Chầu Thánh Thể

Chúa ôi, con biết nói gì?
Chúa là ánh sáng con đi vững vàng.
Chúa là hạnh phúc Thiên đàng,
Con càng yêu mến lại càng khát khao.
Con còn biết nói thế nào?
Chúa là sức sống dạt dào trong con.
Con yêu mến Chúa sắt son,
Tình yêu Chúa mãi vẫn còn thẳm sâu.
Đẹp sao những phút nguyện cầu,
Hồn con bên Chúa nhiệm mầu biến tan.
Biến tan mà vẫn vẹn toàn,
Hồn tan trong Chúa, Chúa tràn trong con.
Đây giờ hạnh phúc sắt son,
Thiên đàng là Chúa con còn tìm đâu?
Ngước nhìn lên Chúa nhiệm mầu,
Chúa đây, Chúa cũng ở sâu đáy lòng.
“Khác nào như mạch nước trong,
Nai rừng khát nước ước mong đi tìm”(1)
Muôn đời Chúa vẫn lặng im,
Con tìm thấy Chúa cũng chìm đắm theo.
Chúa giầu, Chúa lại khó nghèo,
Thiêng liêng mà xác lại treo Thập hình.
Yêu là trao hiến trọn tình,
Chúa nghèo, Chúa hiến thân mình vì yêu.
Mắt con nhìn Chúa cao siêu,
Tai con nghe thấu những điều Chúa khuyên.
Tim con yêu Chúa triền miên,
Môi con mấp máy: vô biên, đời đời.
Hỡi muôn tinh tú trên trời,
Muôn sinh vật với loài người thế gian,
Hãy dâng ca khúc khải hoàn,
Tôn thờ chính Chúa Thiên đàng nơi đây.
Phêrô trên núi ngất ngây,
Nói mà không biết thưa Thầy điều chi,
Giờ con thấm thía lạ kỳ,
Cũng quỳ dâng Chúa những gì không hay.
Thánh Phaolô chỉ khuyên nài:
“Để anh em hiểu rộng, dài, cao, sâu.
Tình yêu Thiên Chúa nhiệm mầu,
Vượt muôn trí hiểu tiếp thâu loài người” (2)
Hỏi đây là đất hay trời,
Là nơi trần thế hay nơi Thiên đàng?
Là trời xuống với trần hoàn,
Là Ngôi Thiên Chúa biến tan nuôi người.
Thời gian dài nhất: đời đời!
Tình yêu lớn nhất: tình người hiến thân!
Chính đây Thánh Thể lương thần,
Là nơi thể hiện ngàn lần rõ hơn.
Như mưa giấu ẩn tromg cơn,
Suối trong nước biển, bóng gương trong hồ.
Tình yêu của Chúa Kitô
Ẩn trong Thánh Thể cũng vô cùng lời !
Ban đêm nhìn ngước lên trời,
Ngàn sao lấp lánh như người vẫy tay.
Chúa ơi, tình Chúa lạ thay,
Ngự trong Thánh Thể đêm ngày đợi con.
Chập trùng đồi núi chon von,
In chân trời thẳm như còn giáp nhau,
Tình con - tình Chúa trước sau
Không còn ngăn cách theo màu thời gian.
Cá bơi trong nước ngập tràn
Uốn mình lặn ngụp nhẹ nhàng như chim,
Đời con ba nổi bảy chìm
Hồn về bên Chúa im lìm vút bay!
Kìa ngàn mây thắm đẹp thay,
Tạo bằng hơi nước ngày ngày kết liên,
Hồn con trong Chúa triền miên
Cũng dần tan biến, thoát lên nhẹ nhàng.
Hừng đông bừng sáng huy hoàng,
Chính do trái đất xốn xang trở mình.
Chúa đây, Chúa vẫn lặng thinh
Hồn con tìm đến bình minh sáng ngời!
Khoảng không rộng lắm ai ơi
Vật gì phản chiếu mới ngời sáng lên.
Bao hồn còn lạnh bóng đêm
Mặc nguồn sáng Chúa trước thềm đóng im.
Có hai trạng thái im lìm:
Một là ánh sáng xuyên tìm không gian,
Một luôn đứng lặng hoàn toàn,
Thâm u sự chết, nhập đoàn bóng đêm.
Chúa là ánh sáng dịu êm,
Toả từ Thánh Thể êm đềm lửa yêu.
Địa cầu tăm tối bao nhiêu
Chúa càng mong lửa tình yêu cháy bùng(3)

Con suy mà thấy hãi hùng:
Chúa Trời sao lại ở cùng thế gian?
Đấng điều khiển cả vũ hoàn
Dưới hình tấm bánh ngự giam Nhà Chầu.
Mà đâu đã hết nhiệm mầu,
Bánh là lương thực đứng đầu nuôi dân
Vì yêu Chúa cũng tan dần
Linh hồn ăn Bánh Thiên Thần trường sinh.
Ôi quyền phép Chúa uy linh
Con không biết chẳng bạc tình lắm ru?
Tình nào bằng Chúa Giêsu
Giấu Ngôi Thiên Chúa tự tù vì con?
Này đây con muốn hao mòn,
Như cây nến sáp mãi còn lửa yêu.
Đáp tình Chúa quá cao siêu
Tử hình chưa đủ, muốn nhiều người ăn.
Máu hoà trong máu gia tăng,
Linh hồn trong Chúa lớn bằng Kitô.
Thời gian trên mặt đồng hồ
Cũng bằng vũ trụ khổng lồ qua đi.
Linh hồn còn ngắm nhìn chi
Mà không là Chúa uy nghi trong mình.
Vây quanh là cả Thiên đình
Thiên Thần, các Thánh, Nữ Trinh Mẹ hiền.
Con nhờ lời Mẹ cách riêng
Con nhờ Thần Thánh linh thiêng cầu bầu,
Tạ ơn Thiên Chúa nhiệm mầu
Tình yêu xúc động cao sâu lạ thường.
Chúa ơi con mến khôn lường
Ước chi con được như hương toả dần.
Nóng như lửa Chúa Thánh Thần,
Hao mòn như Chúa hiến thân cứu đời.
Rộng tình như cả đất trời
Mặn như nước biển, sáng ngời như gương.
Trắng trong như tuyết như sương
Ngạt ngào như gió quyện hương hoa hồng.
Chảy tràn như một dòng sông,
Mới luôn như cảnh hừng đông chan hoà.
Chúa ơi, giờ phút thiết tha
Con nguyền làm nến, làm hoa bàn thờ.
Để yêu mến Chúa vô bờ,
Làm đèn chầu Chúa mọi giờ cháy liên.
Xin tha con hết tội khiên
Và ban ơn phúc siêu nhiên chan hoà.

Bóng chiều theo gió bay xa
Hồn con trong Chúa tan hoà từ đây./.

(1) Tv 42,2.
(2) Eph 3, 18-19
(3) x.Lc 12, 49

LM. Nguyễn Hồng Phúc