Tháng Năm cũng là tháng Hoa, tháng kính Đức Mẹ vì Mẹ được ví như hoa hường mầu nhiệm vậy! Không biết vô tình hay hữu ý người ta lại chọn một ngày Chúa Nhật tuần thứ II của tháng 5 là ngày để tôn vinh các người Mẹ. Những người Mẹ luôn là một điều gì đó rất linh thiêng, phi thường trong những điều xem ra rất bình thường nhưng từ Á tới Âu, từ Đông đến Tây người ta không bao giờ quên nhắc đến.
Cũng như mọi năm, người Việt Công Giáo vùng Tây và Đông Âu không hẹn mà gặp tại một địa điềm rất thơ mộng và yên tĩnh tại Linh Địa Banneux bên Bỉ quốc, nơi mà cách đây 86 năm Đức Mẹ đã hiện ra với thiếu nữ Mariette Beco với tước hiệu là Mẹ của những người nghèo, và cũng từ đó, người người lũ lượt hành hương kính Mẹ dù không được nổi tiếng như Fatima bên Bồ Nha hay Lộ Đức bên Pháp, nhưng Banneux ở Bỉ quốc luôn là điểm hẹn lý tưởng từ 10 năm qua cho những người con dân Việt đang sống xa quê hương hội tụ về bên Mẹ Hiền Mẫu nhân ngày của các người Mẹ.
Chúng tôi cũng sắp xếp công việc mục vụ cho nhóm di dân từ tháng trước để tham dự những ngày hành hương này.Nhìn thấy đoàn người đi bằng nhiều phương tiện đến bên Mẹ từ rất sớm (Có nhóm thiện nguyện và nhóm người cao tuổi từ Hòa Lan đến từ chiều thứ Sáu để tĩnh tâm chuẩn bị tâm hồn đón mừng Mẹ), những nhóm người đến từ Pháp, Đức, Anh quốc, Hòa Lan, Ba Lan, Luxembourg, Norway, Bỉ… và ngay cả những người đến từ Việt Nam nữa. Chúng tôi cũng nhận ra một nhóm người Việt đến từ Hoa Kỳ trong đó có nhóm phóng viên Vietcatholic trong chuyến du ngoạn châu Âu cũng hiện diện và tác nghiệp khá tích cực từ đầu đến cuối. Phải nói đây là ngày hội chung của con cái Mẹ đang tản mác khắp nơi hội về với nhau, và cũng nhờ những dịp này mà nhiều anh chị em từ lâu bị mất liên lạc sau ngày bỏ nước ra đi được gặp lại nhau tay bắt, mặt mừng. Ngày của Mẹ cũng chính là ngày đoàn viên của con cái, bạn bè khi được ở bên Mẹ, cùng
Năm nay ca đoàn Hòa Lan phụ trách phần thánh nhạc và có lẽ đây là lần đầu tiên các ca viên thuộc hầu hết các giáo khu cũng như ca đoàn trẻ của giáo xứ hát chung với nhau trong một thánh lễ long trọng để tôn vinh Mẹ. Giáo xứ Việt Nam tại Hòa Lan có lẽ là giáo xứ tòng nhân duy nhất tại Âu châu với đầy đủ tư cách pháp nhân và bao trọn cả nước Hòa Lan. Bởi thế, bất cứ người Việt Công Giáo nào sinh sống tại Hòa Lan mà chưa đăng ký với giáo xứ địa phương nơi mình sinh sống đều được xem là con chiên của giáo xứ Việt Nam tại Hòa Lan. Do đó, phạm vi hoạt động của giáo xứ tòng nhân ở đây rất rộng và đa dạng, đôi lúc cũng khá phức tạp và nhạy cảm nữa. Bởi thế, để tạo nên một tiếng nói chung thì không hề dễ tý nào nếu mọi người thiếu đi sự nhường nhịn và tinh thần làm việc chung. Rất may là mọi người đều vì Chúa và vì công việc chung nên mọi việc đều trôi chảy và có lẽ Mẹ Maria là người vui nhất. Đồng tế trong thánh lễ và thưởng thức những bài thánh cađược chọn lọc với giọng ca du dương thánh thót của những ca sĩ nghiệp dư ở Hòa Lan mà trong lòng cảm thấy vui vì anh chị em đã kết hợp với nhau thật tốt dù chỉ có hai ngày tập dợt chung với nhau. Người trong cuộc mới hiểu hết được sự hy sinh của những người phục vụ như ban tổ chức, nhóm thiện nguyện, ca đoàn… và mọi người phải nên biết ơn và trân trọng họ vì nếu thiếu vắng sự hy sinh của những người ấy thì có lẽ không có được sự thành công như chúng ta đã có. Ngay cả các em thiếu nhi sinh trưởng tại Hòa Lan dù chẳng hiểu tiếng Việt nhiều nhưng cũng đi theo cha mẹ từ ngày thứ sáu để tập dâng hoa kính Đức Mẹ. Những bà mẹ trẻ khá kiên nhẫn và tập cho các em để ngày đại lễ được mọi sự tốt đẹp thì không dễ dàng tý nào. Xin cám ơn và chúc mừng tất cả các ca viên, ban tổ chức và những người thiện nguyện đã bỏ thời gian, công sức để chúng tôi có một ngày hành hương tuyệt vời.
Trong những ngày này chúng tôi cũng có những người khách đến từ Paraguay, Norway, Italy, Pháp và cả Việt Nam nữa đến thăm tệ xá của chúng tôi nên chúng tôi được dịp đưa họ thăm vài nơi thắng cảnh ở Hòa Lan, nhất là vườn hoa Keukenhof dù là cuối mùa nhưng hầu như ai cũng thích vì nhiều loại hoa đẹp và tiết trời lúc này khá dễ chịu. Một số nữ tu Việt Nam từ Pháp bay qua chỉ để thăm vườn hoa cuối mùa và cảm thấy thích thú vì quá đẹp và nước Hòa Lan quá yên tĩnh. Lần đầu các Soeurs đến Hòa Lan không phải mang khẩu trang đi ra đường vì không khí ở đây quá trong lành và cuộc sống khá văn minh nên các Soeurs cảm thấy thích thú. Chúng tôi cũng tranh thủ đưa các Soeurs đi tham quan một vài nơi khác nữa cũng như cho các Soeurs tham dự thánh lễ của người Hòa Lan và người di dân nơi chúng tôi đang phụ trách để các Soeurs có thể thấy được công việc của các linh mục ở ngoại quốc như thế nào. Tuy bề ngoài khá bộn bề công việc và lúc nào cũng cố gắng nở nụ cười cho đời thêm vui nhưng tự nhiên trong lòng thấy man mác buồn vì mẹ cha không còn nữa.
Hòa Lan,18 tháng 05năm 2019–
Lm. Antôn Trần Xuân Sang, SVD.