1. Tổn thất nặng nề của Giáo Hội tại El Salvador
Ít nhất 20 linh mục đã chết vì covid-19 ở El Salvador. Đức Tổng Giám Mục José Luis Escobar Alas của San Salvador, xác nhận rằng 20 linh mục đã chết vì covid-19 kể từ khi bắt đầu đại dịch ở nước này. Riêng trong tổng giáo phận của ngài đã có đến 10 linh mục thiệt mạng.
Các linh mục của chúng tôi cũng mắc bệnh với số lượng khá nhiều, đại đa số đã vượt qua được bệnh tật nhưng một số đã chết, cụ thể ở quốc gia này có ít nhất 20 linh mục đã chết vì covid. Chúng tôi hy vọng rằng chiều hướng này có thể dừng lại.
Đức Tổng Giám Mục cho biết đại dịch đã ảnh hưởng nặng nề đến Giáo Hội Công Giáo. Ngài cho biết tất cả các giáo xứ trong tổng giáo phận đã phải trải qua “tình huống đau đớn” khi nhìn thấy nhiều giáo dân chết.
Tổng giáo phận San Salvador có 10 linh mục chết vì coronavirus, là con số cao nhất trên toàn quốc. Ngài cho biết trong một trường hợp đau lòng ba linh mục đã chết trong một tuần.
“Tổng giáo phận của chúng tôi là nơi bị virus tấn công nhiều nhất, điều đó dễ hiểu vì thủ đô đông dân hơn bất kỳ thành phố nào khác. Chúng tôi đã đồng hành cùng mọi người, và rồi 10 linh mục đã chết ở đây”.
Kể từ khi bắt đầu xảy ra đại dịch, Bộ Y tế đã không tiết lộ phân loại các trường hợp tử vong do lây nhiễm do covid-19 hay do các trường hợp khác. Thành ra, Giáo Hội tại El Salvador không có dữ liệu chính thức về số lượng linh mục đã chết hoặc bị nhiễm virus.
Đức Tổng Giám Mục Escobar Alas cho biết thêm một nhóm bảy linh mục đã đến bệnh viện El Salvador cầu nguyện với các bệnh nhân và ban các bí tích cho họ.
“Các nhân viên bệnh viện ngay từ đầu đã cung cấp cho các ngài các bộ đồ bảo hộ hoàn chỉnh. Đến nay, tạ ơn Chúa, không linh mục nào trong số 7 vị này bị nhiễm bệnh”
Source:Diaro
2. Sự phẫn nộ và đau buồn vì hai bức tượng Đức Mẹ đồng trinh bị phá hủy
Trong bản tin đánh đi hôm 17 tháng 12, thông tấn xã Fides của Bộ Truyền Giảng Tin Mừng Cho Các Dân Tộc cho biết: Mùa Vọng trình bày Đức Trinh Nữ Maria như một người phụ nữ chờ đợi, với tình yêu khôn tả, để thực hiện lời hứa cứu rỗi, vì lý do này “nó gây ra sự phẫn nộ và buồn bã vô cùng, trong thời điểm vui mừng hy vọng này. Những kẻ xúc phạm đã xô các bức tượng của Đức Trinh Nữ khỏi bệ và phá hủy hoàn toàn các bức tượng này”.
Trong một tuyên bố hôm 16 tháng 12, Đức Cha Farly Yovany Gil Betancur, Giám mục giáo phận Montelíbano, Colombia, tuyên bố, lên án những hành vi phá hoại xảy ra đối với các bức tượng Đức Mẹ Đồng Trinh Maria trong khu phố La Lucha và ở lối vào khu đô thị Montelíbano, một vùng phụ cận của Alto San Jorge Cordobés. Trong tuyên bố của mình, Đức Giám Mục phàn nàn rằng “những hành động bất khoan dung tôn giáo, đe dọa quyền tự do thờ phượng, đã xảy ra lặp đi lặp lại nhiều lần. Những hành động này đã làm tổn thương sâu sắc đến đức tin của các tín hữu Kitô thuộc cộng đồng Montelibanese”.
Hơn nữa, ngài nhấn mạnh rằng “tự do tôn giáo tìm kiếm lợi ích của tất cả mọi người, khi tôn trọng sự khác biệt và khi các biểu hiện khác nhau của đức tin được chấp nhận. Tất cả chúng ta đều có quyền đối với tín ngưỡng của riêng mình và thể hiện chúng theo truyền thống và phong tục của riêng mình”. Giáo phận đã đệ đơn khiếu nại lên các cơ quan có thẩm quyền, yêu cầu điều tra về những sự kiện này “thể hiện một thái độ bất khoan dung tôn giáo trắng trợn”. Cuối cùng, Đức Giám Mục cầu nguyện với Thiên Chúa cho “sự hoán cải của những người đã thực hiện hành vi phạm tội này” và kêu gọi các tín hữu trong giáo phận “hiệp lời cầu nguyện cho những kẻ gây ra những hành vi cuồng tín tôn giáo bạo lực, để họ thay đổi tâm hồn và để những hành vi đó không được lặp lại, làm tổn thương đến tình cảm tôn giáo của một dân tộc bắt nguồn từ đức tin”
Source:Fides
3. Nữ tu Shanhaz nhận được tin nhắn tuyệt vọng từ 'những người bị bỏ lại ở Kabul'
“Tôi rất tiếc khi có mặt ở đây hôm nay chứ không phải ở Kabul vì trái tim tôi vẫn ở đó. Mỗi ngày tôi nhận được nhiều tin nhắn và tôi khóc, vì tôi không thể làm gì được”, nữ tu Shanhaz Bhatti nói.
Trong nhiều năm, nữ tu sĩ gốc Pakistan thuộc Dòng các Nữ tu Thánh Joan Antida đã làm việc với những người bị thiệt thòi ở Afghanistan thông qua hiệp hội Pro Bambini di Kabul, một tổ chức bác ái có trụ sở tại Ý.
Cô đến Ý vào tháng 8 năm ngoái cùng với các nữ tu của Mẹ Teresa và một nhóm trẻ em khuyết tật trong những ngày tang thương khi thủ đô Kabul rơi vào tay Taliban.
Tối 20 tháng 12 cô ấy đã nói về kinh nghiệm của mình tại Milan trong một buổi tối do Centro PIME quảng bá, dưới sự bảo trợ của Tổng giáo phận Milan và AsiaNews.
Mục đích của sự kiện là bảo đảm rằng thảm kịch của người dân Afghanistan không bị lãng quên, trong khi một cuộc khủng hoảng nhân đạo nghiêm trọng vẫn diễn ra bất chấp chiến tranh đã kết thúc.
Cuộc họp được tổ chức tại Vương cung thánh đường Basilica di Sant'Ambrogio của Milan, đó là vương cung thánh đường của các vị tử đạo, với các bài đọc về những đau khổ của đất nước này qua con mắt đức tin.
Sơ Shanhaz mô tả tình trạng của mình khi làm việc với đất nước mà người Công Giáo bị áp bức gần như công khai. Sơ giải thích: “Chúng tôi không thể mặc các biểu tượng tôn giáo. “Chúng tôi thậm chí không thể phát âm tên của Chúa Giêsu vì điều đó có thể được hiểu là theo đạo. Chúng tôi chỉ có thể truyền bá Tin Mừng qua những nụ cười.”
Trong những ngày bi thảm của tháng 8, các thành viên của Giáo hội nhỏ tại Afghanistan đã quyết định ra đi với những đứa trẻ mồ côi khuyết tật được họ chăm sóc.
Nữ tu Shanhaz, người vẫn mặc bộ quần áo cũ khi ở Afghanistan, đã mô tả ba giờ đi xe buýt đến sân bay định mệnh. “Ngay cả hôm nay tôi vẫn giật mình thức giấc vào ban đêm và những gì chúng tôi đã thấy trong đêm khủng khiếp đó vẫn khiến tôi toát mồ hôi hột.”
Giải thích công việc của mình hiện nay trên đất Ý, Sơ Shanhaz nói:
“Tôi cố gắng đồng hành với mọi người vì những đau khổ mà họ đã trải qua. Nó không dễ dàng cho họ”. Tuy nhiên, suy nghĩ của sơ ấy là với những người còn lại ở Kabul.
“Tôi giữ thẻ điện thoại Afghanistan trong điện thoại di động để liên lạc mặc dù điều này có thể hơi nguy hiểm cho họ. Nhưng tôi đã nhìn thấy sự đau khổ của họ và tôi không thể bỏ rơi họ”
“Họ gửi cho tôi những đoạn video, những tin nhắn thoại: 'Chị ơi, chị có thể làm gì cho chúng em được không? Ít nhất chị có thể đưa chúng em đến Pakistan không?' Tôi cầu nguyện. Chúng tôi cố gắng kiếm cho họ ít nhất một số tiền, ít nhất để sưởi ấm nhà của họ, mua một ít củi, nến. Và các loại thuốc vì rất nhiều người bị bệnh. Không khí ở Kabul rất ô nhiễm và bạn cảm thấy khó thở”.
Sứ vụ truyền giáo tại Afghanistan của hiệp hội Pro Bambini di Kabul vẫn chưa bị đóng cửa mà chỉ bị tạm dừng.
Sơ Shanhaz nói: “Tôi sẽ là người đầu tiên quay lại nếu có cách nào đó, nếu nó an toàn, không chỉ cho tôi mà còn những người khác.”
Mirwais Azimi, một người Afghanistan từ Herat, đã nói về tình hình nhân đạo ở Afghanistan. Cho đến khi bỏ trốn, ông dạy quan hệ quốc tế tại một trường đại học.
“Mỗi buổi tối chúng tôi đều nghĩ về Afghanistan. Chúng tôi có thể an toàn ở đây, trên đất Ý, nhưng về mặt tinh thần thì chúng tôi bồn chồn. Chúng tôi đau khổ nhiều như họ, những người còn lại ở Afghanistan đang phải chịu đựng tất cả sự nghèo đói”.
“Đồng đô la đã tăng gấp đôi. Một đô la trị giá 75 Afghanistan, nhưng vài ngày trước nó đã chạm mức 120. Giá có lẽ đã tăng 200%. Đói nghèo đang hủy hoại con người chúng tôi. Tôi luôn nghĩ về việc khi nào tôi sẽ có thể trở lại”.
Đau khổ không chỉ ở bên trong biên giới Afghanistan, Najma Yawari, 23 tuổi, người đã chạy trốn khỏi Kabul cách đây 3 năm nhưng bị giam hai năm trong trại tị nạn ở Lesbos, Hy Lạp, nơi Đức Thánh Cha Phanxicô đã đến thăm gần đây.
Cô đến Ý nhờ các hành lang nhân đạo do Cộng đồng Sant'Egidio tài trợ.
Tối qua tại Milan, cô nói: “Vẫn còn nhiều người Afghanistan ở Lesbos; họ không thể ra ngoài, không thể học tập, không thể làm việc. Đây không phải là cuộc sống. Tôi hy vọng rằng sẽ đến ngày không còn chiến tranh nữa và mọi người có thể sống mà không cần lo lắng về tương lai của mình”.
Source:Asia News