(Kính tặng Đức Cha Vinh Sơn Nguyễn Văn Bản với sứ vụ mới tại Giáo phận Hải Phòng)
Chúa Thánh Thần có bao giờ chịu ngủ yên,
Nên vì đã chọn “sống theo Ngài” (Gl 5,16),
Thì hãy cố mà mĩm cười “bước đi cho trót” (Gl 5,25) !
Cho dẫu biết,
“Bờ bên kia” chẳng phải toàn hoa thơm trái ngọt,
Mà nhiều khi, lắm chông gai, sỏi đá sẽ đong đầy !
Ai chẳng muốn,
Tuổi đã cao, sức đã mỏn... thôi “ở lại bên nầy”,
Nhưng “Đồi Sọ” có bao giờ luôn trong tầm tay với !
Đường Thập Giá Thầy đi xưa dẫu “3 lần chới với”,
Vẫn gượng dậy mà bước tới... tròn hy lễ cuối cùng !
Tiếng gọi năm nào đâu phải để “ung dung”,
Mà bỏ bến “đưa thuyền ra chỗ nước sâu buông lưới” (Lc 5,4) !
Rừng núi Ban Mê hay biển xanh Hải Phòng xa vời vợi,
Thành bên nầy, hay làng bên kia,
Đều phải “được nghe Loan báo Tin Mừng” (Lc 4,43).
Dẫu em thơ, mẹ già, các bạn trẻ... rưng rưng,
Bến bờ nào cũng là “Vùng Ngoại Biên” để “đi ra” gặp gỡ.
Cội nguồn xưa biết đâu là “duyên nợ”,
Để ngày “lá rụng về cội” được sum vầy với tổ tiên !
Nhưng đã chọn theo Thầy,
Đâu cần “những cái lều trên đỉnh Tabor” để an yên (Mc 9,2-13),
Mà luôn mãi là những cuộc lên đường, “xuống núi” !
Nên xin chọn đời “kẻ Sĩ” mãi một đời rong rủi,
Lấy “Tình Yêu” như hành trang mà “rạch mũi Can tương” (1) !
Lấy “Bao dung” như những đóa hoa gieo vãi khắp nẻo đường,
Lấy “Lắng nghe, khiêm tốn”
Để mẹ Giáo Hội mãi thắm tươi trong “Hiệp hành, Hiệp nhất”... ! (2)
Một chút sẻ chia, chút tâm tình người anh em rất thật,
Đã một thời đồng cam cộng khổ thuở “hàn vi” (3) !
Cho dẫu bây giờ, đường xa vạn lý hay kẻ ở người đi,
Chuyện “Emmau”,
Đã một lần bên nhau, sẽ đẹp hoài theo năm tháng !
Sơn Ca Linh (27.3.2022)
Ghi chú:
(1) Theo ý của từ được dùng trong bài thơ “kẻ Sĩ” của Nguyên Công Trứ.
(2) Theo định hướng “Vì một Giáo Hội Hiệp hành” của THĐGM thế giới lần thứ XVI.
(3) Thuở Đức Cha Vinh Sơn còn là một chủng sinh tu học tại Trung Tâm Mằng Lăng.