□ Nguyễn Trung Tây
Đàn Ông Không SỢ!? Matt 14:22-33
Rất thành thật,
Tôi không thích câu: "Đàn ông không (được phép) khóc! Đàn ông, ai lại sợ!". Ai đó đã nói câu này tôi quên mất tên rồi...
Làm ơn quẳng vào thùng rác hộ tôi những lời nói tào lao khú đế kiểu này!
Ông bạn! Thành thật mà thú nhận đi... Con người bản chất đã sinh ra với sợ (thực ra, hằng hà sa số nỗi sợ).
Cả hai phái, nam và nữ đều phải đối diện khuôn mặt của SỢ, trong khi phải đối đầu với nguy hiểm.
Ngay cả môn đệ của Đức Giêsu cũng phải đối mặt với mi, SỢ, trong khi tàu đánh cá ngã nghiêng bởi cơn bão bất ngờ kéo tới. Thuyền cá sắp chìm, mạng sống con người sắp bị xóa sạch khỏi quyển sổ đời.
Các người môn đệ sợ hãi hét to thành tiếng, "Cứu! Cứu chúng tôi".
Sóng cao khổng lồ vươn mình đập thẳng vào mặt thuyền đánh cá nhỏ bé.
Gió mạnh xô đẩy rung rinh mạn thuyền.
Người ta có thể nghe thấy những âm thanh tiếng gỗ nứt rạn của con thuyền gỗ nhỏ,
Cơn bão ác nghiệt không chấm dứt, nhưng lại leo thang cường độ!
Ngư phủ mất hết hy vọng.
Có người đọc mở miệng đọc lời kinh nguyện cuối chuẩn bị linh hồn cho cuộc hành trình cuối cùng dẫn họ về gặp lại khuôn mặt Thượng Đế.
Không còn hy vọng!
Thời điểm tuyệt vọng!
Kết thúc buồn!
Nhưng, khoan!
Dừng lại...
Đừng bỏ cuộc!
Ngay vào giây phút tuyệt vọng, không biết từ đâu, bóng người xuất hiện: Đức Giêsu. Và Ngài nói: "Đừng sợ."
Và thế là cơn bão dữ biến tan.
Sóng cao biến dạng!
Cuồng phong im lìm!
Trần gian yên tĩnh!
Trên tất cả, sợ hãi biến trôi!
Oh! Đức Giêsu!
Và Ngài phán, "Đừng sợ! Shalom/Bình An! Ta ở với con"!
Ơi Chúa! Con yêu Ngài…
Bởi Ngài luôn ở cùng con trong cơn bão biển, biển đời, biển người...!
Lời Nguyện
Lạy Ngài! Xin cho con thấy!
□ Nguyễn Trung Tây
https://nguyentrungtay.net/mendontfeelfear.html
(Suy Niệm Lời Kinh Thật Thà, NXB Đồng Nai, 2022)
Đàn Ông Không SỢ!? Matt 14:22-33
Rất thành thật,
Tôi không thích câu: "Đàn ông không (được phép) khóc! Đàn ông, ai lại sợ!". Ai đó đã nói câu này tôi quên mất tên rồi...
Làm ơn quẳng vào thùng rác hộ tôi những lời nói tào lao khú đế kiểu này!
Ông bạn! Thành thật mà thú nhận đi... Con người bản chất đã sinh ra với sợ (thực ra, hằng hà sa số nỗi sợ).
Cả hai phái, nam và nữ đều phải đối diện khuôn mặt của SỢ, trong khi phải đối đầu với nguy hiểm.
Ngay cả môn đệ của Đức Giêsu cũng phải đối mặt với mi, SỢ, trong khi tàu đánh cá ngã nghiêng bởi cơn bão bất ngờ kéo tới. Thuyền cá sắp chìm, mạng sống con người sắp bị xóa sạch khỏi quyển sổ đời.
Các người môn đệ sợ hãi hét to thành tiếng, "Cứu! Cứu chúng tôi".
Sóng cao khổng lồ vươn mình đập thẳng vào mặt thuyền đánh cá nhỏ bé.
Gió mạnh xô đẩy rung rinh mạn thuyền.
Người ta có thể nghe thấy những âm thanh tiếng gỗ nứt rạn của con thuyền gỗ nhỏ,
Cơn bão ác nghiệt không chấm dứt, nhưng lại leo thang cường độ!
Ngư phủ mất hết hy vọng.
Có người đọc mở miệng đọc lời kinh nguyện cuối chuẩn bị linh hồn cho cuộc hành trình cuối cùng dẫn họ về gặp lại khuôn mặt Thượng Đế.
Không còn hy vọng!
Thời điểm tuyệt vọng!
Kết thúc buồn!
Nhưng, khoan!
Dừng lại...
Đừng bỏ cuộc!
Ngay vào giây phút tuyệt vọng, không biết từ đâu, bóng người xuất hiện: Đức Giêsu. Và Ngài nói: "Đừng sợ."
Và thế là cơn bão dữ biến tan.
Sóng cao biến dạng!
Cuồng phong im lìm!
Trần gian yên tĩnh!
Trên tất cả, sợ hãi biến trôi!
Oh! Đức Giêsu!
Và Ngài phán, "Đừng sợ! Shalom/Bình An! Ta ở với con"!
Ơi Chúa! Con yêu Ngài…
Bởi Ngài luôn ở cùng con trong cơn bão biển, biển đời, biển người...!
Lời Nguyện
Lạy Ngài! Xin cho con thấy!
□ Nguyễn Trung Tây
https://nguyentrungtay.net/mendontfeelfear.html
(Suy Niệm Lời Kinh Thật Thà, NXB Đồng Nai, 2022)