn lo lắng muốn xác định bằng mọi giá một hành động ma quỷ phi thường là nguyên nhân gây ra đau khổ cho ai đó”, đặc biệt là khi chưa có sự phân định nghiêm chỉnh trước đó.
8. Về phù thủy
Trong bài viết của mình, hiệp hội lưu ý rằng mặc dù việc thực hành ma thuật đã trở nên phổ biến, nhưng người ta không nên rơi vào “thái độ sợ hãi” khi coi đó là nguồn gốc của mọi điều xấu xa và bất hạnh có thể xảy đến với một người.
Những những nhà trừ tà chỉ ra rằng “lý lẽ thường tình và kinh nghiệm cũng dạy rằng khi một điều ác thực sự có thể do ma thuật gây ra, thì việc tập trung vào việc xác định nó” và bảo đảm với mọi người rằng họ là nạn nhân là vô ích và không liên quan đến sự giải thoát của họ, cũng như có hại, vì họ có thể bắt đầu bộc lộ “cảm giác căm thù” đối với những kẻ được cho là tác giả của lời nguyền.
Ngược lại, điều quan trọng là tập trung sự chú ý của con người “vào các phương thuốc ân sủng do Giáo hội ban tặng và con đường Kitô giáo cần theo”, dạy sự chắc chắn rằng “Thiên Chúa không bỏ rơi tạo vật của Người đang trải qua thử thách nhưng theo một cách nào đó, Người chịu đau khổ cùng với Người và đồng thời nâng đỡ và an ủi họ bằng ân sủng của Người”.
Tương tự như vậy, việc giảng dạy “niềm tin rằng mọi đau khổ, do bất kỳ điều ác nào có thể giáng xuống chúng ta trong cuộc sống, nếu được chấp nhận bằng tình yêu và sự dâng hiến cho Chúa, sẽ biến điều ác thành điều thiện.”
9. Chữa lành liên thế hệ (chữa lành cây phả hệ gia đình)
Hiệp hội cũng cảnh báo về sai lầm của cái gọi là “chữa lành liên thế hệ” và than thở rằng “một số linh mục và thậm chí một số những nhà trừ tà” thực hiện việc thực hành này “như một điều kiện 'sine qua non' (hoàn toàn cần thiết), nếu không thì sẽ không có sự chữa lành hay giải thoát, mà không nhận ra tác hại đối với đức tin của họ và của mọi người, cũng như hậu quả mà sau này họ có thể phải gánh chịu ở cấp độ hiện sinh.”
“Một số giám mục địa phương và hội đồng giám mục đã can thiệp vào lĩnh vực này, đưa ra những lý do về giáo lý chứng minh rằng thực hành này không có nền tảng Kinh thánh và thần học.” Hiệp hội đưa ra ví dụ về ghi chú giáo lý gần đây về chủ đề Hội đồng giám mục Tây Ban Nha.
Xua tan nỗi sợ hãi
Ngoài những thực hành trên, bài viết của hiệp hội cũng nhắc nhở độc giả rằng những những nhà trừ tà được kêu gọi để sự bình an của Chúa Kitô ngự trị trong họ, từ chối mọi hình thức sợ hãi vì “bất kể lý do gì gây ra nó, khi nó được nuôi dưỡng, nó sẽ dẫn đến sự suy yếu đức tin và mất niềm tin vào Chúa”.
Ma quỷ sử dụng nỗi sợ hãi “để biến con người thành nô lệ”; do đó, một linh mục sợ ma quỷ “trong khi thi hành chức thánh hoặc trong cuộc sống hằng ngày của mình thì không thể thi hành chức thánh trừ tà mà không phải đối mặt với những nguy hiểm nghiêm trọng cho đời sống tâm linh của mình, đặc biệt là nếu thay vì vun đắp lòng tin và phó thác hoàn toàn vào bàn tay thương xót của Thiên Chúa, ngài lại tìm cách giải quyết vấn đề bằng những thực hành ít nhiều mê tín dị đoan “.
Hiệp hội lưu ý rằng “Trong Kinh thánh, lời mời gọi đừng sợ hãi của Chúa được lặp lại ít nhất 365 lần”.
Trừ tà là một kinh nghiệm về Thiên Chúa và niềm vui
Bài báo chỉ ra rằng một số bộ phim đã góp phần tạo ra “một ý tưởng đen tối, đáng sợ và đáng sợ về bí tích trừ tà” cũng như nuôi dưỡng “sự tò mò bệnh hoạn về những điều siêu nhiên”.
Tuy nhiên, hiệp hội bảo đảm rằng kinh nghiệm cho thấy rằng chức thánh này “thấm nhuần niềm vui sâu sắc”, vì các thành viên của nó là những nhân chứng của “hành động mạnh mẽ của Chúa Kitô phục sinh” và sự chuyển cầu của Đức Trinh Nữ Vô Nhiễm, của các thánh và các chân phước, và của các thiên thần là “những tôi tớ trung thành của Đấng Tối Cao”.
Hiệp hội Trừ tà Quốc tế lưu ý rằng: “Do đó, nhiệm vụ chính của mỗi những nhà trừ tà là mang lại sự bình an và hy vọng, tránh mọi cử chỉ hoặc hành vi gây ra sự nhầm lẫn và gây ra nỗi sợ hãi, theo lời mời của Thánh Phaolô: 'Hãy bắt chước tôi, như tôi bắt chước Chúa Kitô'“.
Source:Catholic News Agency