Trong số những người ngỡ ngàng trước thành công vang dội của Donald Trump, có giới “tinh hoa” Hoa Kỳ, giới mà Ed. Condon của The Pillar cho là đã trở thành “những kẻ xa lạ” đối với quảng đại quần chúng. Trong bản tin ngày 8 tháng Mười Một, 2024 của tạp chí này, Ed. Condon nhận định về giới này như sau:
Ngày này qua ngày khác, ngày khác, đêm khác và, ít nhất là từ nơi tôi đang ngồi, rất nhiều người vẫn đang "xử lý" kết quả của cuộc bầu cử tổng thống.
Đối với những gì đáng giá, bài học sâu sắc nhất tôi nhận được từ tất cả những điều này là:
Mặc dù tôi đã nói với bất cứ ai hỏi tôi cả năm rằng tôi nghĩ Donald Trump chắc chắn sẽ thắng, giống như nhiều người khác, tôi đã rất ngạc nhiên về quy mô của chiến thắng và việc ông giành được số phiếu phổ thông. Trước đây, tôi đã không thấy điều có thể xảy ra.
Tuy nhiên, trong vài ngày qua, điều tôi thấy thực sự đáng kinh ngạc là sự không hiểu biết và cay đắng gần như phổ biến, chưa kể đến thái độ phản đối đích danh, đối với những người bỏ phiếu cho Trump, tất cả 72 triệu người trong số họ, xuất thân từ hầu hết mọi nhân vật văn hóa hoặc truyền thông lớn xuất hiện trên màn hình của tôi.
Điều gây ấn tượng nơi tôi không phải là những nhân vật này — "giới tinh hoa" mà tôi cho là bạn có thể gọi họ nếu bạn muốn — có trải nghiệm hoặc kỳ vọng khác so với những đám người bình thường mà vì những người này, nội dung của họ được tạo ra, hoặc họ nên thấy mình là thiểu số chính trị so với dân số nói chung. Với tôi thì điều đó có vẻ bình thường.
Nhưng việc họ đột nhiên thấy mình trở thành những người xa lạ rõ ràng như vậy đối với xã hội và nền văn hóa rộng lớn hơn mà họ được cho là những thành viên tôn quý quả thực là điều thú vị để theo dõi, cũng như thái độ thù địch của họ đối với xã hội.
Tôi phải tự hỏi liệu một nền văn hóa truyền thông đại chúng thuộc bất cứ loại nào có thể tồn tại được bao lâu nếu đánh giá nghiêm túc của rất nhiều thành viên của nền văn hóa đó là: động cơ chính của phần lớn cử tri Hoa Kỳ là chủ nghĩa phát xít, phân biệt chủng tộc, kỳ thị phụ nữ, bài ngoại và mong muốn xa lánh và áp bức những người hàng xóm của họ.
Kiểu phân tích đó đơn giản là không được hỗ trợ bởi thực tại cuộc sống hàng ngày ở đất nước này, cũng như không được bất cứ ai có mối quan hệ dù chỉ khiêm tốn với những người sống xung quanh họ.
Phải thừa nhận rằng có một số người bạn đồng hành thực sự gây phẫn nộ bơi lội vào ngay sau làn sóng của tổng thống đắc cử — cũng như xung quanh phó tổng thống hiện tại. Và tôi không tranh cãi rằng sự thù địch cách này hay cách khác đã thúc đẩy rất nhiều chiến dịch tranh cử mạnh mẽ nhất xung quanh cả hai ứng cử viên.
Nhưng tôi không nói về các ứng cử viên, nhóm vận động tranh cử của họ hay những người ủng hộ nhiệt thành nhất của họ. Họ hết thẩy đều không thể, và không, tạo nên bất cứ thứ gì giống như 150 triệu người thực sự đã bỏ phiếu trong tuần này.
Tôi đã không bỏ phiếu cho Trump hay Harris, như tôi đã nói rõ trước đây. Nhưng tôi biết và rất yêu những người đã bỏ phiếu cho cả hai. Mặc dù tôi không đồng ý với các đánh giá và lựa chọn chính trị của họ, nhưng không ai trong số họ là mới mẻ hay khó hiểu đối với tôi.
Do đó, tôi thấy việc điều chỉnh theo một kết quả bất ngờ có phần dễ dàng. Rõ ràng là không phải như vậy đối với nhiều người khác.
Vì lý do này, tôi đề nghị rằng bất cứ ai và tất cả những người vẫn đang phải chịu đựng nỗi kinh hoàng đột ngột đối với hơn 50% đất nước hãy ra khỏi nhà và làm điều gì đó khác một chút, tốt nhất là với những người khác, và cố gắng không thảo luận về chính trị. Điều đó tốt cho bạn và tốt cho xã hội.