Anthony Esolen, trên tạp chí The Catholic Thing, ngày 1 tháng 9 năm 2024, nhắc lại lời Chúa Giêsu dạy: “Hãy để tiếng có của các con là có và tiếng không của các con là không,” Chúa Giêsu nói, ra lệnh cho các môn đệ của Người không bao giờ thề thốt. “Mọi thứ khác đều đến từ ma quỷ.”



Chúa Giêsu không phải là người ngụy biện. Chúng ta không thấy Người nói rằng không sao cả khi đi ngang qua một người đàn ông đang đau khổ trong mương, miễn là anh em có điều gì đó quan trọng để lo toan. Người không nói rằng anh em có thể ghét kẻ thù của mình nếu anh em có lý do. Người không nói rằng anh em có thể để mắt mình hoang dại vì ham muốn, chỉ cần anh em kiềm chế bàn tay mình.

Chúng ta thậm chí không thấy Người đặt ra điều kiện về việc có được phép bỏ vợ hay không. Tôi diễn đạt theo cách đó, thay vì “ly dị vợ”, bởi vì trong cả tiếng Do Thái và tiếng Hy Lạp – cũng như tiếng Đức và nhiều ngôn ngữ khác – các từ chỉ “đàn ông” và “đàn bà” có nhiệm vụ xa hơn là “chồng” và “vợ”, gắn kết các thực tế sinh học và xã hội với nhau.

Một người đàn ông không thể là vợ hơn là anh ta không thể là đàn bà. Một người đàn ông không thể là đàn bà hơn một hữu thể nhân bản không thể là một con thú; mặc dù anh ta có thể bắt chước tác phong của chúng, mợt cách tệ hại.

Vì vậy, khi Chúa Giêsu cấm bạn bỏ vợ, trong một trong những câu chuyện, Người đã thêm một cụm từ trong ngoặc đơn, "trừ khi vì lý do porneia". Tôi hiểu rằng điều đó có nghĩa là "Tôi không nói về tội gian dâm", trong trường hợp đó, việc bỏ người đàn bà của bạn với tư cách là đàn bà không giống như việc bỏ vợ với tư cách là vợ. Đó không phải là một điều kiện mà là một sự minh xác.

Dù sao, lời của Chúa Giêsu thực sự là một thanh kiếm hai lưỡi, chẻ giữa tủy và xương. Người đưa ra những sự phân biệt sắc bén, không phải để chẻ sợi tóc mà để tách biệt những gì con người muốn làm rối tung. Người là Đấng Tạo Hóa, là Đấng ngay từ đầu đã tạo ra bằng cách phân biệt, phân chia ánh sáng với bóng tối, ngày với đêm, đất với biển, chim với các loài sinh vật dưới biển, thú đồng với nhau theo từng loại riêng biệt, và con người với các loài thú; và khi Người tạo ra con người, chúng ta lần đầu tiên được nhắc đến nam và nữ, riêng biệt, dành cho nhau trong sự kết hợp tình dục.

Việc tạo ra Ađam và Evà là một ví dụ mạnh mẽ nhất về cả sự phân biệt và kết hợp, và Chúa Giêsu đã trích dẫn điều này trong lời bác bỏ rõ ràng và sắc bén của Người về việc ly hôn: "Vì lý do này, người đàn ông sẽ rời cha mẹ mình và gắn bó với người đàn bà của mình, và cả hai sẽ trở thành một xương một thịt."

Trọng tâm nằm ở tính từ một, chiếm vị trí cuối cùng và cao trào trong câu tiếng Do Thái: vi phạm sự kết hợp giữa người đàn ông và người đàn bà trong hôn nhân giống như vi phạm lệnh truyền chính: "Hỡi Israel, hãy nghe, Chúa, Chúa Thiên Chúa của ngươi, là Một."

Mọi người thường nói dối về điều gì nhất? Tôi không nói đến sự quanh co hay lời chứng gian. Ý tôi là những lời nói dối mà chúng ta tự nói với mình, để làm mờ đi sự thật, làm mờ đi tầm nhìn của chúng ta, làm rối tung lý trí, khiến lương tâm chìm vào giấc ngủ.

Chúng ta nói dối về những thứ kích thích sự thèm muốn của chúng ta: quyền lực, tiền bạc, sự trả thù, danh tiếng, tình dục. Một người đàn ông đói khát quyền lực là người cuối cùng mà chúng ta nên tin tưởng để đưa ra lời giải thích công bằng về các động thái chính trị của mình. Chúng ta sẽ không thấy dễ chịu khi xem qua sổ sách của một người tham lam, ngay cả khi anh ta luôn tuân thủ luật pháp. Và một người đã tạo thói quen phạm tội tình dục – người đã đúc nó thành đồng và dựng lên như hình ảnh của chính mình? Tại sao chúng ta nên tin anh ta?

“Thiên Chúa không phải là tác giả của sự hỗn loạn,” Thánh Phao-lô nói. Từ “hỗn loạn,” akatastasia, ám chỉ sự không thể ngồi yên: nổi loạn, náo loạn, mất trật tự, vi phạm sự bình an bên trong và bên ngoài.

Mọi tội lỗi đều là sự nổi loạn chống lại trật tự. Mọi tội lỗi đều là lời nói dối. Thiên Chúa là chân lý – vững chắc như đá, đáng tin cậy, bất di bất dịch. Nhưng lời nói dối thì mơ hồ, gián tiếp, xảo quyệt, gian xảo, giống như cát bên dưới những ngôi nhà mà chúng ta xây dựng khi chúng ta không xây dựng chúng trên lời của Chúa Giê-su.

Chúa Giê-su nói, Sa-tan là “kẻ giết người ngay từ đầu,” và “là kẻ nói dối, và là cha của sự dối trá.” Làm sao bạn có thể là “cha của sự dối trá”?

Tôi hiểu câu nói theo đúng nghĩa đen của nó. Chúa đã truyền lệnh cho các tạo vật trên trái đất, rồi đến Ađam và Evà, “sinh sôi nảy nở”, Ađam là cha, Evà là “mẹ của mọi loài sống”. Họ đã sẵn sàng. Họ trần truồng, và không xấu hổ.

Sau đó, con rắn xuất hiện với lời nói dối muôn hình vạn trạng, hắn xiên xảo rằng Chúa không thẳng thắn, rằng cây sẽ thực hiện điều gì đó mà Chúa không thể kiểm soát, rằng Chúa muốn giữ họ ở mức thấp. Trước cảnh này trong văn bản, tất cả đều là sáng tạo và sinh sản. Lời nói dối không làm được điều gì. Nó giả vờ mở ra những khả năng, nhưng trên thực tế, nó chống lại cả sáng tạo và sự tham gia của con người vào đó.

Làm cha của những lời nói dối là làm chứng gian chống lại Chúa Cha, Đấng sáng tạo. Đó là một điều phản cha. Nếu tôi có thể sử dụng từ này theo nghĩa miệt thị hiện tại, thì đó là thay thế sự sinh sản bằng tuyên truyền.

Satan không thể sáng tạo hay sinh sản. Hắn có thể nói dối và truyền bá chúng, và hắn làm như vậy bằng sự nhầm lẫn. Hắn không mang thanh gươm của sự thật. Hắn làm dịu, làm sai lệch, làm lộn xộn, làm rối, làm mất tập trung – bằng những câu nói hấp dẫn, len lỏi đi vào não người, như những giai điệu ám ảnh.

Đàn ông là đàn ông, đàn bà là đàn bà. Việc khăng khăng đòi hỏi bất cứ điều gì khác là nói dối Đấng Tạo Hóa. Đứa trẻ trong bụng mẹ là đứa trẻ nhân bản. Giả vờ bất cứ điều gì khác là giúp đỡ kẻ giết người đó ngay từ đầu. Hôn nhân là sự kết hợp của người đàn ông và người đàn bà. Chúa Giêsu đã nói như vậy.

Không có quốc gia nào vĩ đại trừ khi Thiên Chúa của họ là Chúa: sự vĩ đại được xây dựng trên điều gì đó khác với sự thật phải sụp đổ. Điều đó là không thể tránh khỏi. Cát không phải là đá. Sinh vật trườn bò của những trò lừa bịp và gợi ý đó? Chất độc không chỉ ở trong nanh của hắn mà còn trong tâm trí hắn.

Đừng nghe. Hãy để tiếng có của bạn là tiếng có và tiếng không của bạn là tiếng không.