1. Sứ mệnh hòa bình của Tổng thư ký Liên Hợp Quốc

Liên Hiệp Quốc cho biết Tổng thư ký Liên hợp quốc Antonio Guterres “sẽ được Tổng thống Vladimir Putin tiếp đón” vào thứ Ba, ngày 26 tháng 4 sau khi có cuộc gặp gỡ làm việc và ăn trưa với ngoại trưởng Nga.

Thông cáo báo chí của Liên Hiệp Quốc viết:

“Tổng Thư ký sẽ thăm Mạc Tư Khoa, Liên bang Nga, tại đây, vào ngày 26 tháng 4, ông sẽ có cuộc gặp gỡ và ăn trưa với Bộ trưởng Ngoại giao Sergey Lavrov và sẽ được Tổng thống Vladimir Putin tiếp đón sau đó”

Ông Guterres công bố, ông muốn “thảo luận về các bước khẩn cấp ngõ hầu mang lại hòa bình ở Ukraine và tương lai của chính sách đa phương dựa trên Hiến chương Liên Hiệp Quốc và luật pháp quốc tế.”

Sau cuộc gặp gỡ với Putin vào hôm thứ Ba, Tổng thư ký Liên Hợp Quốc Antonio Guterres sẽ tới Ukraine vào hôm thứ Năm. Ông Guterres cũng sẽ gặp Ngoại trưởng Dmytro Kuleba cũng như các nhân viên các cơ quan Liên Hiệp Quốc để thảo luận về việc mở rộng hỗ trợ nhân đạo cho Ukraine.
Source:CNN

2. Tòa Thánh khẳng định Đức Hồng Y Stanisław Dziwisz hoàn toàn không có sai sót trong việc xử lý các trường hợp lạm dụng tính dục của hàng giáo sĩ

Cuộc điều tra của Tòa thánh đã xác định rằng các quyết định của Đức Hồng Y Stanisław Dziwisz trên cương vị Tổng giám mục Krakow đối với các trường hợp cáo buộc giáo sĩ lạm dụng tính dục là hoàn toàn đúng.

Tòa thánh đã thông báo rằng sau một cuộc thanh tra tông tòa, Tòa thánh nhận thấy rằng các quyết định của Đức Hồng Y Stanisław Dziwisz là “đúng đắn” khi ngài còn là Tổng giám mục Krakow. Sứ thần Tòa thánh tại Ba Lan đã công bố kết quả điều tra trong một bức thư ngày 22 tháng 4 năm 2022.

Đức Hồng Y Stanisław Dziwisz, nguyên là bí thư lâu năm của Thánh Giáo Hoàng Đức Gioan Phaolô II đã bị điều tra kể từ ngày 17 tháng 6, sau khi một số hãng truyền thông đặt vấn đề về việc xử lý các vụ lạm dụng của hàng giáo sĩ trong Tổng giáo phận Krakow của ngài.

Cuộc điều tra, diễn ra theo yêu cầu của chủ tịch hội đồng giám mục Ba Lan, là Đức Tổng Giám Mục Stanisław Gądecki, xảy ra sau khi một bộ phim tài liệu được phát sóng trên truyền hình Ba Lan vào tháng 11 năm 2020. Bộ phim có tiêu đề “Don Stanislao; Khuôn mặt thứ hai của Đức Hồng Y Dziwisz,” cũng đặt vấn đề về vai trò của vị Hồng Y trong việc giải quyết các đơn tố cáo do các nạn nhân bị lạm dụng gửi đến Đức Giáo Hoàng Gioan Phaolô II.

Bộ phim tài liệu trực tiếp buộc tội ngài che đậy các hành vi lạm dụng, đặc biệt là những hành vi phạm tội trong Dòng Đạo Binh Chúa Kitô. Nó cũng tuyên bố rằng ngài đã biết về những cáo buộc chống lại cựu Hồng Y Theodore McCarrick, người đã bị cách chức khỏi hàng giáo phẩm sau khi bị kết tội lạm dụng trẻ vị thành niên, và McCarrick đã mua sự im lặng bằng khoản quyên góp 10,000 đô la.

Sau khi phát sóng chương trình này, Hội Đồng Giám Mục Ba Lan đã yêu cầu Tòa thánh kiểm tra xem có thể có sơ suất về phía cựu tổng giám mục hay không. Điều này được thực hiện bởi điều tra viên của Tòa thánh, là Đức Hồng Y Angelo Bagnasco, tổng giám mục hiệu tòa của Genoa và là đặc sứ của Đức Giáo Hoàng tại Ba Lan từ ngày 17 đến ngày 26 tháng 6.

Rôma yêu cầu vị Hồng Y người Ý chỉ xem xét các phản hồi của Đức Hồng Y Dziwisz trong thời gian ngài làm tổng giám mục Krakow, tức là từ năm 2005, là năm Đức Gioan Phaolô II qua đời và ngài được bổ nhiệm làm tổng giám mục Krakow, đến năm 2016, khi ngài nghỉ hưu. Khoảng thời gian này chỉ bao gồm một phần phạm vi được đề cập trong bộ phim tài liệu của Ba Lan, vốn cũng đưa ra những cáo buộc về thời gian Đức Hồng Y Dziwisz phục vụ Đức Gioan Phaolô II tại Tòa Thánh.

Sứ thần người Ý đã thu thập tài liệu để Tòa thánh xem xét. Sau khi phân tích tài liệu này, Tòa thánh quyết định rằng các cáo buộc chỉ mang tính giật gân, không có cơ sở.

Trong một tuyên bố được đưa ra ngay sau tuyên bố của Tòa Sứ thần Tòa Thánh, Đức Hồng Y Dziwisz cảm ơn các điều tra viên về “phán quyết chính đáng” của họ đối với những gì ngài gọi là những cáo buộc “không đáng có và đau đớn”. Đức Hồng Y nói rằng ngài hy vọng rằng quyết định này sẽ mang lại “sự thanh thản cho tất cả những người cảm thấy bị xúc phạm” bởi lời buộc tội và nói rằng ngài tha thứ cho những bất công đã gây ra đối với mình.


Source:Aleteia

3. Cộng đồng Chính thống giáo thế giới mừng Lễ Phục sinh

Cộng đồng Chính thống giáo thế giới đã mừng Lễ Phục sinh vào hôm 24 tháng Tư, trễ một tuần so với Công Giáo.

Đây là niên lịch do hoàng đế Giuliano của La Mã thiết định vào năm 46 trước Chúa Kitô, nhưng đến năm 1582 thì bị trễ hơn 10 ngày, nên Đức Hồng Y Gregorio XIII điều chỉnh lại: sau ngày 04 tháng Mười năm đó, là ngày 15 tháng Mười cùng năm 1582. Quyết định này được thế giới tây phương chấp nhận, nhưng Giáo hội Chính thống tại Đông phương vẫn theo luật Giuliano và cùng với họ, có nhiều cộng đoàn Công Giáo nghi lễ Đông phương.

Năm nay tại các nhà thờ Chính thống và Công Giáo Đông phương ở Ba Lan, có đông đảo người tị nạn Ukraine đến tham dự Lễ Phục sinh, vì phần lớn họ cuộc các Giáo hội này. Nhiều buổi lễ sẽ được cử hành bằng tiếng Ukraine.

Tại Thánh địa, Lễ Phục sinh của Chính thống giáo năm nay có căng thẳng lớn, vì cảnh sát Israel chỉ cho phép tối đa 1.000 người được vào Đền thờ Thánh Mộ dự lễ lửa thánh, vào trưa thứ Bảy Tuần thánh 23 tháng Tư và Lễ Phục sinh vào Chúa nhật 24 tháng Tư, trái với thông lệ trước đây.

Tòa Thượng phụ Chính thống Hy Lạp, là cộng đoàn lớn trong số các Giáo hội Kitô tại Thánh địa, đã mạnh mẽ phê bình lệnh vừa nói của cảnh sát Israel được đưa ra một cách đơn phương. Đức Thượng phụ giải thích rằng lập trường của Giáo hội về việc cử hành lễ “dựa trên luật của Chúa, trên gia sản và lịch sử. “Các cộng đồng chúng tôi đã tự do thi hành luật Chúa qua bao thế kỷ và dưới các chính phủ khác nhau, bất kỳ hoàn cảnh của Thành Thánh Jerusalem qua dòng lịch sử”.

Đức Thượng phụ Chính thống cũng than phiền vì cảnh sát Israel chỉ cho phép 500 người khác vào Cổ thành Jerusalem, đến khu vực Tòa Thượng phụ và khu vực ở bên trên Nhà thờ Thánh Mộ.

4. Suy tư về Tuần Thánh trong thời chiến

Tiến sĩ George Weigel là thành viên cao cấp của Trung tâm Đạo đức và Chính sách Công cộng Washington, và là người viết tiểu sử Thánh Giáo Hoàng Gioan Phaolô II. Sau khi Putin xua quân xâm lược Ukraine, ông đã có bài viết đăng trên tờ First Things có nhan đề “Holy Week 2022: A Wartime Meditation”, nghĩa là “Suy tư về Tuần Thánh 2022 trong thời chiến”.

Trong cả lịch phụng vụ Rôma và Byzantine, Mùa Chay 2022 đều trùng khớp với một cuộc chiến tàn khốc ở Ukraine. Cuộc chiến đó do Vladimir Putin của Nga phát động vì một mục tiêu đế quốc, hèn hạ. Nó đã được quân đội Nga tiến hành theo cách gợi lại sự man rợ của người La Mã, những người đã đóng đinh sáu nghìn nô lệ dọc theo Con đường Appian sau cuộc nổi dậy Spartacus. Đó là một câu chuyện cũ. Những kẻ bạo chúa không thể chịu đựng được sự thật về sự chuyên chế của chúng; chúng khủng bố để làm tan nát tinh thần của những người tìm kiếm tự do.

Vào tuần thứ ba của cuộc chiến, những người Công Giáo theo nghi thức Latinh đã đọc một đoạn trong bài bình luận của Thánh Augustinô về Thánh Vịnh 140 mà chắc chắn sẽ vang lên trong lòng các anh em Kitô giáo Đông phương của chúng ta ở Ukraine, cả Công Giáo và Chính thống giáo Đông phương:

“Lạy Chúa, con đã khóc với Chúa, xin hãy nghe con.” Đây là một lời cầu nguyện mà tất cả chúng ta đều cần đến. Đây không chỉ là lời cầu nguyện của cá nhân chúng ta, mà còn là lời cầu nguyện của toàn nhiệm thể Chúa Kitô. Đúng hơn, lời cầu nguyện ấy được kêu lên nhân danh nhiệm thể của Ngài. Khi Chúa Kitô trên dương thế, Ngài cầu nguyện trong bản chất con người của Ngài và nhân danh thân thể mình mà cầu nguyện với Cha; và khi Ngài cầu nguyện, những giọt máu đã rơi ra khỏi toàn thân Ngài. Vì vậy, Phúc âm viết: “Người lâm cơn xao xuyến bồi hồi, nên càng khẩn thiết cầu xin. Và mồ hôi Người như những giọt máu rơi xuống đất.” (Lc 22:44) Máu chảy ra từ toàn thân Ngài ngày nay phải chăng là sự tử đạo của toàn thể Giáo hội?

Máu đã chảy ra từ cơ thể của Chúa Kitô, Giáo Hội ở Ukraine, trong tám tuần nay. Nó đã đổ ra từ cơ thể của những người đàn ông, phụ nữ và trẻ em. Những người yêu nước Ukraine đã ngã xuống để bảo vệ tổ quốc của họ; Những người lính Nga đã ngã xuống vì những lý do mà họ không thể hiểu được, bởi vì cấp trên của họ đã nói dối họ về nhiệm vụ của họ. Những vết thương đẫm máu đã gây ra trên Thân thể của Chúa Kitô trong cuộc chiến này nhắc nhớ đến cảnh Chúa bị đáng đòn; những hành động tàn ác vô tâm gây ra cho dân thường nhắc nhở chúng ta về việc Ngài bị những kẻ tàn bạo đội vương miện bằng gai. Với Chúa Kitô, người dân Ukraine, những người chỉ yêu cầu được là chính mình, đã đi trên con đường đẫm máu dẫn đến đồi Canvê, nơi những kẻ gây ra đau khổ cho họ chế nhạo tuyên bố về căn tính của họ.

Những vết thương của Ukraine, đặc biệt là ở thành phố Mariupol ', gợi lên trong tâm trí chúng ta suy tư của một Tiến sĩ Hội Thánh khác, là Thánh Bernard thành Clairvaux. Tên của thành phố tôn vinh Đức Trinh Nữ Maria được mô tả trong biểu tượng Hodegetria. Việc quân Nga tàn phá thành phố mang tên Đức Mẹ một cách dã man - bao gồm cả việc bắt cóc cư dân và trục xuất họ sang Nga - là một lời nhắc nhở sâu sắc về lý do tại sao Thánh Bernard đã dạy cho Giáo hội rằng Đức Mẹ là một vị tử đạo:

Sự tử đạo của Đức Trinh Nữ được nêu ra cả trong lời tiên tri của Simeon và trong câu chuyện thực tế về cuộc khổ nạn của Chúa chúng ta. Ông già thánh thiện nói về hài nhi Chúa Giêsu rằng “Cháu còn là dấu hiệu cho người đời chống báng,” và ông nói tiếp với Đức Maria, “Còn chính bà, một lưỡi gươm sẽ đâm thâu tâm hồn bà.”

Quả thật, hỡi Mẹ đầy ơn phúc, một thanh gươm đã đâm vào tim Mẹ. Vì chỉ bằng cách xuyên qua trái tim Mẹ, gươm mới có thể nhập vào thịt Con Mẹ. Thật vậy, sau khi Chúa Giêsu con M - người thuộc về tất cả mọi người, nhưng đặc biệt là của Mẹ - đã từ bỏ mạng sống của mình, ngọn giáo độc ác không chừa cơ thể vô hồn của Người, đã xé toạc cạnh sườn Người. Rõ ràng nó không chạm vào tâm hồn Chúa và không thể làm hại Chúa, nhưng nó đã đâm vào trái tim Mẹ.... Vì vậy, bạo lực của nỗi buồn đã cắt qua trái tim của Mẹ, và chúng con gọi Mẹ một cách chính xác hơn là vị tử đạo, vì tác động của lòng trắc ẩn trong Mẹ đã vượt xa sức chịu đựng của đau khổ thể xác.

Việc chữa lành những vết thương về thể chất, tinh thần và tình cảm trong cuộc chiến này sẽ mất nhiều thời gian. Những vết thương đó bao gồm việc làm sai lệch lịch sử Kitô giáo của các nước Đông Slav, làm cơ sở cho nỗ lực của Nga nhằm tiêu diệt một quốc gia có chủ quyền: một quốc gia không gây ra mối đe dọa an ninh cho Mạc Tư Khoa, nhưng bằng sự tồn tại của nó, thách thức câu chuyện sai lệch mà các nhà lãnh đạo Nga - chính trị và, than ôi, cả tôn giáo - đã nói với người dân của họ quá lâu. Một quá trình chữa lành sẽ kéo dài. Dù thế nào, Ukraine đã trải qua một cuộc Khổ nạn quá sức trong Mùa Chay này.

Ngay từ đầu, Đức Tổng Giám Mục Sviatoslav Shevchuk của Giáo hội Giáo Hội Công Giáo Ukraine nghi lễ Đông phương và những người chân chính khác của Thiên Chúa đã công bố sự thật cứu rỗi rằng Lễ Phục sinh theo sau đồi Canvê. Vì vậy, chúng ta có thể vác thập tự giá của mình, dù đẫm máu đến đâu, với sự hiểu biết chắc chắn rằng sự chiến thắng của Chúa Kitô sẽ là của chúng ta nếu chúng ta trung thành với chính nghĩa của Ngài. Đức Tổng Giám Mục Shevchuk, người có tên trong danh sách bị ám sát của Nga, đã trình bày điều đó với tài hùng biện rằng trong “nước rửa tội của sông Dnipro”, những tín hữu đó đã trở thành “thân thể của Chúa Kitô Phục sinh, mà sự chết không có quyền năng.”
Source:First Things