NHỮNG KẺ BÉ NHỎ
“Khốn cho kẻ làm cớ cho người ta vấp ngã!”.

“Bạn sẽ không bao giờ hối tiếc khi thể hiện lòng tốt với người lớn tuổi; khi hủy một lá thư viết trong cơn tức giận; khi đưa ra lời xin lỗi có thể cứu vãn tình bạn; khi ngăn chặn một vụ bê bối đang hủy hoại danh tiếng của một người; và khi giúp một cậu bé hoặc cô bé tìm thấy chính mình. Tắt một lời, đó là khi bạn có một con tim sẵn sàng mở ra trước người khác, bất kể họ là ai; những con người dễ tổn thương, ‘những kẻ bé nhỏ!’” - Anon.

Kính thưa Anh Chị em,

Mở đầu Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu nói đến một con tim vốn chỉ đập những ‘nhịp chết’. Ngài nói đến gương xấu, làm cho người khác vấp ngã, phạm tội. “Người khác” nói chung ở đây là những con người dễ tổn thương, ‘những kẻ bé nhỏ!’.

Trước hết, đó có thể là các trẻ em ngây thơ; những người thấp cổ bé miệng; những người ‘nghèo’; tiếp đến là những người yếu đuối trong đức tin. Thật đáng buồn, trong những năm qua, truyền thông tràn ngập nhiều ‘vụ bê bối’ từ phía các giáo sĩ, tu sĩ và nhiều anh chị em khác. Thật khó để nói có bao nhiêu người đã suy yếu đức tin bởi những sự kiện này, nhưng có khả năng là chúng đủ để khiến một số người ‘ít tận tụy hơn’ cảm thấy vỡ mộng và từ bỏ Giáo Hội.

Trong một số trường hợp, có lẽ không có bê bối theo nghĩa chặt, mà đơn giản chỉ là những thất bại do sự yếu đuối của con người. Trong những trường hợp khác, đặc biệt là khi trẻ em hoặc người vô tội bị lạm dụng hoặc bị dẫn đi lạc, thì chắc chắn có bê bối thực sự và tác hại của chúng sẽ kéo dài.

Tội lỗi luôn có những tác động tiêu cực! Nó khiến con người xúc phạm Thiên Chúa, xúc phạm tha nhân. Thế nhưng, không một hậu quả nào tai hại hơn một khi tội lỗi dẫn những ‘những kẻ bé nhỏ’ đến chỗ phạm tội, “Thà buộc cối đá lớn vào cổ nó và xô xuống biển còn hơn!”. Ơn gọi Kitô hữu là đem người khác đến với Chúa; đang khi gương xấu lại làm méo mó hình ảnh Ngài. Tất cả chúng ta đều có ‘những kẻ bé nhỏ’ được giao, và nếu mỗi người thành tâm dẫn dắt họ đến với Chúa, tội lỗi và gương xấu sẽ không còn nhiều chỗ.

Khởi đầu thư Titô hôm nay, Phaolô tự nhận là người “có nhiệm vụ đưa những kẻ Thiên Chúa chọn đến đức tin và sự nhận biết chân lý”. Qua đó, Phaolô chỉ cho Titô cách chọn các cộng sự viên trong sứ vụ đem những anh em ngoại giáo, ‘những kẻ bé nhỏ’ về cho Chúa, những kẻ mà rồi đây, Thánh Vịnh đáp ca tuyên bố, “Đây chính là dòng dõi những kẻ tìm kiếm thánh nhan Ngài!”.

Anh Chị em,

“Khốn cho kẻ làm cớ cho người ta vấp ngã!”. Không chỉ những người trong đời sống công chúng mới gây ra cớ vấp ngã. Cha mẹ, với lối cư xử ‘hai chuẩn mực’, mơ hồ - dễ dãi với chính mình, khắt khe với con cái - có thể buộc con cái xử sự theo một cách khác trong khi chính họ lại hành động theo một cách hoàn toàn khác. Cha mẹ và những người chịu trách nhiệm hướng dẫn trẻ em và người lớn cần đặc biệt cẩn thận để không trở thành chướng ngại cho đức tin của con cái và đức tin của ‘những kẻ bé nhỏ’ được giao.

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, đừng để tim con đập những ‘nhịp chết’. Cho con biết chắt chiu gương sáng mỗi ngày và dành dụm chúng cho những ai Chúa đã uỷ thác!”, Amen.

(Tgp. Huế)