Sáng thứ Sáu 5 tháng Ba, Đức Thánh Cha đã khởi hành từ sân bay Fiumicino của Rôma để bay sang Iraq. Đây là chuyến tông du thứ 33 và cũng là chuyến tông du đầu tiên sau 15 tháng gián đoạn. Chuyến tông du cuối cùng của ngài là đến thăm Thái Lan và Nhật Bản từ 20 đến 26 tháng 11.
Sau các lễ nghi, Đức Thánh Cha đã có cuộc gặp gỡ với Thủ tướng Iraq Mustafa al-Kadhimi tại phòng khánh tiết của Sân bay Quốc tế Baghdad.
Sau lễ nghi tại Sân bay Quốc tế Baghdad, Đức Thánh Cha đã di chuyển bằng xe hơi từ Sân bay về khu vực trung tâm của thủ đô Baghdad để đến chào xã giao Tổng thống Iraq Barham Salih tại Phủ Tổng thống.
Sau cuộc gặp gỡ riêng với tổng thống, Đức Thánh Cha đã có cuộc gặp gỡ với chính quyền, lãnh đạo xã hội dân sự và ngoại giao đoàn tại hội trường Phủ tổng thống.
Trong bài phát biểu tại đây, Đức Thánh Cha nói.
Thưa tổng thống,
Các thành viên của Chính phủ và ngoại giao đoàn,
Các giới chức chính quyền,
Đại diện của Xã hội Dân sự,
Kính thưa quý vị,
Tôi biết ơn vì có cơ hội được thực hiện chuyến thăm được chờ đợi và ao ước từ lâu này đến Cộng hòa Iraq, và đến vùng đất này, một cái nôi của nền văn minh được liên kết chặt chẽ thông qua Tổ phụ Abraham và các tiên tri trong lịch sử cứu độ với các truyền thống tôn giáo lớn là Do Thái giáo, Kitô Giáo và Hồi giáo. Tôi bày tỏ lòng biết ơn tới ngài Tổng thống Salih về lời mời và những lời chào đón ân cần của ngài, nhân danh các giới chức chính quyền và những người dân yêu quý của đất nước. Tôi cũng chào các thành viên của ngoại giao đoàn và các đại diện của xã hội dân sự.
Tôi xin chào các giám mục và linh mục, các tu sĩ nam nữ và tất cả các tín hữu của Giáo Hội Công Giáo. Tôi đã đến như một người hành hương để khích lệ họ trong chứng tá đức tin của họ, trong hy vọng và tình yêu giữa xã hội Iraq. Tôi cũng chào các thành viên của các Giáo hội Kitô và các Cộng đồng Giáo hội khác, các tín đồ Hồi giáo và các đại diện của các truyền thống tôn giáo khác. Xin Chúa ban cho chúng ta ơn biết cùng nhau hành trình với tư cách là anh chị em trong “niềm tin chắc chắn rằng những lời dạy đích thực của các tôn giáo mời gọi chúng ta tiếp tục bám rễ vào các giá trị của hòa bình… sự hiểu biết lẫn nhau, tình huynh đệ nhân loại và sự chung sống thuận hòa” (Tài liệu về Tình huynh đệ nhân loại, Abu Dhabi, Ngày 4 tháng 2 năm 2019).
Chuyến thăm của tôi diễn ra vào thời điểm mà toàn thế giới đang cố gắng thoát khỏi cuộc khủng hoảng đại dịch Covid-19, không chỉ ảnh hưởng đến sức khỏe của vô số cá nhân mà còn góp phần làm xấu đi các điều kiện kinh tế và xã hội đã được đánh dấu bằng sự mong manh và không ổn định. Cuộc khủng hoảng này kêu gọi tất cả những nỗ lực phối hợp để thực hiện các bước cần thiết, bao gồm cả việc phân phối vắc xin một cách công bằng cho tất cả mọi người. Nhưng điều này vẫn chưa đủ: cuộc khủng hoảng này trên hết là một lời kêu gọi chúng ta “suy nghĩ lại về phong cách sống của mình… và ý nghĩa của sự tồn tại của chúng ta” (Fratelli Tutti, 33). Vấn đề là làm sao chúng ta có thể bước ra khỏi thời gian thử thách này sao cho tình trạng của chúng ta tốt hơn trước đây, và có thể định hình một tương lai dựa nhiều hơn vào những gì gắn kết chúng ta hơn là những gì chia rẽ chúng ta.
Trong nhiều thập kỷ qua, Iraq đã phải hứng chịu những tác động thảm khốc của chiến tranh, tai họa khủng bố và xung đột giáo phái thường xuất phát từ một chủ nghĩa cực đoan không có khả năng chấp nhận sự chung sống hòa bình của các nhóm dân tộc và tôn giáo, các ý tưởng và nền văn hóa khác nhau. Tất cả những điều này đã mang đến cái chết, sự tàn phá và đổ nát, không chỉ về mặt vật chất: các thiệt hại còn sâu sắc hơn rất nhiều nếu chúng ta nghĩ đến nỗi đau xé lòng của rất nhiều cá nhân và cộng đồng, và những vết thương sẽ phải mất nhiều năm để chữa lành. Ở đây, trong số rất nhiều người đã phải chịu đựng, suy nghĩ của tôi hướng về người Yazidi, những nạn nhân vô tội của những hành động tàn bạo vô nghĩa và bất nhân, những người bị bắt bớ và giết hại vì niềm tin tôn giáo của họ, và chính căn tính cũng như sự sống còn của họ đã bị đe dọa. Chỉ khi chúng ta học cách nhìn xa hơn sự khác biệt của mình và coi nhau như những thành viên của cùng một gia đình nhân loại, chúng ta mới có thể bắt đầu một quá trình hiệu quả để xây dựng lại và để lại cho các thế hệ tương lai một thế giới tốt đẹp hơn, công bằng hơn và nhân bản hơn. Về mặt này, sự đa dạng về tôn giáo, văn hóa và sắc tộc đã là dấu ấn của xã hội Iraq trong nhiều thiên niên kỷ là một nguồn tài nguyên quý giá để thu hút, chứ không phải là những trở ngại phải loại bỏ. Iraq ngày nay được kêu gọi để cho tất cả mọi người, đặc biệt là ở Trung Đông thấy rằng sự đa dạng, thay vì làm nảy sinh xung đột, nên dẫn đến sự hợp tác hài hòa trong đời sống xã hội.
Chung sống huynh đệ đòi hỏi đối thoại kiên nhẫn và trung thực, được bảo vệ bởi công lý và tôn trọng luật pháp. Nhiệm vụ này không phải là dễ dàng; nó đòi hỏi sự làm việc chăm chỉ và một dấn thân gạt bỏ những cạnh tranh và mâu thuẫn, và thay vào đó là nói chuyện với nhau từ bản sắc sâu sắc nhất của chúng ta với tư cách là những con cái chung của cùng một Thiên Chúa và Đấng Tạo Hoá (xem Công Đồng Chung Vatican II, Tuyên bố Nostra Aetate, 5). Trên cơ sở nguyên tắc này, Tòa thánh, ở Iraq cũng như các nơi khác, không ngừng kêu gọi các cơ quan có thẩm quyền ban cấp cho tất cả các cộng đồng tôn giáo sự công nhận, sự tôn trọng, các quyền lợi và sự bảo vệ. Tôi đánh giá cao những nỗ lực đã được thực hiện trong lĩnh vực này, và tôi hiệp cùng những người nam nữ có thiện chí kêu gọi những nỗ lực này được tiếp tục vì lợi ích của quốc gia.
Một xã hội mang dấu ấn của sự hiệp nhất huynh đệ là một xã hội mà các thành viên sống trong tình đoàn kết với nhau. “Đoàn kết giúp chúng ta coi những người khác… như những người hàng xóm, những người bạn đồng hành trên hành trình của chúng ta” (Thông điệp cho Ngày Thế giới Hòa bình năm 2021). Đó là một đức tính giúp chúng ta thực hiện những hành động chăm sóc và phục vụ cụ thể, đặc biệt quan tâm đến những người dễ bị tổn thương và những người đang túng quẫn nhất. Ở đây, tôi nghĩ đến tất cả những người đã mất đi các thành viên trong gia đình và những người thân yêu, nhà cửa và sinh kế do bạo lực, bắt bớ hoặc khủng bố. Tôi cũng nghĩ đến những người tiếp tục đấu tranh cho an ninh và các phương tiện sinh tồn cá nhân và kinh tế trong thời điểm thất nghiệp và nghèo đói ngày càng gia tăng. “Ý thức rằng chúng ta đang chịu trách nhiệm về sự mong manh của người khác” (Fratelli Tutti, 115) phải truyền cảm hứng cho mọi nỗ lực tạo ra các cơ hội cụ thể cho sự tiến bộ, không chỉ về mặt kinh tế, mà còn về mặt giáo dục và chăm sóc cho ngôi nhà chung của chúng ta. Sau một cuộc khủng hoảng, chỉ đơn giản là xây dựng lại thôi thì chưa đủ; chúng ta cần phải xây dựng lại thật tốt, để tất cả đều có thể tận hưởng một cuộc sống đàng hoàng. Chúng ta không bao giờ thoát ra khỏi một cuộc khủng hoảng trong cùng một tình trạng của chúng ta trước đó; khi thoát ra được, chúng ta hoặc là tốt hơn hoặc là tệ hơn.
Với tư cách là các nhà lãnh đạo chính phủ và các nhà ngoại giao, các bạn được kêu gọi để nuôi dưỡng tinh thần đoàn kết huynh đệ này. Chống tệ nạn tham nhũng, lạm quyền, coi thường pháp luật là cần thiết, nhưng chưa đủ. Những điều cũng cần thiết khác là cổ vũ cho công lý và thúc đẩy tính trung thực, minh bạch, cũng như củng cố các thể chế chịu trách nhiệm về vấn đề này. Bằng cách này, sự ổn định trong xã hội phát triển và một nền chính trị lành mạnh được hình thành, có thể mang lại cho tất cả mọi người, đặc biệt là những người trẻ tuổi đông đảo ở đất nước này, một hy vọng chắc chắn về một tương lai tốt đẹp hơn.
Thưa Tổng thống, các nhà chức trách ưu tú, các bạn thân mến! Tôi đến như một người thống hối, cầu xin sự tha thứ của thiên đàng và của các anh chị em tôi vì quá nhiều những tàn phá và tàn ác. Tôi đến như một người hành hương hòa bình nhân danh Chúa Kitô, Hoàng tử của Hòa bình. Chúng tôi đã cầu nguyện biết bao nhiêu trong những năm này cho hòa bình ở Iraq! Thánh Gioan Phaolô II không tiếc bất cứ sáng kiến nào và trên hết đã dâng lời cầu nguyện và những đau khổ của mình cho ý định này. Và Chúa lắng nghe, Ngài luôn lắng nghe! Chúng ta phải lắng nghe Người và bước đi theo đường lối của Người. Cầu mong cuộc xung đột vũ trang bị tắt tiếng! Cầu mong sự lây lan của các vũ khí được hạn chế, ở đây và ở khắp mọi nơi! Cầu mong những lợi ích phe phái được chấm dứt, đó là những lợi ích của những người bên ngoài không liên quan đến người dân địa phương. Cầu mong tiếng nói của những người xây dựng và kiến tạo hòa bình được lắng nghe! Cầu mong cho tiếng nói của những người hèn mọn, những người nghèo khổ, những người nam nữ bình thường muốn sống, làm việc và cầu nguyện trong hòa bình được chú ý. Cầu mong một sự chấm dứt các hành vi bạo lực và cực đoan, bè phái và không khoan dung! Cầu mong có chỗ cho tất cả những công dân muốn hợp tác xây dựng đất nước này thông qua đối thoại và thông qua thảo luận thẳng thắn, chân thành và mang tính xây dựng. Cầu mong cho các công dân biết dấn thân hòa giải và sẵn sàng đặt lợi ích riêng của họ sang một bên, vì thiện ích chung. Trong những năm này, Iraq đã tìm cách đặt nền móng cho một xã hội dân chủ. Muốn vậy, điều cần thiết là phải bảo đảm sự tham gia của tất cả các nhóm chính trị, xã hội và tôn giáo và bảo đảm các quyền cơ bản của mọi công dân. Cầu mong không ai bị coi là công dân hạng hai. Tôi khuyến khích những bước tiến đã đạt được cho đến nay trên hành trình này và tôi tin tưởng rằng chúng sẽ củng cố sự thanh thản và hòa thuận.
Cộng đồng quốc tế cũng có vai trò trong việc thúc đẩy hòa bình ở vùng đất này và ở Trung Đông nói chung. Như chúng ta đã thấy trong cuộc xung đột kéo dài ở nước láng giềng Syria - đã bắt đầu cách đây mười năm! - những thách thức mà thế giới của chúng ta phải đối mặt ngày nay liên quan đến toàn bộ gia đình nhân loại. Chúng đòi hỏi phải có sự hợp tác trên quy mô toàn cầu để giải quyết, trong số những vấn đề khác, sự bất bình đẳng kinh tế và căng thẳng khu vực đang đe dọa sự ổn định của những vùng đất này. Tôi cảm ơn các quốc gia và tổ chức quốc tế đang làm việc tại Iraq để xây dựng lại và hỗ trợ nhân đạo cho những người tị nạn, những người phải di tản trong nước và những người đang cố gắng trở về nhà, bằng cách cung cấp thực phẩm, nước, nhà ở, các dịch vụ chăm sóc sức khỏe và vệ sinh trên khắp đất nước, cùng với các chương trình hòa giải và xây dựng hòa bình. Ở đây tôi không thể không nhắc đến nhiều cơ quan, trong đó có một số cơ quan Công Giáo, trong nhiều năm qua đã dấn thân giúp đỡ người dân đất nước này. Đáp ứng những nhu cầu cơ bản của rất nhiều anh chị em của chúng ta là một hành động bác ái và công lý, và góp phần vào một nền hòa bình lâu dài. Tôi cầu nguyện trong niềm hy vọng rằng cộng đồng quốc tế sẽ không rút khỏi người dân Iraq vòng tay của tình hữu nghị và sự tham gia mang tính xây dựng, mà sẽ tiếp tục hành động trên tinh thần trách nhiệm chung với chính quyền địa phương, không áp đặt lợi ích chính trị hoặc ý thức hệ.
Tự bản chất, tôn giáo phải phục vụ hòa bình và tình huynh đệ. Danh Chúa không thể được sử dụng “để biện minh cho các hành động giết người, lưu đày, khủng bố và áp bức” (Tài liệu về Tình huynh đệ nhân loại, Abu Dhabi, ngày 4 tháng 2 năm 2019). Ngược lại, Thiên Chúa, Đấng đã tạo ra con người bình đẳng về phẩm giá và quyền lợi, kêu gọi chúng ta truyền bá các giá trị của tình yêu thương, thiện chí và sự hòa thuận. Ở Iraq cũng vậy, Giáo Hội Công Giáo mong muốn trở thành bạn của tất cả mọi người và thông qua đối thoại giữa các tôn giáo, hợp tác một cách xây dựng với các tôn giáo khác để phục vụ cho sự nghiệp hòa bình. Sự hiện diện lâu đời của các tín hữu Kitô ở vùng đất này, và những đóng góp của họ cho đời sống của quốc gia, tạo thành một di sản phong phú mà họ muốn tiếp tục phục vụ cho tất cả mọi người. Sự tham gia của họ vào đời sống công cộng, với tư cách là công dân có đầy đủ quyền, tự do và trách nhiệm, sẽ chứng minh rằng sự đa nguyên lành mạnh về tín ngưỡng tôn giáo, sắc tộc và văn hóa có thể góp phần vào sự thịnh vượng và hòa hợp của quốc gia.
Các bạn thân mến, một lần nữa tôi xin chân thành bày tỏ lòng biết ơn sâu sắc đối với tất cả những gì các bạn đã và đang làm trong việc xây dựng một xã hội hài hòa, đoàn kết và hòa thuận. Phục vụ lợi ích chung của người dân là một điều cao cả. Tôi cầu xin Đấng Toàn năng nâng đỡ các bạn trong trách nhiệm của các bạn và hướng dẫn các bạn theo những cách thức khôn ngoan, công lý và sự thật. Đối với mỗi người trong số các bạn, gia đình và những người thân yêu của các bạn, và trên tất cả người dân Iraq, tôi cầu xin Chúa ban các phước lành thiêng liêng dư dật. Cảm ơn các bạn!
Source:Holy See Press OfficeIncontro con le Autorità, la Società Civile e il Corpo Diplomatico nel Palazzo Presidenziale di Baghdad
Các thành viên của Chính phủ và ngoại giao đoàn,
Các giới chức chính quyền,
Đại diện của Xã hội Dân sự,
Kính thưa quý vị,
Tôi biết ơn vì có cơ hội được thực hiện chuyến thăm được chờ đợi và ao ước từ lâu này đến Cộng hòa Iraq, và đến vùng đất này, một cái nôi của nền văn minh được liên kết chặt chẽ thông qua Tổ phụ Abraham và các tiên tri trong lịch sử cứu độ với các truyền thống tôn giáo lớn là Do Thái giáo, Kitô Giáo và Hồi giáo. Tôi bày tỏ lòng biết ơn tới ngài Tổng thống Salih về lời mời và những lời chào đón ân cần của ngài, nhân danh các giới chức chính quyền và những người dân yêu quý của đất nước. Tôi cũng chào các thành viên của ngoại giao đoàn và các đại diện của xã hội dân sự.
Tôi xin chào các giám mục và linh mục, các tu sĩ nam nữ và tất cả các tín hữu của Giáo Hội Công Giáo. Tôi đã đến như một người hành hương để khích lệ họ trong chứng tá đức tin của họ, trong hy vọng và tình yêu giữa xã hội Iraq. Tôi cũng chào các thành viên của các Giáo hội Kitô và các Cộng đồng Giáo hội khác, các tín đồ Hồi giáo và các đại diện của các truyền thống tôn giáo khác. Xin Chúa ban cho chúng ta ơn biết cùng nhau hành trình với tư cách là anh chị em trong “niềm tin chắc chắn rằng những lời dạy đích thực của các tôn giáo mời gọi chúng ta tiếp tục bám rễ vào các giá trị của hòa bình… sự hiểu biết lẫn nhau, tình huynh đệ nhân loại và sự chung sống thuận hòa” (Tài liệu về Tình huynh đệ nhân loại, Abu Dhabi, Ngày 4 tháng 2 năm 2019).
Chuyến thăm của tôi diễn ra vào thời điểm mà toàn thế giới đang cố gắng thoát khỏi cuộc khủng hoảng đại dịch Covid-19, không chỉ ảnh hưởng đến sức khỏe của vô số cá nhân mà còn góp phần làm xấu đi các điều kiện kinh tế và xã hội đã được đánh dấu bằng sự mong manh và không ổn định. Cuộc khủng hoảng này kêu gọi tất cả những nỗ lực phối hợp để thực hiện các bước cần thiết, bao gồm cả việc phân phối vắc xin một cách công bằng cho tất cả mọi người. Nhưng điều này vẫn chưa đủ: cuộc khủng hoảng này trên hết là một lời kêu gọi chúng ta “suy nghĩ lại về phong cách sống của mình… và ý nghĩa của sự tồn tại của chúng ta” (Fratelli Tutti, 33). Vấn đề là làm sao chúng ta có thể bước ra khỏi thời gian thử thách này sao cho tình trạng của chúng ta tốt hơn trước đây, và có thể định hình một tương lai dựa nhiều hơn vào những gì gắn kết chúng ta hơn là những gì chia rẽ chúng ta.
Trong nhiều thập kỷ qua, Iraq đã phải hứng chịu những tác động thảm khốc của chiến tranh, tai họa khủng bố và xung đột giáo phái thường xuất phát từ một chủ nghĩa cực đoan không có khả năng chấp nhận sự chung sống hòa bình của các nhóm dân tộc và tôn giáo, các ý tưởng và nền văn hóa khác nhau. Tất cả những điều này đã mang đến cái chết, sự tàn phá và đổ nát, không chỉ về mặt vật chất: các thiệt hại còn sâu sắc hơn rất nhiều nếu chúng ta nghĩ đến nỗi đau xé lòng của rất nhiều cá nhân và cộng đồng, và những vết thương sẽ phải mất nhiều năm để chữa lành. Ở đây, trong số rất nhiều người đã phải chịu đựng, suy nghĩ của tôi hướng về người Yazidi, những nạn nhân vô tội của những hành động tàn bạo vô nghĩa và bất nhân, những người bị bắt bớ và giết hại vì niềm tin tôn giáo của họ, và chính căn tính cũng như sự sống còn của họ đã bị đe dọa. Chỉ khi chúng ta học cách nhìn xa hơn sự khác biệt của mình và coi nhau như những thành viên của cùng một gia đình nhân loại, chúng ta mới có thể bắt đầu một quá trình hiệu quả để xây dựng lại và để lại cho các thế hệ tương lai một thế giới tốt đẹp hơn, công bằng hơn và nhân bản hơn. Về mặt này, sự đa dạng về tôn giáo, văn hóa và sắc tộc đã là dấu ấn của xã hội Iraq trong nhiều thiên niên kỷ là một nguồn tài nguyên quý giá để thu hút, chứ không phải là những trở ngại phải loại bỏ. Iraq ngày nay được kêu gọi để cho tất cả mọi người, đặc biệt là ở Trung Đông thấy rằng sự đa dạng, thay vì làm nảy sinh xung đột, nên dẫn đến sự hợp tác hài hòa trong đời sống xã hội.
Chung sống huynh đệ đòi hỏi đối thoại kiên nhẫn và trung thực, được bảo vệ bởi công lý và tôn trọng luật pháp. Nhiệm vụ này không phải là dễ dàng; nó đòi hỏi sự làm việc chăm chỉ và một dấn thân gạt bỏ những cạnh tranh và mâu thuẫn, và thay vào đó là nói chuyện với nhau từ bản sắc sâu sắc nhất của chúng ta với tư cách là những con cái chung của cùng một Thiên Chúa và Đấng Tạo Hoá (xem Công Đồng Chung Vatican II, Tuyên bố Nostra Aetate, 5). Trên cơ sở nguyên tắc này, Tòa thánh, ở Iraq cũng như các nơi khác, không ngừng kêu gọi các cơ quan có thẩm quyền ban cấp cho tất cả các cộng đồng tôn giáo sự công nhận, sự tôn trọng, các quyền lợi và sự bảo vệ. Tôi đánh giá cao những nỗ lực đã được thực hiện trong lĩnh vực này, và tôi hiệp cùng những người nam nữ có thiện chí kêu gọi những nỗ lực này được tiếp tục vì lợi ích của quốc gia.
Một xã hội mang dấu ấn của sự hiệp nhất huynh đệ là một xã hội mà các thành viên sống trong tình đoàn kết với nhau. “Đoàn kết giúp chúng ta coi những người khác… như những người hàng xóm, những người bạn đồng hành trên hành trình của chúng ta” (Thông điệp cho Ngày Thế giới Hòa bình năm 2021). Đó là một đức tính giúp chúng ta thực hiện những hành động chăm sóc và phục vụ cụ thể, đặc biệt quan tâm đến những người dễ bị tổn thương và những người đang túng quẫn nhất. Ở đây, tôi nghĩ đến tất cả những người đã mất đi các thành viên trong gia đình và những người thân yêu, nhà cửa và sinh kế do bạo lực, bắt bớ hoặc khủng bố. Tôi cũng nghĩ đến những người tiếp tục đấu tranh cho an ninh và các phương tiện sinh tồn cá nhân và kinh tế trong thời điểm thất nghiệp và nghèo đói ngày càng gia tăng. “Ý thức rằng chúng ta đang chịu trách nhiệm về sự mong manh của người khác” (Fratelli Tutti, 115) phải truyền cảm hứng cho mọi nỗ lực tạo ra các cơ hội cụ thể cho sự tiến bộ, không chỉ về mặt kinh tế, mà còn về mặt giáo dục và chăm sóc cho ngôi nhà chung của chúng ta. Sau một cuộc khủng hoảng, chỉ đơn giản là xây dựng lại thôi thì chưa đủ; chúng ta cần phải xây dựng lại thật tốt, để tất cả đều có thể tận hưởng một cuộc sống đàng hoàng. Chúng ta không bao giờ thoát ra khỏi một cuộc khủng hoảng trong cùng một tình trạng của chúng ta trước đó; khi thoát ra được, chúng ta hoặc là tốt hơn hoặc là tệ hơn.
Với tư cách là các nhà lãnh đạo chính phủ và các nhà ngoại giao, các bạn được kêu gọi để nuôi dưỡng tinh thần đoàn kết huynh đệ này. Chống tệ nạn tham nhũng, lạm quyền, coi thường pháp luật là cần thiết, nhưng chưa đủ. Những điều cũng cần thiết khác là cổ vũ cho công lý và thúc đẩy tính trung thực, minh bạch, cũng như củng cố các thể chế chịu trách nhiệm về vấn đề này. Bằng cách này, sự ổn định trong xã hội phát triển và một nền chính trị lành mạnh được hình thành, có thể mang lại cho tất cả mọi người, đặc biệt là những người trẻ tuổi đông đảo ở đất nước này, một hy vọng chắc chắn về một tương lai tốt đẹp hơn.
Thưa Tổng thống, các nhà chức trách ưu tú, các bạn thân mến! Tôi đến như một người thống hối, cầu xin sự tha thứ của thiên đàng và của các anh chị em tôi vì quá nhiều những tàn phá và tàn ác. Tôi đến như một người hành hương hòa bình nhân danh Chúa Kitô, Hoàng tử của Hòa bình. Chúng tôi đã cầu nguyện biết bao nhiêu trong những năm này cho hòa bình ở Iraq! Thánh Gioan Phaolô II không tiếc bất cứ sáng kiến nào và trên hết đã dâng lời cầu nguyện và những đau khổ của mình cho ý định này. Và Chúa lắng nghe, Ngài luôn lắng nghe! Chúng ta phải lắng nghe Người và bước đi theo đường lối của Người. Cầu mong cuộc xung đột vũ trang bị tắt tiếng! Cầu mong sự lây lan của các vũ khí được hạn chế, ở đây và ở khắp mọi nơi! Cầu mong những lợi ích phe phái được chấm dứt, đó là những lợi ích của những người bên ngoài không liên quan đến người dân địa phương. Cầu mong tiếng nói của những người xây dựng và kiến tạo hòa bình được lắng nghe! Cầu mong cho tiếng nói của những người hèn mọn, những người nghèo khổ, những người nam nữ bình thường muốn sống, làm việc và cầu nguyện trong hòa bình được chú ý. Cầu mong một sự chấm dứt các hành vi bạo lực và cực đoan, bè phái và không khoan dung! Cầu mong có chỗ cho tất cả những công dân muốn hợp tác xây dựng đất nước này thông qua đối thoại và thông qua thảo luận thẳng thắn, chân thành và mang tính xây dựng. Cầu mong cho các công dân biết dấn thân hòa giải và sẵn sàng đặt lợi ích riêng của họ sang một bên, vì thiện ích chung. Trong những năm này, Iraq đã tìm cách đặt nền móng cho một xã hội dân chủ. Muốn vậy, điều cần thiết là phải bảo đảm sự tham gia của tất cả các nhóm chính trị, xã hội và tôn giáo và bảo đảm các quyền cơ bản của mọi công dân. Cầu mong không ai bị coi là công dân hạng hai. Tôi khuyến khích những bước tiến đã đạt được cho đến nay trên hành trình này và tôi tin tưởng rằng chúng sẽ củng cố sự thanh thản và hòa thuận.
Cộng đồng quốc tế cũng có vai trò trong việc thúc đẩy hòa bình ở vùng đất này và ở Trung Đông nói chung. Như chúng ta đã thấy trong cuộc xung đột kéo dài ở nước láng giềng Syria - đã bắt đầu cách đây mười năm! - những thách thức mà thế giới của chúng ta phải đối mặt ngày nay liên quan đến toàn bộ gia đình nhân loại. Chúng đòi hỏi phải có sự hợp tác trên quy mô toàn cầu để giải quyết, trong số những vấn đề khác, sự bất bình đẳng kinh tế và căng thẳng khu vực đang đe dọa sự ổn định của những vùng đất này. Tôi cảm ơn các quốc gia và tổ chức quốc tế đang làm việc tại Iraq để xây dựng lại và hỗ trợ nhân đạo cho những người tị nạn, những người phải di tản trong nước và những người đang cố gắng trở về nhà, bằng cách cung cấp thực phẩm, nước, nhà ở, các dịch vụ chăm sóc sức khỏe và vệ sinh trên khắp đất nước, cùng với các chương trình hòa giải và xây dựng hòa bình. Ở đây tôi không thể không nhắc đến nhiều cơ quan, trong đó có một số cơ quan Công Giáo, trong nhiều năm qua đã dấn thân giúp đỡ người dân đất nước này. Đáp ứng những nhu cầu cơ bản của rất nhiều anh chị em của chúng ta là một hành động bác ái và công lý, và góp phần vào một nền hòa bình lâu dài. Tôi cầu nguyện trong niềm hy vọng rằng cộng đồng quốc tế sẽ không rút khỏi người dân Iraq vòng tay của tình hữu nghị và sự tham gia mang tính xây dựng, mà sẽ tiếp tục hành động trên tinh thần trách nhiệm chung với chính quyền địa phương, không áp đặt lợi ích chính trị hoặc ý thức hệ.
Tự bản chất, tôn giáo phải phục vụ hòa bình và tình huynh đệ. Danh Chúa không thể được sử dụng “để biện minh cho các hành động giết người, lưu đày, khủng bố và áp bức” (Tài liệu về Tình huynh đệ nhân loại, Abu Dhabi, ngày 4 tháng 2 năm 2019). Ngược lại, Thiên Chúa, Đấng đã tạo ra con người bình đẳng về phẩm giá và quyền lợi, kêu gọi chúng ta truyền bá các giá trị của tình yêu thương, thiện chí và sự hòa thuận. Ở Iraq cũng vậy, Giáo Hội Công Giáo mong muốn trở thành bạn của tất cả mọi người và thông qua đối thoại giữa các tôn giáo, hợp tác một cách xây dựng với các tôn giáo khác để phục vụ cho sự nghiệp hòa bình. Sự hiện diện lâu đời của các tín hữu Kitô ở vùng đất này, và những đóng góp của họ cho đời sống của quốc gia, tạo thành một di sản phong phú mà họ muốn tiếp tục phục vụ cho tất cả mọi người. Sự tham gia của họ vào đời sống công cộng, với tư cách là công dân có đầy đủ quyền, tự do và trách nhiệm, sẽ chứng minh rằng sự đa nguyên lành mạnh về tín ngưỡng tôn giáo, sắc tộc và văn hóa có thể góp phần vào sự thịnh vượng và hòa hợp của quốc gia.
Các bạn thân mến, một lần nữa tôi xin chân thành bày tỏ lòng biết ơn sâu sắc đối với tất cả những gì các bạn đã và đang làm trong việc xây dựng một xã hội hài hòa, đoàn kết và hòa thuận. Phục vụ lợi ích chung của người dân là một điều cao cả. Tôi cầu xin Đấng Toàn năng nâng đỡ các bạn trong trách nhiệm của các bạn và hướng dẫn các bạn theo những cách thức khôn ngoan, công lý và sự thật. Đối với mỗi người trong số các bạn, gia đình và những người thân yêu của các bạn, và trên tất cả người dân Iraq, tôi cầu xin Chúa ban các phước lành thiêng liêng dư dật. Cảm ơn các bạn!
Source:Holy See Press Office