Chút cảm nhận về “Trâu” và “cánh đồng truyền giáo”

“Trâu ơi ta bảo trâu nầy,
Trâu ra ngoài ruộng trâu cày với ta”
Kẻo mùa xuân lại đi qua,
Hạ về đông lại nước ra đầy đồng…
Cây xoan vừa mới trổ bông,
Bờ quê vạn thọ đã hồng môi xinh.
Gió mùa xuân nắng thuỷ tinh,
Luống sâu chân bước có mình với ta.
Bùn lầy nước đọng nẻo xa,
Con chim én liệng reo ca lưng trời.
Bây giờ vất vả đầy vơi,
Mùa lên trĩu hạt… trâu ơi, ngại gì !

Sơn Ca Linh (4.2.2021)

CON TRÂU TRẺ BÊN BỜ SÔNG RE
(Mến tặng Cha Vượng và cộng đoàn giáo họ Ba Tơ nhân dịp Xuân Tân Sửu)

Bên bờ con sông Re…
con sông nghèo, con sông nhỏ,
Con sông len lỏi
giữa núi giữa rừng hút gió đìu hiu…
Qua những xóm, những thôn,
những buôn làng Ba Xa, Ba Vì, Ba Ngạc, Ba Tiêu…
Giọt nước mát, con cá niên,
Dòng sông đi qua,
Tháng năm dài triền miên đạn bom khói lửa !

Bên bờ con sông Re,
Chiều nay có con trâu trẻ,
Thong thả nhẩn nha ăn cỏ… một mình.
Viên sỏi trắng, thảm cỏ xanh…một chốn yên bình,
những mảnh ruộng bậc thang đã xanh màu lúa mới.

Bên bờ con sông Re,
Chiều nay có tiếng ai ơi ới,
Tiếng cầu kinh hay tiếng gọi trâu về !
Đã qua rồi,
Dòng sông buồn và những cơn mê,
lau lách, hoang vu, bụi bờ, sỏi đá …

Róc rách con sông Re,
Con trâu trẻ chợt nghe đời rất lạ !
Những bước chân xa, một cõi đi về…
Đâu đó trên kia
Nghe thoang thoáng “tình người sau cơn mê…
Vẫn xanh… dù bao tháng năm đau thương dập vùi…”

Và con trâu mỉm cười
Bên bờ con sông Re… nhẩn nha một mình gặm cỏ !

Sơn Ca Linh (3.2.2021)