Ngày 13-11-2015
 
Phụng Vụ - Mục Vụ
Mỗi Ngày Một Câu Chuyện
Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.
08:53 13/11/2015
61. GIẢN UNG CAN GIÁN
N2T

Trời khô hạn, Thục chúa Lưu Bị hạ lệnh cấm nấu rượu, nếu ai nấu rượu thì sẽ bị hình phạt.
Có một tên quan hầu sục sạo nơi một nhà nọ thấy có đồ dùng để nấu rượu, mọi người đều đề nghị đem nhà ấy cùng với người nấu rượu xử phạt giống nhau, Lưu Bị đang suy nghĩ, Giản Ung trầm mặc không nói.
Lúc ấy, một thanh niên đang đi trên đường cái quan, Giản Ung vội vàng nói với Lưu Bị:
- “Người ấy làm việc xấu cưỡng dâm phụ nữ, tại sao không bắt nó lại ?”
Lưu Bị hỏi:
- “Làm sao ông biết được ?”
Giản Ung trả lời:
- “Nó có dụng cụ dâm dục, giống như người có đồ dùng nấu rượu vậy.”
Lưu Bị cười ha ha bèn ra lệnh xá miễn cho gia đình người có đồ dùng nấu rượu.
(Tam quốc chí)

Suy tư 61:
Con người, vì là tạo vật bất toàn -bất toàn trong tư tưởng, bất toàn trong hành động, bất toàn trong lời nói- cho nên thường hay lấy cái bất toàn của mình để đoán xét, kết án người khác cách bất công.
Người hay đoán xét kết án người khác là người đầy ắp sự ghen ghét trong lòng, là người thường hay nghi ngờ thiện chí của người khác và đích thực đó là do lòng kiêu ngạo mà ra.
Đức Chúa Giê-su –Đấng phán xét nhân loại- đã không phán xét luận tội ai khi họ chưa rời khỏi thế giới này, là để cho con người có cơ hội hối cải, làm lại cuộc sống mới trong tình yêu và ân sủng của Ngài...
Vậy thì tại sao tôi lại vội vả lên án, đoán xét, luận tội người anh em chị em của tôi, khi chính tôi cũng mang tội trong tâm hồn, do đó mỗi khi muốn đoán xét ai thì tôi phải nhớ lại lời cảnh cáo nghiêm khắc của Đức Chúa Giê-su: “Anh em đừng xét đoán để khỏi bị Thiên Chúa xét đoán, vì anh em xét đoán thế nào, thì anh em cũng sẽ bị Thiên Chúa xét đoán như vậy(...). Sao anh em thấy cái rác trong con mắt của người anh em, mà cái xà trong mắt của mình thì lại không để ý tới ?”
Chỉ có một mình Thiên Chúa là Đấng đoán xét chí công, bởi vì Ngài là Đấng tạo dựng muôn loài.

Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.
Dịch từ tiếng Hoa và viết suy tư

--------------
http://www.vietcatholic.net
http://www.vietcatholic.net/nhantai
http://nhantai.info
 
Mỗi Ngày Một Câu Danh Ngôn Của Các Thánh
Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.
08:56 13/11/2015
N2T

10. Nếu như tôi không thể đi hết đường hướng của tu viện được, thì dù cho tôi có sống rất lâu ở trong tu viện thì nào có ích chi ?

(Thánh John Berchmans)

Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.
Dịch từ tiếng Hoa trong "Cách ngôn thần học tu đức"

-------------
http://www.vietcatholic.net
http://www.vietcatholic.net/nhantai
http://nhantai.info
 
Sẵn sàng đón Chúa lại đến
Lm Đan Vinh
09:43 13/11/2015
HIỆP SỐNG TIN MỪNG : CN 33 TN B

Đn 12,1-3 ; Dt 10,11-14.18 ; Mc 13,24-32

SẴN SÀNG ĐÓN CHÚA LẠI ĐẾN

I. HỌC LỜI CHÚA

1. TIN MỪNG: Mc 13,24-32

(24) Trong những ngày đó, sau cơn gian nan ấy, thì mặt trời sẽ ra tối tăm, mặt trăng không còn chiếu sáng, (25) Các ngôi sao từ trời sa xuống, và quyền lực trên trời bị lay chuyển. (26) Bấy giờ thiên hạ sẽ thấy Con Người đầy quyền năng và vinh quang ngự trong đám mây mà đến. (27) Lúc đó, Người sẽ sai các thiên sứ đi, và Người sẽ tập hợp những kẻ được Người tuyển chọn từ bốn phương về, từ đầu mặt đất cho đến cuối chân trời. (28) Anh em cứ lấy thí dụ cây vả mà tìm hiểu. khi cành nó mềm ra và trổ lá, thì anh em biết là mùa hè đã đến gần. (29) Cũng vậy, khi thấy những điều đó xảy ra, anh em hãy biết là Người đã đến gần, ở ngay ngoài cửa rồi”. (30) Thầy bảo thật anh em: Thế hệ này sẽ chẳng qua đi, trước khi mọi điều ấy xảy ra. (31) Trời đất sẽ qua đi, nhưng những lời Thầy nói sẽ chẳng qua đâu. (32) Còn về ngày hay giờ thì không ai biết được, ngay cả các thiên sứ trên trời hay Người Con cũng không. Chỉ có Chúa Cha biết mà thôi.

2. Ý CHÍNH:

Bài Tin Mừng hôm nay nằm trong diễn từ về “Cuộc quang lâm của Đức Giêsu” (x. Mc 13,1-37). Bằng những hình ảnh tượng trưng về sự sụp đổ của Đền Thờ kèm theo những điềm báo trước, Đức Giêsu nhắc nhở các tín hữu về “Ngày của Chúa” tức là ngày tận thế. Khi đó sẽ có những cơn bách hại xảy ra, trời đất cũ sẽ bị rung chuyển và biến đổi thành “Trời Mới Đất Mới” (x Kh 21,1), trước khi Con Người đến trong đám mây.

3. CHÚ THÍCH:

- C 24-25: + Trong những ngày đó: Ngày nói đây là ngày Đền Thờ Giêrusalem nguy nga tráng lệ bị tàn phá bình địa. + sau cơn gian nan ấy: Cơn gian nan như một điềm báo trước về Ngày Tận Thế. + Mặt trời sẽ ra tối tăm, mặt trăng không còn chiếu sáng, các ngôi sao từ trời sa xuống, các quyền lực trên trời bị lay chuyển: Những hình ảnh trong các sách Cựu Ước này nói về “Ngày của Đức Giavê”. Ở đây các hình ảnh này nhằm đề cao sự uy nghiêm của Đức Kitô trong Ngày Tận Thế: bấy giờ các tầng trời sẽ bị rung chuyển, công trình sáng tạo xưa kia sẽ biến mất và một Trời Đất Mới sẽ xuất hiện.

- C 26-27: + Con Người đầy quyền năng và vinh quang ngự trong đám mây mà đến: Con Người là hình ảnh một nhân vật trong sách Đanien, trổi vượt hơn hình ảnh “Đấng Mê-si-a Con Vua Đavít”. Ngài đến trong đám mây trời, tiến lên trước toà Thiên Chúa và nhận lãnh một vương quyền phổ quát (x Đn 7,13). Trong các sách Tin Mừng, Đức Giêsu đã xưng mình là Con Người tới 70 lần (x. Mt 8,20; Ga 3,13...): Người tự xưng là Con Người với 2 ý nghĩa. Một là Người Tôi Tớ của Đức Giavê: “Tôi, Người Tôi Tớ bị loại bỏ, bị giết chết nhưng sẽ được tôn vinh và sẽ cứu độ muôn người” (x. Mc 8,31). Hai là Chúa Con, được đưa lên trời ngự bên hữu Chúa Cha (x. Tv 110,1) và đến ngày tận thế, sẽ lại đến (x. Đn 7,13). + “Đến trong đám mây”: Mây không phải là một phương tiện di chuyển, nhưng chỉ là một biểu tượng về sự hiện diện của Thiên Chúa (x. Xh 13,21; Mt 17,5) + Người sẽ sai các thiên sứ đi và Người sẽ tập họp những kẻ được Người tuyển chọn từ bốn phương về, từ đầu mặt đất cho đến cuối chân trời: Từ khắp nơi, Đấng Kitô sẽ ra lệnh cho các thiên thần qui tụ tất cả những người lành thánh được tuyển chọn tập trung lại.

- C 28-29: + Lấy thí dụ cây vả... khi thấy những điều đó xảy ra: Các ngôn sứ thường dùng hình ảnh mùa hè và mùa gặt để diễn tả ngày cánh chung hay ngày tận thế. Ở đây Đức Giêsu dùng hình ảnh cây vả báo trước mùa hè sắp tới, để ám chỉ về ngày cùng tận của Đền Thờ Giêrusalem là hình ảnh tiên báo về ngày tận thế (x Mc 13,4-19).

- C 30-31: + Thế hệ này sẽ chẳng qua đi, trước khi mọi điều ấy xảy ra: Việc tàn phá Đền Thờ Giêrusalem xảy ra vào năm 70, là thời điểm những ai nghe lời Đức Giêsu giảng vẫn còn sống và chứng kiến những điều Người tiên báo được ứng nghiệm. + Trời đất sẽ qua đi, nhưng lời Thầy nói sẽ chẳng qua đâu: Vũ trụ vật chất sẽ có ngày tan biến (x Is 24,19.23), nhưng Lời Đức Giêsu sẽ luôn tồn tại nhờ quyền năng của Thiên Chúa.

- C 32: + Về Ngày Giờ đó: câu này nói về ngày tận thế sẽ xảy ra. + chỉ có Chúa Cha biết mà thôi: Ngày Giờ cánh chung hay tận thế thuộc quyền Chúa Cha định liệu. Đức Giêsu vốn dĩ là Thiên Chúa (x. Pl 2,6), với tư cách là Ngôi Lời, đồng bản tính vơi Chúa Cha nên dĩ nhiên Người biết mọi sự giống như Chúa Cha. Nhưng với tư cách là Đấng Thiên Sai (x. Pl 2,8), Người “nên giống chúng ta mọi đàng chỉ trừ không có tội” (x. Gl 4,4), nên Người không biết được Ngày Giờ ấy, hầu mọi người phải luôn tỉnh thức và sẵn sàng chuẩn bị cho ngày ấy (x. Mc 13,33).

4. CÂU HỎI:

1) Trong Tin Mừng, Đức Giêsu đã tự xưng là “Con Người” mấy lần? Đức Giêsu muốn mặc khải mình là ai khi tự xưng mình là Con Người?

2) “Con Người ngự trong đám mây mà đến”: Phải chăng đám mây là phương tiện Đức Giêsu dùng để di chưyển?

3) Đức Giêsu có biết rõ ngày cùng tận của thế giới là ngày nào không? Tại sao?

II. SỐNG LỜI CHÚA

1. LỜI CHÚA: Con Người đầy quyền năng và vinh quang ngự trong đám mây mà đến (Mc 14,26).

2. CÂU CHUYỆN:

1) DỌN MÌNH CHẾT LÀNH:

Khi Thánh Giáo Hoàng Gioan XXIII ngã bệnh nặng, các bác sĩ không nói gì về bệnh tình của ngài, nhưng ngài biết mình khó sống thêm nên thường nói với những người chung quanh: “Tôi đã sắp sẵn hành trang”. Đến ngày cuối cùng khi giờ chết sắp đến, thư ký riêng tới bên giường hôn tay Đức Giáo Hoàng và hỏi thăm xem ngài cảm thấy trong mình thế nào. Đức Gioan trả lời: - Cha thấy dễ chịu và an bình trong tay Chúa, nhưng cũng hơi lo.

Vị thư ký nói: - Cha không phải lo. Nhưng chúng con đang lo đây. Chúng con mới nói chuyện với các bác sĩ…

Đức Giáo Hoàng ngắt lời hỏi: - Họ nói với con thế nào?

Vị linh mục nghẹn ngào nói: - Thưa Đức Thánh Cha, con phải nói sự thật: Hôm nay là ngày của Chúa. Hôm nay Cha về Thiên đàng.

Nói xong, vị thư ký quỳ xuống bên giường ôm mặt khóc. Đức Giáo Hoàng âu yếm xoa đầu vị thư ký và ôn tồn nói:

- Mọi khi con can đảm lắm, sao giờ mềm yếu vậy? Con vừa cho ta nghe những lời hay đẹp nhất mà một vị linh mục có thể nói: Hôm nay Cha sẽ về Thiên đàng.

Phải có một niềm tin vững mạnh, người ta mới có thể bình thản như vậy lúc từ giã cõi đời.

2) TRÁNH NGHE NHỮNG TIN ĐỒN NHẢM VỀ NGÀY TẬN THẾ:

Vào cuối năm 1992, hàng chục ngàn tín đồ của một giáo phái tại Hàn quốc đã tụ tập nhau trong hơn 150 nhà thờ để đón chờ ngày tận thế, đón Đức Giêsu tái lâm trong vinh quang để phán xét chung. Theo những người lãnh đạo của giáo phái này thì chính xác ngày tận thế là vào lúc nửa đêm ngày 28/10/1992. Các tín đồ của giáo phái trương lên biểu ngữ: ”Chúng ta sẽ gặp nhau trên trời”. Đồng thời hàng ngàn cảnh sát Hàn quốc cũng được đặt trong tình trạng báo động cao trên toàn quốc để phòng ngừa một cuộc tự sát tập thể, nếu ngày tận thế không xẩy ra. Bởi vì, rất nhiều người do quá tin tưởng đã bán hết nhà cửa và phát tán mọi tài sản gia đình… để chuẩn bị cho ngày tận thế này. Nhưng cuối cùng ngày tận thế đã không xẩy ra, nên sau đó giáo phái này đã tự giải thể.

Đây chỉ là một trong nhiều tiên báo không chính xác về ngày tận thế trên thế giới. Sở dĩ người ta đóan sai là do đã hiểu lời Chúa cách lệch lạc và không đúng theo ý Chúa Giêsu dạy. Đối với các tín hữu chúng ta: nhân dịp cuối năm phụng vụ, Hội Thánh muốn nhắc nhở chúng ta ý thức về ngày tận thế chắc chắn sẽ xảy ra, nhưng không xác định cụ thể ngày giờ. Việc đề cập đến ngày này nhằm giúp chúng ta canh tân đời sống và tích cực chuẩn bị cho ngày Chúa đến viếng thăm trong giờ chết của mỗi người.

3. THẢO LUẬN:

1)Bạn hiểu thế nào về ngày tận thế?

2)Chết là gì?

3)Bạn làm gì để chuẩn bị đón Chúa đến trong giờ chết mỗi người và ngày tận thế chung tòan nhân lọai?

4. SUY NIỆM:

1) Ngày tận thế chắc chắn sẽ đến:

Tin mừng Máccô hôm nay nói về ngày tận thế: Hôm ấy các môn đồ chỉ cho Đức Giêsu thấy cảnh huy hoàng của Ðền Thờ khi được ánh sáng mặt trời chiếu vào! Nhưng Đức Giêsu đã tiên báo cảnh ấy có ngày sẽ không còn nữa và Đền Thờ sẽ bị phá hủy không còn hòn đá nào chồng trên hòn đá nào, vì dân Giêrusalem đã từ chối đón nhận ngày Thiên Chúa đến viếng thăm.

Ðức Giêsu đã dùng những hình ảnh về thời kỳ chiến tranh, cũng như các công thức về thời cánh chung trong các sách ngôn sứ để diễn tả cảnh tàn phá của Giêrusalem. Từ đó, Người đề cập đến ngày cùng tận của thế giới. Nhưng lời của Đức Giêsu được các thánh sử ghi lại sau khi Ðền Thờ đã bị sụp đổ và Hội Thánh bị bách hại khắp nơi. Qua Lời Chúa hôm nay, Máccô muốn trình bày các điều sau: Một là các hiện tượng trời đất như mặt trời tối sầm, mặt trăng mất sáng, tinh tú sa xuống và các thiên thể lay chuyển… là điềm báo Chúa đến trong ngày tận thế. Hai là mặt trời tối sầm, mặt trăng mất sáng, tinh tú sa xuống… cho thấy vũ trụ này sẽ quay trở lại lúc khởi nguyên hỗn mang khi chưa có ánh sáng. Và như thế, ngày tận thế là lúc vũ trụ sẽ biến mất để cho “trời mới và đất mới” xuất hiện. Ba là người ta sẽ thấy “Con Người đến trong đám mây”. Con Người chính là Ðức Giêsu Cứu thế. Hình ảnh mây trời nhấn mạnh tính cách "hiển linh" của việc Người đến. Và như vậy "ngày của Chúa" sẽ trở thành ngày của Thiên Chúa đến “trong” và “nhờ” Con Người là Đức Giêsu. Bốn là Vua Kitô sẽ sai các thiên thần đi khắp cùng mặt đất thâu họp những kẻ được chọn lại, để đưa họ vào hưởng vinh quang của Người trên trời.

2) khi nào điều ấy xảy ra?

Đây là thắc mắc của mọi thế hệ loài người. Theo Tin mừng Máccô: Ðức Giêsu dạy các môn đệ phải tiên liệu: Khi thấy các điềm kia xảy ra, thì hãy biết rằng “Con Người đã đến gần bên cửa” (x Mc 13: 28-29).

Các điềm báo về ngày tận thế như: Mùa hè ám chỉ thời kỳ tận thế, các chi tiết khác như: Ðền thờ bị tàn phá, chiến tranh lọan lạc, các Kitô giả xuất hiện, niềm tin trở nên nguội lạnh, các tầng trời bị lay chuyển v.v... cho thấy tính không bền vững của vũ trụ vật chất.

Nghe lời Chúa hôm nay, nhiều người đã lầm tưởng ngày tận thế sắp đến. Nhưng ngay sau đó Đức Giêsu đã khẳng định: "Về ngày ấy hay giờ ấy, thì chẳng ai biết được... cả Con Người nữa, trừ phi là Chúa Cha" (Mc 13,32).

Thực ra, với bản tính Thiên Chúa, Đức Giêsu ngang hàng với Chúa Cha, nên cũng biết rõ ngày tận thế. Nhưng với bản tính lòai người thì cũng như chúng ta, Người không biết rõ đó là ngày nào.

3) Chúng ta phải làm gì?

- Không nên hỏang sợ nhưng hãy hy vọng chờ đón Chúa đến:

Đức Giêsu báo trước sẽ có ngày tận thế, nhưng lại dạy môn đệ không nên hoảng sợ. Người đến để phán xét mọi người, nhưng “đối với những ai mong đợi trong yêu mến ngày Chúa lại đến” (2 Tm 4,8), thì Người sẽ là Đấng Cứu Độ và là vinh quang của họ : ”Người sẽ sai các thiên thần đi quy tụ từ bốn phương trời, những người được tuyển chọn”. Giáo Hội bị bắt bớ nhưng cũng được an ủi vì “sẽ thấy vinh quang của Đức Giêsu Kitô” (Tt 2,13). Đứng trước các tin đồn về ngày tận thế, thái độ đúng đắn nhất của các môn đệ là: ”tỉnh thức và cầu nguyện luôn”, trong niềm mong chờ, vì Chúa sẽ đến bất ngờ như Người đã nói: ”Anh em hãy sẵn sàng, vì chính giờ phút anh em không ngờ, thì Con Người sẽ đến” (Mt 24,44).

- Chuẩn bị cho giờ chết của mỗi người và ngày tận thế chung tòan nhân lọai:

Người Kitô hữu chỉ có thể “đứng vững trước mặt Con Người” khi biết thanh luyện tội lỗi, tránh xa sự dữ và các thói hư, nhất là thói ích kỷ, tham lam…, và góp phần xây dựng một thế giới mới yêu thương, trong đó mọi người luôn quan tâm, cảm thông và chia sẻ phục vụ lẫn nhau, cùng nhau xây dựng cho gia đình, cộng đòan và môi trường sống ngày một tốt đẹp hơn.

- Cần ý thức tính tập thể của ơn cứu độ:

Đường về trời không dành riêng cho từng người, nhưng là con đường chung cho hết mọi người. Trong ngày phán xét, Đức Kitô sẽ tái lâm xét xử nhân lọai dựa trên tiêu chuẩn thực thi bác ái chia sẻ và phục vụ tha nhân. Ai sống trong yêu thương, người đó sẽ được sống lại và hưởng hạnh phúc trường sinh, còn kẻ “ghét anh em chính là kẻ sát nhân” (1 Ga 3,15) cũng sống lại để chịu hình phạt “khóc lóc và nghiến răng” (x Mt 25,31-46). Còn “Ai làm cho người ta nên công chính sẽ chiếu sáng muôn đời như những vì sao”(Đn 12,3).

- Maranatha: Lạy Chúa Kitô, xin hãy đến:

Các tín hữu thời Hội Thánh sơ khai đã mong ước ngày trở lại của Chúa qua lời cầu nguyện: “Maranatha - Lay Chúa Giêsu, xin ngự đến” (Kh 22,20). Trong Thánh lễ, sau khi truyền phép, các tín hữu chúng ta cũng dâng lời xin: ”Lạy Chúa, chúng con loan truyền việc Chúa chịu chết, và tuyên xưng việc Chúa sống lại cho tới khi Chúa đến”. Mỗi tín hữu chúng ta cần năng hồi tâm sám hối và tích cực chuẩn bị cho ngày Chúa đến bằng việc làm các việc bác ái chia sẻ phục vụ cho tha nhân nhằm “Làm vinh danh cho Thiên Chúa và vì phần rỗi các linh hồn”, kèm theo một lời nguyện như sau: “Lạy Chúa Kitô, xin hãy đến“.

5. LỜI CẦU:

Lạy Chúa Giêsu, xin ban cho chúng con một quả tim mới và một thần trí mới để chúng con sẵn sàng góp phần xây dựng Hội Thánh và phục vụ Chúa trong mọi người chung quanh ngay từ hôm nay. Xin cho chúng con sẵn lòng chấp nhận các đau khổ trái ý xảy đến để thành tâm sám hối tội lỗi, khử trừ thói hư và tích cực góp phần làm cho gia đình, cộng đòan, xã hội… trở nên công bình yêu thương và bình an hoan lạc hơn, hầu đón chờ Chúa sẽ tái lâm và biến trần gian trở thành một “Trời Mới Đất Mới” vào ngày tận thế.

X) HIỆP CÙNG MẸ MA-RI-A.- Đ)XIN CHÚA NHẬM LỜI CHÚNG CON.

LM ĐAN VINH - HHTM
 
Dũng cảm làm chứng cho Chúa hôm nay
LM Đan Vinh
11:12 13/11/2015
HIỆP SỐNG TIN MỪNG LỄ CÁC THÁNH TỬ ĐẠO VIỆT NAM

CN 33 TN B- Mt 10,26-33

DŨNG CẢM LÀM CHỨNG CHO CHÚA HÔM NAY

1. LỜI CHÚA: Chúa phán: “Phàm ai tuyên bố nhận Thầy trước mặt thiên hạ, thì Thầy cũng sẽ tuyên bố nhận người ấy trước mặt Cha Thầy, Đấng ngự trên trời. Còn ai chối Thầy trước mặt thiên hạ, thì Thầy cũng sẽ chối người ấy trước mặt Cha Thầy, Đấng ngự trên trời” (Mt 10,32-33).

2. CÂU CHUYỆN: CUỘC TỬ ĐẠO CỦA THÁNH ANRÊ TRẦN AN DŨNG LẠC

TRẦN AN DŨNG LẠC sinh năm 1795, gia đình ngoại giáo nghèo khó ở Bắc Ninh. Lớn lên, cậu theo cha mẹ đến xứ Kẻ Chợ sinh sống. Tại đây, cậu được một Thầy giảng nhận làm con nuôi và cho ăn học. Cậu được chịu phép rửa tội và nhận tên thánh là Anrê. Sau đó cậu đáp lại ơn gọi dâng mình cho Chúa và theo học tại chủng viện Vĩnh Trị. Thầy Anrê Dũng được thụ phong linh mục vào năm 1823 khi mới có 28 tuổi. Từ khi thụ phong linh mục, cha Anrê được sai đi giúp xứ. Ở đâu cha cũng nêu gương sáng đạo đức qua cuộc sống khổ hạnh. Ngoài những ngày ăn chay theo luật định, Cha còn tự nguyện giữ chay thêm suốt cả Mùa Chay và các ngày thứ Sáu thứ Bảy hàng tuần. Nhờ đời sống đơn sơ khiêm hạ và khắc khổ như vậy, nên cha đã gây được thiện cảm của những người chung quanh và thành công trên bước đường tông đồ: Qua cha, nhiều tội nhân đã được ơn giao hòa với Chúa và nhiều người lương đã tin theo Chúa và xin gia nhập đạo Công Giáo.

Trong thời gian đạo Công Giáo bị bách hại gắt gao thời vua Minh Mạng, cha Anrê Dũng đã phải trốn lánh nhiều nơi. Một lần kia ở Kẻ Roi, khi vừa dâng lễ xong thì bị quan quân vây bắt và được giáo dân chuộc về. Sau đó cha đã đổi tên Trần An Dũng thành Trần An Lạc. Lần thứ hai cha bị bắt ở xứ Kẻ Sông khi đang xưng tội với cha Phêrô Thi. Hai cha bị quan quân đòi tiền chuộc tới 200 quan tiền. Nhưng giáo dân chỉ quyên góp được một nửa số tiền nói trên, nên chỉ mình cha Lạc được thả. Rồi sau đó cha lại bị đám quân lính khác bắt mang về huyện giam chung với cha Phêrô Thi và cả hai được áp giải về Hà Nội.

Hôm sau, quan án cho điệu hai cha ra công đường tra xét và bắt phải bước qua Thánh Giá để bày tỏ ý định bỏ đạo. Nhưng thay vì làm theo lệnh quan, hai cha lại cùng quì xuống hôn kính Thánh Giá và nói: “Không bao giờ chúng tôi chối Chúa và bỏ đạo cả. Chúng tôi đã suốt đời hy sinh vất vả đem Chúa đến cho người khác, thì lẽ nào bây giờ lại hèn nhát chối bỏ Chúa!”. Trước sự bất tuân của hai cha, quan tức giận sai lính đem nhốt các ngài vào ngục thất và làm thành án gửi về Kinh. Suốt thời gian ở trong tù, hai cha luôn cầu nguyện và ăn chay hãm mình, xin Chúa cho được ơn bền đỗ đến cùng. Tuy giáo dân được phép thăm nuôi hằng ngày, nhưng hai cha yêu cầu họ đừng đem đồ ăn ngon đến, và nếu bữa nào có thịt cá thì các ngài lại cho các bạn tù hoặc lính canh.

Ngày 21 tháng 12 năm 1839, hai cha đã chính thức nghe án lệnh xử trảm của nhà vua. Rồi các ngài bị điệu ra pháp trường Cầu Giấy ở Hà Nội. Đến nơi, các ngài cầu nguyện ít phút, rồi cúi đầu cho lý hình dễ dàng thi hành phận sự. Đức Thánh Cha Lêô 13 đã tôn phong các ngài lên hàng Chân Phước tử đạo vào ngày 27 tháng 05 năm 1900. Và ngày 19 tháng 06 năm 1988, Đức Thánh Cha Gioan Phaolô II đã suy tôn hai ngài lên bậc hiển thánh.

3. THẢO LUẬN:

1) Tại sao đạo Công Giáo thường hay bị người đời thù ghét bách hại?

2) Tử đạo là sẵn sàng hy sinh chịu chết để làm chứng cho Chúa (x. Cv 1,8). Vậy các tín hữu chúng ta sẽ phải dũng cảm làm chứng cho Chúa thế nào trong xã hội Việt Nam hôm nay ?

4. SUY NIỆM:

1) SỐ LIỆU CÁC ANH HÙNG TỬ ĐẠO VIỆT NAM: Ngay từ thời Giáo Hội Sơ Khai, các tín hữu đã phải chịu chung số phận với Thầy Giê-su là bị cấm cách, bắt bớ và giết hại. Thời nào và nơi nào đạo được truyền tới cũng đều có các vị anh hùng tử đạo. Tại Việt Nam, theo sử liệu, đạo Chúa đã được truyền giảng từ thế kỷ thứ 16. Và suốt thời gian gần 300 năm sau đó, luôn bị đàn áp bách hại với những cảnh đầu rơi máu chảy! Sau Hội Thánh Rô-ma thì có lẽ Hội Thánh Việt Nam đã dâng cho Chúa được nhiều thánh tử đạo hơn cả! Người ta ước tính có tới hằng trăm ngàn người Công Giáo đã bị giết hại vì đức tin dưới các triều đại nhà Nguyễn: Minh Mạng, Thiệu Trị, Tự Đức và bị các phong trào Cần Vương Văn Thân đàn áp bách hại. Trong số đó, 117 vị đã được Đức Thánh Cha Gio-an Phao-lô II tôn phong lên bậc hiển thánh và được mừng chung trong niên lịch toàn thể Hội Thánh. Trong số này có: 8 Giám mục, 50 Linh mục, 16 Thầy giảng, 1 Chủng sinh và 42 Giáo dân. Các ngài đã chịu nhiều cực hình như: 79 vị bị trảm quyết (chém đầu): 16 vị bị xử giảo (treo cổ); 8 vị bị chết rũ rù do đói khát bệnh tật khi bị giam trong ngục; 6 vị bị thiêu sinh (chết thiêu trong hỏa lò).

2) LÝ DO CÁC NGÀI BỊ VUA QUAN BÁCH HẠI:

Các thánh Tử Đạo bị vua quan và dân chúng thời đó thù ghét đàn áp giết hại không phải vì các ngài là những kẻ xấu làm điều gian ác, nhưng chỉ vì các ngài đã tin vào danh Đức Giê-su và đã dũng cảm tuyên xưng đức tin ấy, thể hiện qua thái độ bất khuất, không chịu bước qua thập giá theo lệnh vua quan, hầu ứng nghiệm lời Đức Giê-su đã tiên báo: “Vì danh Thầy, anh em sẽ bị mọi người thù ghét. Nhưng kẻ nào bền chí đến cùng, kẻ ấy sẽ được cứu thóat” (Mt 10,22).

Đàng khác, vua quan và dân chúng thù ghét và ra tay bách hại các tín hữu là do hiểu lầm về giáo lý của đạo khi cho rằng theo đạo là vọng ngọai, là bất hiếu vì phải bỏ việc thờ cúng ông bà tổ tiên, đang khi thực ra không phải như vậy: điều răn thứ tư trong mười điều răn của đạo Chúa đã truyền dạy: con cái phải “thảo kính cha mẹ” và người tín hữu vừa phải chu tòan bổn phận thờ phượng một Thiên Chúa duy nhất lại vừa phải tôn kính và tưởng nhớ cầu nguyện và tỏ lòng biết ơn ông bà cha mẹ khi các ngài còn sống cũng như khi đã qua đời.

Nhưng lý do chính yếu khiến vua quan và các phong trào Cần Vương Văn Thân thời đó thù ghét bách hại các tín hữu là do tự ái dân tộc và hiểu lầm về lòng yêu nước của các tín hữu: Họ sợ người theo đạo sẽ bị các thừa sai ngọai quốc xúi giục làm lọan, trong khi các vị thừa sai ngọai quốc đã dám bỏ quê hương và từ giã người thân đến vùng đất xa xôi và chấp nhận hy sinh ngay cả mạng sống là do đức tin và lòng mến Chúa thôi thúc. Các ngài chỉ muốn chu tòan sứ vụ loan báo Tin Mừng của Đức Giê-su: “Anh em hãy đi và làm cho muôn dân trở thành môn đệ, làm phép rửa cho họ nhân danh Chúa Cha, Chúa Con và Chúa Thánh Thần, dạy bảo họ tuân giữ mọi điều Thầy đã truyền cho anh em.” (Mt 28,19-20); “Anh em sẽ là chứng nhân của Thầy tại Giê-ru-sa-lem, trong khắp các miền Giu-đê, Sa-ma-ri và cho đến tận cùng trái đất” (Cv 1,8b). Và quả thật, lịch sử đã ghi nhận: các thánh Tử Đạo Việt Nam đã bị vua quan kết án chỉ vì đức tin mà thôi chứ không do tội phản lọan theo giặc làm loạn chống phá triều đình.

3) SỐNG CHỨNG NHÂN GIỮA ĐỜI THƯỜNG:

Bí quyết khiến các anh hùng Tử Đạo vượt qua gian nan thử thách là do các ngài biết “sống sự sống của Chúa Giê-su trong thân xác yếu hèn của mình”. Đức Giê-su đã hứa sẽ ban Thánh Thần giúp các môn đệ phải nói gì và nói thế nào khi bị điệu ra trước quan quyền (x Mt 10,19-20). Để được như vậy, các ngải đã phải mỗi ngày “chết đi cho bản thân”, và sống trong ơn nghĩa của Đức Giê-su.

Ngày nay có lẽ chúng ta không có cơ hội làm chứng cho Chúa như các thánh Tử Đạo cha ông, nhưng chúng ta vẫn có thể trở thành chứng nhân của Chúa ngay giữa cuộc sống đời thường hằng ngày trong gia đình và ngoài xã hội:

- Để có thể sẵn sàng hy sinh mạng sống vì đức tin khi cần, ngay từ bây giờ chúng ta đã phải quyết tâm sống đức công bình bác ái trong các giao tiếp với hàng xóm và làm ăn buôn bán nơi phố chợ.

- Để có thể dũng cảm làm chứng cho Chúa trước mặt người đời khi có dịp, ngay từ bây giờ chúng ta đã phải là những người chồng người vợ tốt lành, luôn chu tòan trách nhiệm lo cho gia đình, là những người con cháu có lòng hiếu thảo đối với các bậc tiền nhân ông bà;

- Để sau này có thể trở thành công dân của Nước Trời, thì ngay từ bây giờ chúng ta đã phải là những người công dân tốt, sẵn sàng chu tòan nghĩa vụ đối với quê hương và trở thành khí cụ bình an của Chúa bằng cách sống theo tinh thần của Kinh Hòa Bình… Nhờ đó chúng ta sẽ gây được thiện cảm đối với đồng bào lương dân cùng khu xóm với chúng ta.

5. LỜI CẦU:

- Lạy Chúa, xưa Chúa đã dạy các môn đệ rằng: “Anh em sống giữa thế gian, nhưng không được theo thói thế gian”. Xin cho chúng con đừng bao giờ bỏ Chúa để chạy theo cám dỗ của thế gian, ma quỉ và chiều theo các đam mê xác thịt. Xin cho chúng con luôn ý thức rằng: “Con nhà tông không giống lông, cũng giống cánh”, để chúng con luôn xứng đáng là con cháu của các Anh Hùng Tử Đạo Việt Nam. Xin cho chúng con luôn chiếu ánh sáng tin yêu trước mặt người đời: Biết nở nụ cười khi tiếp xúc, sẵn sàng cởi mở đi bước trước để làm quen với những người mới gặp, mở miệng an ủi những ai đang gặp tai nạn rủi ro; biết khiêm hạ phục vụ tha nhân, đặc biệt phục vụ những người đau khổ bất hạnh đang cần được cảm thông trợ giúp.

- Hát chung Kinh Hòa Bình của thánh Phanxicô: “Lạy Chúa từ nhân, xin cho con biết mến yêu và phụng sự Chúa trong mọi người… “

X. HIỆP CÙNG MẸ MARIA. -Đ. XIN CHÚA NHẬM LỜI CHÚNG CON.

LM ĐAN VINH - HHTM
 
Tử đạo - Khí phách hiển vang
Lm. JB. Nguyễn Minh Hùng
20:25 13/11/2015
TỬ ĐẠO – KHÍ PHÁCH HIỂN VANG

Mỗi lần mừng lễ các thánh Tử đạo Việt Nam, ta lại nghe vang lên lời của sách Macabê quyển II kể về câu chuyện tử đạo anh hùng của tám mẹ con. Trong đó, hình ảnh người mẹ toát lên một vẻ đẹp kiêu hùng, kỳ diệu, rực rở và tỏa chiếu.

Chỉ trong một khoảnh khắc thời gian, bà đã phải chứng kiến một nỗi đau xé ruột, xé gan, một nỗi đau tơi bời, một nỗi đau dễ làm tâm thần hóa điên dại: Bảy đứa con bà đứt ruột sinh ra bị người ta hành hạ dã man và giết chết trước mặt bà. Bà chỉ là người bị sát hại sau khi đã chứng kiến toàn bộ bảy cái chết của con mình.

Người đàn bà không tầm thường ấy, không chỉ tạt bia muôn thuở hình tượng hiển hách, oai phong của mình, mà còn làm rung lòng, làm khắc sâu hồn người những lời khẳng khái, quyết liệt, nung đốt từng trái tim: "Mẹ không rõ các con đã thành hình trong lòng mẹ thế nào. Không phải mẹ ban cho các con hơi thở và sự sống. Cũng không phải mẹ sắp đặt các phần cơ thể cho mỗi người trong các con. Chính Đấng Tạo Hoá càn khôn đã nắn đúc nên loài người, và đã sáng tạo nguồn gốc muôn loài. Chính Người, do lòng thương xót, cũng sẽ trả lại cho các con hơi thở và sự sống, bởi vì bây giờ các con trọng Luật Lệ của Người hơn bản thân mình” (2Macb 7, 22-23).

"Con ơi, con hãy thương mẹ: chín tháng cưu mang, ba năm bú mớm, mẹ đã nuôi nấng dạy dỗ con đến ngần này tuổi đầu. Mẹ xin con hãy nhìn xem trời đất và muôn loài trong đó, mà nhận biết rằng Thiên Chúa đã làm nên tất cả từ hư vô, và loài người cũng được tạo thành như vậy. Con đừng sợ tên đao phủ này; nhưng hãy tỏ ra xứng đáng với các anh con, mà chấp nhận cái chết, để đến ngày Chúa thương xót, Người sẽ trả con và các anh con cho mẹ” (2Macb 7, 27-29).

Càng đáng kính phục hơn, đáng ghi tâm hơn, bởi những lời ấy được thốt ra trong hoàn cảnh đầy thách thức, bi kịch, thương đau, một hoàn cảnh bị sự dữ vây quanh, sẵn sàng làm đổ gục ngay cả tinh thần những người vững vàng nhất.

Vì thế, Thánh kinh không tiếc lời khen ngợi lòng mến, sự vững vàng, thái độ chiến thắng không một chút nao núng của bà: “Bà mẹ là người rất mực xứng đáng cho ta khâm phục và kính cẩn ghi nhớ. Bà thấy bảy người con trai phải chết nội trong có một ngày, thế mà bà vẫn can đảm chịu đựng nhờ niềm trông cậy bà đặt nơi Đức Chúa. Bà dùng tiếng mẹ đẻ mà khuyến khích từng người một, lòng bà đầy tâm tình cao thượng; lời lẽ của bà tuy là của một người phụ nữ, nhưng lại sôi sục một chí khí nam nhi” (2Macb 7, 20-21).

Không thời nào mà đạo Chúa không có khó khăn, không đương đầu cùng thử thách. Chính trong những hoàn cảnh xem ra bi đát nhất, lại hiện lên rõ rệt những dấu hiệu lạc quan nhất. Một trong những dấu hiệu lạc quan ấy là đức tin của người theo Chúa luôn luôn kiên định, luôn luôn vững bền.

Riêng Hội Thánh tại Việt Nam, lòng quả cảm cho một đức tin tinh tuyền nơi các Kitô hữu cũng chẳng kém gì mẫu gương cao cả của tám mẹ con trong sánh Macabê. Hướng về Đấng mà mình hằng mến yêu, tôn thờ, người tín hữu, qua mọi thời, không có bất cứ một sức cản nào có thể ngăn cản họ ôm lấy đức tin, sống chết cho đức tin, đau khổ hay hạnh phúc vì đức tin.

Kể từ buổi bình minh của đức tin Công Giáo tại Việt Nam, không có bất cứ đường lối tàn độc nào mà thế gian không thực hiện, nhằm tiêu diệt người tín hữu. Đêm ngày người ta luôn luôn tìm cách triệt tiêu đức tin Công Giáo.

Bằng đủ mọi kiểu, đủ mọi cách, và biết bao nhiêu hình thức quỹ quyệt nhất, dã man nhất, mất tính người nhất, người ta đưa ra để đe dọa, sát hại, trấn áp các Kirtô hữu. Nhưng vô cùng lạ lùng, vô cùng kỳ diệu, thế gian càng ra sức triệt tiêu đức tin, nó càng khiếp sợ, càng run rẫy, càng bị ám ảnh trước tất cả mọi thái độ bình an, thanh thoát, cao thượng của từng chiến sĩ Chúa Kitô.

Tưởng chừng sức mạnh của sự thâm độc, của bạo quyền sẽ thắng, có ai ngờ, những con người, chỉ với sức mạnh tinh thần vì đức tin và cho đức tin mà lại cứ chiến thắng hiển vang, cứ hiên ngang, cứ ngẩng đầu cao, cứ thẳng đứng như đang ôm cả trời cao đất rộng.

Mặc cho vô vàng những áp bức: dụ dỗ, sách nhiễu, mạt sát, bạc đãi, tra tấn, phân sáp, phanh thây, bá đao, xiết cổ, chém đầu, thiêu sống, chôn sống, khủng bố tinh thần, hành hạ thể xác, voi dày, ngựa xé, bắt bớ và hành hung những người thân, vu khống, lăng mạ, sỉ nhục, ép cung, tạo dư luận, giam trong củi, giam trong nơi dơ bẩn, bỏ đói…, vẫn không thể lay chuyển nổi sức mạnh của đức tin, của lòng mến, ngàn đời như một.

Sức mạnh quật cường, vững như núi đá ấy đã từng được thánh Phaolô ca ngợi: “Cho dù là sự chết hay sự sống, thiên thần hay ma vương quỷ lực, hiện tại hay tương lai, hoặc bất cứ sức mạnh nào, trời cao hay vực thẳm, hay bất cứ một loài thọ tạo nào khác, không có gì tách được chúng ta ra khỏi tình yêu của Thiên Chúa thể hiện nơi Đức Kitô Giêsu, Chúa chúng ta” (Rm 8, 38-39).

Những trang Thánh Kinh và lịch sử của Hội Thánh, đã để lại cho chúng ta những bằng chứng sống và chết cho đức tin. Đi theo đường lối của cha ông, chúng ta sẽ sống một đời sống trung kiên, ngoan cường để khẳng định đến cùng chọn lựa của mình, một chọn lựa tự nguyện theo Chúa Kitô, như Chúa Kitô mà dâng hiến mình cho Thiên Chúa.

Sự dâng hiến mình, đòi ta phải sống tinh thần tử đạo. Đó là nỗ lực không ngừng để trau dồi lòng đạo đức, tăng thêm sự thánh thiện, luôn thực thi bác ái yêu thương.

Chúng ta không tìm an thân cho mình, nhưng luôn ra sức xây dựng trần thế bằng tất cả những sáng kiến, những đóng góp nhằm nâng cao giá trị cuộc sống.

Chúng ta không ngại nguy hiểm để lao mình góp phần làm lành mạnh hóa môi trường sống, cứu giúp những hoàn cảnh, hay những con người xấu số…

Với bản thân, phải luôn tự ngăn ngừa những kiểu tự do phóng túng. Bởi càng tự do, ta càng dễ sa sút đức tin. Tiền bạc, tiện nghi, khoái lạc vẫn là những vật gây ra những cuộc bách hại êm ả và khủng khiếp dễ làm ta đánh mất mình, đánh mất cả sự sống trường cửu của mình.

Thánh Giáo hoàng Gioan Phaolô II, trong bài giảng lễ phong thánh cho các thánh Tử đạo Việt Nam, đã đòi từng người Việt Nam Công Giáo hôm nay phải dấn thân cho tinh thần tử đạo cách triệt để:

“Hỡi giáo đoàn Việt Nam, tôi nói lại với anh chị em rằng: máu các vị Tử đạo là nguồn ân sủng cho anh chị em trước tiên, để anh chị em thăng tiến trong đức tin. Giữa anh chị em, đức tin của tổ tiên vẫn tiếp tục và còn lưu truyền qua nhiều thế hệ tương lai. Đức tin này tồn tại để làm nền tảng xây dựng sự kiên trì cho tất cả những người Việt Nam trung thành với quê hương đất nước, đồng thời vẫn mãi mãi là tín hữu của Chúa Kitô”.

Hội Thánh thời nào cũng cần những người dám sống vì đức tin, dám làm chứng cho Chúa trước mặt người đời.

Từng người hãy luôn tâm niệm: Sống đức tin là tử đạo không đổ máu, không hy sinh mạng sống, nhưng đòi phải chấp nhận mọi nghịch cảnh, mọi dồn ép, mọi khó khăn, lắm lúc phải hy sinh cả tương lai cuộc đời trần thế của mình.

Ước gì chúng ta không để mất đức tin được đổi bằng giá máu của biết bao nhiêu vị Tử đạo.

Ước gì chúng ta không ngừng làm chứng tá đức tin ấy cho từng con người trên quê hương thân yêu này.

Lm. JB NGUYỄN MINH HÙNG
 
Tin Giáo Hội Hoàn Vũ
Paris bị khủng bố nhiều nơi, hàng trăm người chết, nước Pháp trong tình trang khẩn trương
Nguyễn Long Thao
19:31 13/11/2015
Nguồn tin quốc tế loan đi từ Paris cho biết tính đến 0 giờ ngày 14 tháng 11 năm 2015, tại Paris đã có ít nhất bốn vụ nổ súng ở các quận 1,10, 13.

Tin sơ khởi cho biết, ít nhất 100 người chết. Có khoảng 100 người bị bắt làm con tin trong một rạp hát. Tại Le Halles quận 1 Paris đã có nổ súng. Một vụ nổ súng khác tại một quán bar gần sân vận động Paris. Tại sân vận động Paris, lúc trận đấu bóng đá giữa 2 đội tuyển Đức Pháp vừa bắt đầu, người ta nghe thấy 2 tiếng nổ lớn. Xe cứu thương đang tich cực chở người bị thương.

Tổng Thống Pháp đã ban hành lệnh tình trạng khẩn trương trên toàn lãnh thổ Pháp. Quân đội đã được điều động vào Paris để duy trì an ninh, trật tự. Biên giới Pháp với các nước lân cận đã được lệnh đóng cửa. Hiện giờ người ta chưa biết bọn khủng bố là ai. TT Hoa Kỳ Obama đã liên lac với TT Pháp và hứa sẽ làm mọi chuyện để giúp Pháp trong hoàn cảnh này.
 
Tuyên bố của Tổng thống Pháp François Hollande trên truyền hình
Đặng Tự Do
20:21 13/11/2015
Tối thứ Sáu 13 tháng 11, bọn khủng bố đã nổ súng ở 7 địa điểm khác nhau. Con số thương vong nghiêm trọng nhất là tại hí viện hòa nhạc Bataclan với hơn 153 người chết.

Cảnh sát cho biết ít nhất 5 tên khủng bố bị bắn chết: hai tên bị giết khi cảnh sát giải vây cho con tin tại hí viện hòa nhạc Bataclan. Cảnh sát vẫn chưa biết đích xác có bao nhiêu tên khủng bố tham gia trong các vụ tấn công tại thủ đô Paris.

Tổng thống Pháp François Hollande nói trên truyền hình"

"Với tất cả những ai đã phải chứng kiến những điều khủng khiếp này, tôi muốn nói rằng chúng ta đang tiến hành một cuộc chiến không khoan nhượng.

Bởi vì khi bọn khủng bố có khả năng hành động tàn bạo như vậy, chúng phải biết chắc chắn rằng chúng đang phải đối mặt với một nước Pháp quyết tâm, một nước Pháp thống nhất, một nước Pháp đoàn kết cùng nhau và không cho phép mình nao núng, thậm chí nếu hôm nay chúng ta phải bày tỏ một nỗi buồn vô hạn."

Truyền hình trực tiếp từ Paris
 
Tin Giáo Hội Việt Nam
Hành hương La Mã Bến Tre ngày 13 tháng 11
Người La Mã
10:01 13/11/2015
HÀNH HƯƠNG LA MÃ 13 THÁNG 11

Như thường lệ, cứ mỗi 13, con cái của Mẹ hành hương lên Đền Đức Mẹ Hằng Cứu Giúp La Mã Bến Tre.

Từ sáng sớm, chúng tôi đã thấy nhiều đoàn con cái của Mẹ. Sáng nay, đặc biệt có sự hiện diện của Cha G.B. Lê Quốc Kiệt - phụ tá giáo xứ Gia Định, giáo phận Sài Gòn cùng một số giáo dân nữa. Cạnh đoàn giáo xứ gia đình có các đoàn từ Dòng Chúa Cứu Thế Sài Gòn quận 3, giáo xứ Bùi Thượng giáo phận Xuân Lộc ...

Xem Hình

Hôm nay, hơi bất tiện một chút cho đoàn hành hương bởi lẽ công việc thay dọn bàn thờ chưa được hoàn tất. Mãi đến gần 10 giờ công việc đã hoàn thành. Mỗi người một tay phụ dọn vệ sinh, lau Cung Thánh, xếp ghế ...

Trong khi cầu nguyện, những ai muốn lãnh nhận bí tích Giao Hòa có thể đến với tòa Hòa Giải vì có linh mục sẵn chờ đợi như chờ đợi ban lòng thương xót cho con cái của Ngài.

Và, 10 giờ, giờ hành hương kính Mẹ bắt đầu. Giờ hành hương này cộng đoàn được thầy phó tế Đaminh M. Nguyễn Vũ Phong giúp. Thầy phó tế mời gọi cộng đoàn cùng hướng tâm tình về Đức Trinh Nữ Maria là Nữ Vương các thánh tử đạo.

Sau giờ hành hương là Thánh Lễ tạ ơn.

Thánh lễ tạ ơn hôm nay do Cha Đaminh Nguyễn Hữu Trung - đặc trách Đền Đức Mẹ La Mã chủ tế, cùng đồng tế có Cha phụ tá giáo xứ Gia Định và thầy phó tế Đaminh Maria Vũ Phong.

Sau lời công bố Tin Mừng của Thầy Sáu, cha G.B. Lê Quốc Kiệt chia sẻ Tin Mừng. (Mời cộng đoàn cùng xem : )

Sau khi nhận phép lành cuối Lễ, cộng đoàn cùng nán lại cầu nguyện với Mẹ.

Vẫn tin rằng Mẹ Hằng Cứu Giúp luôn luôn cứu giúp những ai đến với Mẹ và rồi xin Mẹ ban muôn ơn lành cho đoàn hành hương hôm nay cũng như những ai chạy đến với Đức Mẹ Hằng Cứu Giúp La Mã Bến Tre.

Người La Mã
 
Gia đình Thánh Tâm Hà Nội tĩnh tâm tại Giáo phận Thái Bình
BTT Thái Bình
11:16 13/11/2015
Gia đình Thánh Tâm Hà Nội tĩnh tâm tại Giáo phận Thái Bình

Chiều thứ Sáu (13.11.2015), 55 thanh viên trong Gia đình Thánh Tâm Hà Nội đã đã có mặt tại Nhà chung Giáo phận Thái Bình để tham dự kỳ tĩnh tâm và chuẩn bị tinh thần bước vào Năm Thánh Lòng Chúa Thương Xót sắp tới.

Sau khi nghỉ ngơi ít giờ, hồi 17g30, anh chị em quy tụ tại Nhà nguyện tầng IV Nhà chung Giáo phận Thái Bình để tham dự thánh lễ do Đức Cha Phêrô Nguyễn Văn Đệ – người cha linh hướng của Gia đình Thánh Tâm - chủ sự, đồng tế với ngài có cha Gioan B. Trần Văn Hào SDB.

Xem Hình

Mở đầu thánh lễ, sau khi chào chúc cộng đoàn phụng vụ, Đức Cha nói lên ý nghĩa về sự quy tụ của Gia đình Thánh Tâm Hà Nội trong dịp đặc biệt này, đó là được cùng nhau gặp gỡ, chia sẻ và chuẩn bị tâm hồn hướng tới Năm Thánh Lòng Chúa Thương Xót. Đồng thời ngài mời gọi mọi người hiệp ý cầu nguyện những người đang gặp đau khổ, và cách đặc biệt cầu nguyện cho những anh chị em đã ra đi trước chúng ta.

Trong bài giảng, Đức Cha Phêrô Nguyễn Văn Đệ đã nhấn mạnh đến dung mạo dịu hiền và lòng thương xót vô biên của Thiên Chúa đã được thuật lại trong các sách Tin Mừng. Chính Chúa Giêsu là hiện thân của Chúa Cha – Đấng giầu lòng thương xót. Mặc dù con người luôn phạm tội, chống lại tình thương của Thiên Chúa, nhưng Ngài vẫn nhẫn nại tha thứ và trao ban chính Con Một của Ngài để cứu chuộc muôn dân. Khi xuống thế làm người, Chúa Giêsu đã trình bày, giới thiệu, quảng bá và công bố cho mọi người về lòng thương xót của Thiên Chúa. Đồng thời, Người cũng mời gọi mọi người đáp lại tình yêu của Chúa Cha. Chính Người đã chứng minh tình yêu thương tha thứ của Thiên Chúa qua cái chết nhục hình trên Thánh giá, và Người còn hóa thân thành tấm bánh để nuôi dưỡng đời sống thiêng liêng cho con người.

Qua phần quảng diễn trên, Đức Cha Phêrô Nguyễn Văn Đệ mời gọi cộng đoàn hãy xác tín rằng, Thiên Chúa yêu thương con người vô cùng, tình yêu thương của Ngài vượt trên tất cả mọi thứ tình yêu thương của những người thân dành cho nhau. Bởi vì Chúa muốn con người được hưởng hạnh phúc đời đời với Ngài.

Sau thánh lễ là bữa cơm tình gia đình tại tầng trệt Nhà chung Giáo phận. Nhân ngày Gia đình Thánh Tâm Hà Nội quy tụ tại Thái Bình, đại diện anh chi em Ban ca Thánh Tâm Nhà Thờ Chính Tòa Thái Bình cũng đến chung vui. Đồng thời, bữa cơm hôm nay cũng còn dành để đón mừng 35 em lớp Tu sinh Khóa IV vừa gia nhập khóa đào tạo hai năm tại Nhà chung Giáo phận hôm 03.11.2015.

Vì là bữa cơm tình gia đình thể hiện niềm vui “ba trong một”, nên trong khi dùng bữa mọi người cũng góp vui qua những lời ca tiếng hát làm cho bầu khí của bữa ăn càng trở nên thân tình, hấp dẫn và ấm cúng.

Hồi 20g15, chương trình tĩnh tâm của Gia đình Thánh Tâm chính thức được bắt đầu với bài chia sẻ và gợi ý của Đức Cha Phêrô Nguyễn Văn Đệ; liền sau đó là gờ chầu Thánh Thể và hồi tâm tại Nhà nguyện tầng IV Nhà chung Giáo phận Thái Bình.

Được biết, chương trình tĩnh tâm của đoàn sẽ kéo dài đến hết buổi sáng ngày mai (14.11.2015), qua các giờ suy gẫm, chia sẻ và thánh lễ mừng kính Các Thánh Tử Đạo Việt Nam vào hồi 10g00.

Ban Truyền thông Giáo phận
 
Linh mục liên giáo hạt tĩnh tâm và giao lưu bóng đá tại xứ Thuận Nghĩa, GP Vinh
Đức Huyền
21:36 13/11/2015
Linh mục liên giáo hạt: Tĩnh Tâm Và Giao Lưu Bóng Đá Tại Gx. Thuận Nghĩa

Tĩnh tâm nói lên sự tĩnh lặng của tâm hồn, định tâm, trở về với con người của mình, đặt toàn bộ con người tâm trí trước sự hiện diện của Chúa, và suy xét nhờ ơn Chúa soi sáng để đi sâu vào nội tâm của mình, và tìm được sự tỉnh lặng, bình tâm trong sâu thẳm tâm hồn.

Xem Hình

Chúa nói: "Chính anh em hãy lánh riêng ra đến một nơi thanh vắng mà nghỉ ngơi đôi chút". Sau những ngày bề bộn công việc mục vụ, hôm nay lúc 8h ngày 12-11-2015 anh em Linh mục thuộc Liên hạt Thuận Nghĩa và Phủ Quỳ qui tụ về giáo xứ Thuận Nghĩa để tĩnh tâm tháng. Đây là dịp các Linh mục tìm chút riêng tư, trầm lắng cho tâm hồn, để nhìn lại phía sau, để nhìn về phía trước, để tách mình ra khỏi công việc bề bộn nơi đám đông, để sống tình Cha con ấm áp.

Từ 8h – 9h45, khai mạc bằng kinh Chúa Thánh Thần. Sau đó, để chuẩn bị cho “Năm Thánh Lòng Chúa Xót Thương”, Cha Quản Hạt Antôn Nguyễn Văn Đính giúp anh em Linh mục suy niệm một số điểm trong Tông Thư MISERICORDIAE VULTUS (Khuôn Mặt Xót Thương) của Đức Giáo Hoàng Phanxicô. Sau giờ suy niệm, anh em Linh mục hai Giáo hạt trao đổi thân tình với nhau về kinh nghiệm mục vụ, và chia sẻ những ưu tư lo lắng về vấn đề truyền giáo trong thời đại hôm nay. Từ 10h – 11h là phần họp riêng của hai Giáo hạt, để đưa ra phương hướng hoạt động và chương trình cho Thánh Lễ cao điểm của năm Lòng Thương Xót Chúa trong thời gian tới của các Giáo hạt. Sau giờ hội họp, quý Cha quây quần bên nhau trong giờ cơm thân mật tại nhà ăn Giáo xứ Thuận Nghĩa.

Sau giờ nghỉ trưa, lúc 14h anh em Linh mục tề tựu về ngôi thánh đường mới của Giáo xứ Thuận Nghĩa để cùng nhau dâng lên Chúa lời kinh, tiếng hát, qua giờ viếng Thánh Thể, kinh chiều và giao hoà cũng Cha qua Bí Tích Giải Tội.

Sau thời gian anh em gặp nhau trong Chúa, vào lúc 15h45, anh em gặp nhau trên sân cỏ. Trận giao lưu bóng đá giữa anh em Linh mục liên liên giáo hạt Thuận Nghĩa – Phủ Quỳ gặp liên giáo hạt Bảo Nham – Bột Đà được diễn ra tại SVD Vũ Đăng Khoa. Dưới sự cổ vũ của đông đảo giáo dân giáo xứ Thuận Nghĩa, quý Cha đã cống hiến hết mình bằng một thái độ chuyên nghiệp trong thể thao. Những đường bóng, những pha phối hợp, những pha làm bàn đầy tinh tế và dũng mạnh như nói lên sức sống của các Ngài trong cuộc sống cũng như trong công tác mục vụ dưới sự huấn luyện của Chúa Ba Ngôi. Kết thúc trận đấu với tỷ số 4-1 nghiêng về đội liên giáo hạt Thuận Nghĩa-Phủ Quỳ. Với bóng đá dù thắng hay thua, đó chỉ là một hình thức để các linh mục bắt tay nhau với tình huynh đệ, hiệp nhất trong tình yêu Chúa. Chiến thắng của tất cả đó là sự liên kết vững mạnh, tương quan với nhau giữa anh em trong tinh thần Hiệp Nhất.

Cầu chúc bình an và sức khỏe tới quý Cha để quý Cha luôn chu toàn bổn phận mà Chúa và Giáo Hội trao phó.

Đức Huyền
 
Thông Báo
Xin đừng ...."Tục hóa rượu lễ"
Lm Đaminh Hương Quất
09:52 13/11/2015
XIN ĐỪNG … ‘TỤC HÓA’ RƯỢU LỄ

1. Anh Bạn thân làm cán bộ chức kha khá ở một tri huyện, điện chúc mừng Tân Linh mục, tiện anh ‘xin’ chai Rượu Lễ.
Biết anh chân tình và thiện ý, lại chỗ thân quen lên mới ‘can đảm’ xin Rượu Lễ.
Minh cũng ‘rất’ chân tình:
- Nếu Bác xin rượu đế, một phi tớ cũng sẵn sàng, còn Rượu Lễ, xin bác thông cảm. Lý do: Mỗi năm được Giáo phận hỗ trợ 10 chai chỉ đủ cho Dâng lễ, mà nếu có dư giả nói thật tớ cũng không biếu, vì Rượu Lễ làm để Dâng Lễ chứ không phải để … nhậu hay để chưng làm cảnh.
Anh Bạn xin lỗi vì ‘lỡ lời’ xin…

2. Trong một bữa nhậu đại gia với chúng bạn, khi ‘triều cường’ bữa nhậu lên cao, vị đại gia khoe:
- Mình có chai Rượu Lễ do ông cha X cho.
Và khui dùng… thử xem. Mỗi người một ly (con) đầy…
Bất ngờ một tay nhậu chếch choáng hơi men, sau khi nốc cạn 100% ly Rượu Lễ, phán một câu…bất kính:
- Rượu ngọt thế này chỉ dành cho đàn bà. Đéo ngon bằng rượu đế.

3. Tôi giật mình và thấy buồn man mát, khi thấy một vị Linh mục khả kính, trên facebook mình quảng cáo bán ‘Rượu Lễ Sevenhill’ cho quảng đại dân chúng mua về thưởng thức cho các bữa tiệc, liên hoan.
Xin trích đoạn: “Bạn thân mến! Thông thường trong những bữa ăn nhân dịp họp mặt gia đình, liên hoan với bạn bè… bạn thường uống thứ gì? Rượu đế, rượu tây, bia, nước ngọt, nước suối… đúng không? Mình nghe có bạn nói rằng muốn uống thử tí rượu nho (loại rượu các cha vẫn dâng lễ) nhưng không biết bán ở đâu…”
Nói vị ‘Linh mục đáng kính’, bởi ngài hết mình hết tình hoạt động cho việc Truyền giáo, bác ái l cho người nghèo.
Việc quản bá bán Rượu Lễ không nằm ngoài chương trình ủng hộ bác ái- Truyền giáo, mỗi chai người mua sẽ góp 10.000đ cho hoạt động cao đẹp này.

Lời kết: Rượu Lễ làm ra chỉ có duy mục đích là để Dâng lễ, phi thương mại…
Bởi đó: Xin đừng … ‘tục hóa’ Rượu Lễ, dù bất cứ lý do gì.

Lm. Đaminh Hương Quất
 
Cáo phó: LM Stêphanô Cổ Tần Hưng, SJ qua đời
Dòng Tên VN
18:05 13/11/2015
 
Văn Hóa
Tiếng Vọng Vực Sâu
Đinh Văn Tiến Hùng
11:56 13/11/2015
Tiếng Vọng Vực Sâu

*“Những nỗi thống khổ của các Linh Hồn nơi Luyện ngục rất lớn,
Cho nên 1 ngày ở đó cũng như một ngàn năm đối với họ.”
( St Vicent Ferrier )

*’ Thiên đàng, Hỏa ngục đôi quê,
Ai khôn thì về, ai dại thì sa.
Đêm về nhớ Chúa nhớ Cha,
Đọc kinh cầu nguyện kẻo sa Linh hồn.
Linh hồn phải giữ Linh hồn,
Đến khi lìa xác được lên Thiên đàng’ (*)

*Từ lúc năm tháng còn thơ,
Bài đồng dao ấy vẫn chưa phai mờ.
Quê nhà in dấu ngày xưa,
Chuông nhà thờ điểm lưa thưa gợi buồn,
Âm vang nhắc nhở chiều hôm,
Câu kinh nguyện nhớ Linh hồn chờ mong,
Đâu đây trong cõi mênh mông,
Tiếng ai than thở xót lòng thế nhân.

Hỡi người dù sống gian truân,
Lắng nghe Hồn dưới Vực sâu kêu cầu,
Chịu hình phạt bởi vì đâu,
Chính mình tội lỗi bấy lâu trên trần.
Đuổi theo danh lợi xa gần,
Đắm trong tục lụy, vọng cầu vinh hoa,
Quên rằng dù cố bôn ba,
Buông hai tay xuống đời ta còn gì ?
Đời người sinh ký tử qui,
Thân hèn xác đất ra đi một lần,
Trở về tro bụi xác thân,
Nhưng Linh hồn phải đến gần Thiên Nhan,
Trả lời công tội đã làm,
Đáng hưởng hồng phúc Thiên đàng hay không ?
Giờ con khao khát chờ trông,
Sớm bên Nhan Chúa thỏa lòng đắm say.

*Vẳng nghe tiếng gọi đâu đây,
Lời ai than thở dâng đầy đớn đau ?
Chính là Tiếng Vọng Vực Sâu,
Linh hồn thổn thức kêu cầu Chúa thương,
Thứ tha năm tháng lầm đường,
Sống xa Tình Chúa, đắm vương bụi trần.
Nhưng Chúa từ ái vô ngần,
Giang tay cứu vớt bao lần con quên.
Lời kinh xám hối dâng lên,
Cho con diễm phúc nghỉ yên đời đời.
Xin kéo con lên Chúa ơi !
Hưởng Nhan Thánh Chúa trên nơi Vĩnh Hằng.

Đinh văn Tiến Hùng

(*) Ghi chú : Truyền thuyết cho rằng bài đồng dao trên do 1 Linh Mục đặt ra,
để giáo dục trẻ em trong cả lúc vui chơi, cũng luôn nghĩ đến cuộc sống đời sau.


 
Ảnh Nghệ Thuật
Trang Ảnh Nghệ Thuật Chiêm/Niệm/Thiền: Thu Vàng
Tấn Đạt
21:58 13/11/2015
THU VÀNG
Ảnh của Tấn Đạt
Thu vàng thanh! Thu vàng thanh!
Thu vàng thanh đến.. đến mong manh
Tình ai xa lạ
Ôi! Xa lạ
Lạc giữa mây trời như bức tranh.
(Trích thơ của Đăng Từ)
 
VietCatholic TV
Suy Niệm với Đức Thánh Cha Phanxicô 05/11 – 11/11/2015: Câu chuyện “Con lừa của Chúa”.
Thế Giới Nhìn Từ Vatican
20:59 13/11/2015
Máy yếu hay Internet chậm xin nhấn vào nút Play bên dưới đây
1. Giáo Hội được mời gọi phục vụ chứ không phải được phục vụ

Giáo Hội được mời gọi để phục vụ và trên hết, Giáo Hội không phải là một tổ chức tài chính. Bởi thế, các Giám mục, linh mục cần vượt thắng cám dỗ của ‘một đời sống hai mặt’ do quá gắn bó với tiền của gây ra. Có nhiều linh mục, Giám mục thay vì phục vụ, họ lại biến mình trở thành những ‘doanh nhân’ và ‘ủ ấm’ đời mình với tiện nghi, vật chất trong sự lập lờ, thiếu trong sáng. Đây là thông điệp của Đức Thánh Cha Phanxicô trong bài giảng thánh lễ sáng ngày 06 tháng 11, tại nhà nguyện thánh Marta.

Mở đầu bài giảng, Đức Thánh Cha nói: “Phụng vụ ngày hôm nay mời gọi chúng ta suy tư về hai hình ảnh của người phục vụ. Trong bài trích thư Roma, ta thấy xuất hiện hình ảnh của thánh Phaolô, một người hăng say rao giảng Tin Mừng. Thánh Phaolô nói: ‘Như anh em biết, chính nhờ ân sủng Thiên Chúa đã ban cho tôi làm người phục vụ Đức Giêsu Kitô và để chu toàn nhiệm vụ tế tự là rao giảng Tin Mừng của Thiên Chúa.’ Thánh Phaolô đã thực hiện ơn gọi này cách hết sức nghiêm túc. Ngài dành trọn cả con người mình cho việc phục vụ. Ngài không bao giờ biết bằng lòng dừng lại nhưng tiếp tục cố gắng phục vụ hơn nữa, hơn nữa và hơn nữa. Để rồi cuối cùng, ngay tại Roma, ngài đã bị một trong số những người thân tín phản bội và bị kết án tù đày, thậm chí là phải chết.

Nhưng từ đâu thánh Phaolô có được sự hăng say, nhiệt huyết và lòng can trường như thế? Điều đó đến từ Đức Giêsu Kitô. Thánh Phaolô đã tuyên bố rằng: ‘Tôi có quyền hãnh diện về việc phục vụ Thiên Chúa. Và vì ai mà tôi hãnh diện? Đó chính là nhờ Đức Giêsu Kitô. Thật thế, tôi đâu dám nhắc đến chuyện nào khác, ngoài những gì Đức Kitô đã dùng tôi mà thực hiện để đưa muôn dân về phục vụ Thiên Chúa, thực hiện bằng lời nói việc làm, bằng sức mạnh của những dấu lạ điềm thiêng, bằng quyền năng của Chúa Thánh Thần.’

Với thái độ xác tín như vậy, thánh Phaolô đã đi loan báo Tin Mừng khắp nơi. Ngài tự hào về việc phục vụ, tự hào về việc mình được chọn, tự hào vì nhận lãnh được sức mạnh của Thánh Thần, tự hào vì được đi khắp cùng trái đất. Và điều khiến ngài vui sướng hạnh phúc là: ngài chỉ có tham vọng loan báo Tin Mừng ở những nơi người ta chưa được nghe nói đến danh Đức Giêsu. Ngài không muốn xây dựng trên nền móng người khác đã đặt. Điều ấy có nghĩa là thánh Phaolô muốn đến những nơi chưa được loan báo về Chúa, muốn được phục vụ những người phục vụ, muốn trở thành người tiên phong xây dựng nền móng. Bởi thế, ngài luôn luôn lên đường, đi mãi và đi mãi. Ngài không hề dựng lại để tận hưởng hoa trái ở nhưng nơi ngài đã đi qua. Ngài cũng không ở lại đó để nắm quyền lực, để được phục vụ. Nhưng ngài là một thừa tác viên, một tôi tớ ra đi để phục vụ chứ không phải để được phục vụ.”

Đức Thánh Cha cũng chia sẻ rằng: “Tôi cảm thấy rất vui và đánh động, vì trong thánh lễ hôm nay đã có những linh mục đến chào tôi và nói: ‘Đức Thánh Cha ơi, hôm nay con đến đây để tìm người của con, vì con đã đi truyền giáo ở Amazzon 40 năm trời nay rồi’. Niềm vui và xúc động cũng trào dâng trong tôi khi nghe một nữ tu nói: ‘Con đã làm việc suốt 30 năm trong một bệnh viện ở Châu Phi’; hay một nữ tu khác đã trải qua 40 năm làm việc trong một bệnh viện dành cho người khuyết tật, và vị nữ tu ấy luôn tươi nở nụ cười trên môi. Đây là lời mời gọi phục vụ và đây cũng là niềm vui trong Giáo Hội: hãy bước ra ngoài và lên đường phục vụ tha nhân, hãy đến với người khác và trao hiến thân mình cho họ. Điều mà thánh Phaolô đã làm là phục vụ và phục vụ.

Bài Tin Mừng theo thánh Luca nói về người quản gia bất lương. Qua đó, Đức Giêsu cho chúng ta thấy một hình ảnh khác: thay vì phục vụ lại bắt người khác phải phục vụ mình. Với những mánh khóe và mưu mẹo, người quản gia bất lương cố gắng làm mọi cách để giữ được vị trí chức vụ của mình, hay ít là khi bị cách chức cũng có một đời sống được bảo đảm. Và trong Giáo Hội cũng có những người như thế. Thay vì phục vụ, suy nghĩ đến tha nhân và đi tiên phong xây dựng nền móng; họ lại khiến Giáo Hội phải phục vụ họ. Họ trở thành những người bám víu và gắn bó vào tiền của. Chúng ta đã thấy bao nhiêu linh mục hay Giám mục như thế. Và thật buồn khi nhắc đến điều này đúng không anh chị em?

Đặc tính căn cốt của Tin Mừng và lời kêu gọi của Đức Giêsu Kitô là phục vụ: hãy phục vụ chứ đừng dừng lại; hãy biết quên mình đi để phục vụ tha nhân. Trái lại, phía bên kia là một tình trạng tiện nghi, yên ổn: tôi cố gắng để đạt tới một sự ổn định, rồi sống thoải mái trong tình trạng đó mà đôi khi thiếu đi sự liêm chính, trong sáng. Điều này giống như tình trạng của một số người Pha-ri-sêu mà Chúa Giêsu đã nói tới: Họ đeo những thẻ kinh thật dài và đi lại trên đường phố cốt để người khác trông thấy. Như vậy, có hai hình ảnh: hai hình ảnh Kitô hữu, hai hình ảnh linh mục, hai hình ảnh người nữ tu. Ta sẽ chọn hình ảnh nào: phục vụ hay được phục vụ?

Nơi thánh Phaolô, chúng ta thấy hình bóng của Giáo Hội, một Giáo Hội không bao giờ dừng lại nhưng luôn đi tiên phong để đặt nền móng. Nhưng nếu trong Giáo Hội có những người chỉ biết chọn một đời sống yên ổn, tiện nghi; Giáo Hội đang tự đóng mình lại, đang trở thành một tổ chức kiếm tiền kinh doanh. Khi ấy, Giáo Hội sẽ không còn là thừa tác viên của Đức Kitô để phục vụ người khác nữa nhưng lại khiến người khác phải phục vụ mình.”

Bởi thế, Đức Thánh Cha mời gọi mọi người cùng hiệp ý cầu nguyện: “Chúng ta nài xin Thiên Chúa ban cho chúng ta ân sủng như đã ban cho thánh Phaolô. Đó là ơn biết tự hào về công việc phục vụ Thiên Chúa, biết lao mình về phía trước, biết nói không với những bến đỗ tiện nghi, thoải mái. Đồng thời, cũng xin Chúa giải thoát chúng ta khỏi cám dỗ của một đời sống hai mặt: tôi có thể nhìn nhận mình là một thừa tác viên của Chúa, một người phục vụ, nhưng thực ra người khác đang phải phục vụ tôi.”

2. Kitô hữu là người biết bao dung chứ không loại trừ

Kitô hữu là người biết gắn kết với tha nhân, không hề khép cửa lại với bất cứ ai, cho dù có bị chống đối. Kẻ hay loại trừ, vì nghĩ rằng mình hơn người, luôn gây ra những xung đột, chia rẽ và chẳng hề suy nghĩ đến thực tế rằng có một ngày anh sẽ phải trả lẽ trước tòa phán xét của Thiên Chúa. Đây là nội dung bài giảng của Đức Thánh Cha Phanxicô trong thánh lễ sáng hôm nay, 05-11, tại nhà nguyện thánh Marta.

Đức Thánh Cha chia sẻ:

“Anh chị em thân mến,

Trong thư gởi giáo đoàn Roma, thánh Phaolô kêu gọi chúng ta đừng xét đoán và khinh dể người anh em; vì sẽ dẫn đến việc loại trừ người anh em đó ra khỏi cộng đoàn, và khiến chúng ta dễ có khuynh hướng tự biến mình thành những người ưu tuyển. Nhưng như thế, chúng ta sẽ không còn là những Kitô hữu đúng nghĩa nữa. Đức Kitô, với cuộc hiến tế của Ngài trên đồi Canvê, đã hiệp nhất và nối kết tất cả mọi người trong hồng ân cứu độ. Trong bài Tin Mừng, các người thu thuế và các người tội lỗi đều lui tới với Đức Giêsu để nghe Người giảng. Nói khác đi, tất cả những người bị loại trừ, bị gạt ra bên lề xã hội đều đến với Đức Giêsu. Còn những người Pha-ri-sêu và các kinh sư lại xầm xì bàn tán với nhau.

Các kinh sư và người Pha-ri-sêu đều có chung một động thái, đó là loại trừ. Có thể họ nghĩ bụng: ‘Chúng ta là những người hoàn hảo, vì tuân giữ mọi điều trong lề luật. Còn đây là những kẻ tội lỗi và những tên thu thuế’. Nhưng thái độ của Đức Giêsu lại là nối kết và hiệp nhất. Như thế, trong cuộc sống có hai con đường: một là loại trừ người khác khỏi cộng đồng, và một là con đường của nối kết trong hiệp nhất yêu thương. Con đường thứ nhất có vẻ nhỏ bé nhưng lại là nguyên nhất của tất cả mọi thứ chiến tranh và hận thù. Bởi vì quả thật, mọi thảm họa và chiến tranh đều khởi đi từ thái độ phân biệt, loại trừ. Con người bị loại trừ khỏi cộng đồng quốc tế nhưng cũng có thể bị loại trừ khỏi gia đình và ngay giữa một nhóm bạn bè với nhau. Quả là một con đường đầy chiến tranh và xung đột! Con đường thứ hai giúp chúng ta gặp gỡ Giêsu và dạy chúng ta biết rằng Đức Giêsu hoàn toàn khác biệt. Ngài không hề loại trừ nhưng luôn bao dung và gắn kết.”

Tuy nhiên, Đức Thánh Cha cũng ý thức rằng: “Việc nối kết mọi người không phải là chuyện dễ dàng, vì gặp phải chống đối, nhất là thái độ của những kẻ nghĩ mình được chọn, nghĩ mình là ưu tuyển. Bởi thế, Đức Giêsu mới kể hai dụ ngôn: dụ ngôn con chiên lạc và đồng tiền bị đánh mất. Cả người chăn chiên và người phụ nữ đều cố gắng làm mọi cách với ước mong tìm lại được thứ mà họ đã đánh mất. Và khi tìm thấy rồi, họ hoan hỷ vui mừng. Ngay lập tức, họ chia sẻ niềm vui ấy với bạn bè và hàng xóm vì họ vô cùng hạnh phúc: ‘Tôi đã tìm thấy, tôi đã đem về con chiên bị mất’. Đây chính là sự ‘bao dung’ của Thiên Chúa, hoàn toàn trái ngược với việc loại trừ của những ai ưa xét đoán và gạt bỏ người khác. Sự loại trừ tạo nên một vòng tròn nhỏ xíu chỉ gồm bạn bè hay những người hợp tính tình sở thích. Nhưng sự bao dung, gắn kết của Thiên Chúa lại rộng lớn, bao la. Ngài bao bọc tất cả mọi người, chẳng trừ một ai, trong hồng ân cứu độ. Tuy nhiên, chúng ta, với sự yếu đuối, tội lỗi, ghét ghen, đố kỵ, luôn có khuynh hướng loại trừ người khác. Và như đã nói ở trên, mọi hành vi loại trừ đều kết thúc bằng chiến tranh, thù hận.”

Tiếp tục bài giảng, Đức Thánh Cha nhấn mạnh rằng, nếu tôi xét đoán và loại trừ người khác, đến một ngày tôi sẽ phải trả lẽ về chính mình trước mặt Thiên Chúa: “Đức Giêsu đã sống và hành động như Chúa Cha, Đấng đã sai Ngài đến để cứu chúng ta. Đức Giêsu không ngừng tìm kiếm để bao bọc chúng ta và nối kết chúng ta thành một cộng đồng, thành một gia đình. Bởi thế, chúng ta hãy chu toàn bổn phận của mình và đừng bao giờ xét đoán người khác. Thiên Chúa thấu biết tất cả. Thiên Chúa biết người kia đang làm gì. Thế nên, chúng ta đừng xét đoán anh ta, đừng loại trừ anh ta ra khỏi tâm hồn, ra khỏi lời cầu nguyện và nụ cười dễ mến của chúng ta. Nếu có cơ hội, ta hãy nói với anh những lời cởi mở, gần gũi. Chúng ta đừng xét đoán vì chúng ta không có quyền làm điều đó.

Thánh Phaolô đã nói: ‘Mỗi người chúng ta sẽ phải trả lời về chính mình trước mặt Thiên Chúa.’ Chúng ta xin ơn để được trở nên những người biết bao dung và gắn kết, không bao giờ khép cửa chối từ bất cứ ai nhưng luôn rộng mở với trái tim nhân ái. Xin Thiên Chúa ban cho chúng ta ân sủng này”.

3. Câu chuyện “Con Lừa Của Chúa”

Kính thưa quý vị và anh chị em,

Lòng khiêm tốn và quảng đại của hai bà góa là chủ đề trong các bài đọc của Chúa Nhật 32 Quanh Năm. Phúc Âm kể rằng:

Trong lúc giảng dạy, Đức Giêsu nói rằng: “Anh em phải coi chừng những ông kinh sư ưa dạo quanh, xúng xính trong bộ áo thụng, thích được người ta chào hỏi ở những nơi công cộng. Họ ưa chiếm ghế danh dự trong hội đường, thích ngồi cỗ nhất trong đám tiệc. Họ nuốt hết tài sản của các bà goá, lại còn làm bộ đọc kinh cầu nguyện lâu giờ. Những người ấy sẽ bị kết án nghiêm khắc hơn.”

Đức Giêsu ngồi đối diện với thùng tiền dâng cúng cho Đền Thờ. Người quan sát xem đám đông bỏ tiền vào đó ra sao. Có lắm người giàu bỏ thật nhiều tiền. Cũng có một bà goá nghèo đến bỏ vào đó hai đồng tiền kẽm, trị giá một phần tư đồng xu Rô-ma. Đức Giêsu liền gọi các môn đệ lại và nói: “Thầy bảo thật anh em: bà goá nghèo này đã bỏ vào thùng nhiều hơn ai hết. Quả vậy, mọi người đều rút từ tiền dư bạc thừa của họ mà đem bỏ vào đó; còn bà này, thì rút từ cái túng thiếu của mình mà bỏ vào đó tất cả tài sản, tất cả những gì bà có để nuôi sống mình.”

Kính thưa quý vị và anh chị em,

Thánh Gioan Maria Vianney, lúc còn là một chủng sinh, học hành rất chậm chạp, tưởng chừng như ngài không còn đủ khả năng để tiến tới chức linh mục. Ngày kia, thừa lệnh giám mục giáo phận, một vị giáo sư thần học đã đến khảo sát Vianney. Vianney đã không trả lời được câu hỏi nào... Không giữ được bình tĩnh, vị giáo sư đã đập bàn quát lớn: “Vianney, anh dốt như lừa! Với một con lừa như anh, Giáo Hội sẽ làm được gì?”.

Vianney khiêm tốn, bình tĩnh trả lời: “Thưa thầy, ngày xưa, Samson chỉ dùng một cái xương hàm của một con lừa để đánh bại được 3 ngàn quân Philitinh. Vậy, với cả một con lừa này, Thiên Chúa không làm gì được sao?”.

Thiên Chúa tự do chọn lựa mỗi người vào chương trình của Người. Người chọn chúng ta không vì tài năng, đức độ của chúng ta. Người quyền năng đến độ có thể biến sự dốt nát, tầm thường của chúng ta thành những giá trị siêu phàm.

Ðiều quan trọng chính là sự đáp trả quảng đại của chúng ta đối với chương trình của Người. Thiên Chúa luôn làm được phép lạ, nếu con người biết cộng tác với Người, ngay cả bằng chính sự dốt nát, vô dụng của mình.

4. Xin tha nợ

Trong buổi tiếp kiến chung hơn 20 ngàn tín hữu hành hành hương sáng ngày 4-11-2015, Đức Thánh Cha đã mời gọi mọi người thực hành sự tha thứ theo tinh thần kinh Lạy Cha. Đức Thánh Cha đã nói về chủ đề là “Xin tha nợ”. Đây là bài thứ 31 trong loạt bài giáo lý về gia đình. Ngài nói:

“Thượng HĐGM mới kết thúc đã suy tư sâu rộng về ơn gọi và sứ mạng của gia đình trong đời sống Giáo Hội và xã hội ngày nay. Đó là một biến cố ơn thánh. Vào cuối khóa họp, các nghị phụ đã trao cho tôi văn bản những kết luận của các vị. Tôi đã muốn cho văn bản này được công bố, để tất cả được tham phần vào công việc mà họ cùng can dự trong 2 năm. Đây không phải là lúc cứu xét các kết luận ấy, những kết luận mà chính tôi cần phải suy tư. Nhưng trong khi chờ đợi, cuộc sống không dừng lại, đặc biệt cuộc sống của các gia đình vẫn tiếp tục! Các gia đình quí mến, anh chị em luôn tiến bước. Và anh chị em tiếp tục viết lên trong những trang cuộc sống cụ thể vẻ đẹp của Tin Mừng về gia đình. Trong một thế giới nhiều khi trở nên khô cằn sức sống và tình yêu, mỗi ngày anh chị em nói về hồng ân cao cả là hôn nhân và gia đình.

Hôm nay tôi muốn nhấn mạnh khía cạnh này: gia đình là một thao trường lớn để tập luyện sự trao ban và tha thứ cho nhau, chẳng vậy không có tình yêu nào có thể trường tồn. Trong kinh nguyện mà chính Ngài đã dạy chúng ta, kinh Lạy Cha, Chúa Giêsu dạy chúng ta thưa với Chúa Cha: “Xin tha nợ chúng con, như chúng con cũng tha kẻ có nợ chúng con”. Vào cuối kinh, Chúa bình luận: “Thực vậy, nếu các con tha thứ những lỗi lầm của người khác, thì Cha các con trên trời cũng tha thứ cho các con; nhưng nếu các con không tha thứ cho tha nhân, thì Cha các con cũng chẳng tha thứ những lỗi lầm của các con” (Mt 6,12.14-15). Ta không thể sống mà không tha thứ, hoặc ít là không thể sống tốt đẹp, nhất là trong gia đình. Mỗi ngày chúng ta làm những điều lầm lỗi đối với nhau. Chúng ta phải để ý đến những sai lầm ấy, do sự yếu đuối và ích kỷ của chúng ta. Nhưng điều mà chúng ta được yêu cầu là chữa lành ngay những vết thương chúng ta gây ra cho nhau, nối lại tức khắc những mối dây đã bị đứt đoạn. Nếu chúng ta chờ đợi quá lâu, thì tất cả trở nên khó khăn hơn. Và có một bí quyết đơn giản để chữa lành những vết thương và giải tỏa những lời cáo buộc, đó là đừng bao giờ kết thúc một ngày mà không xin lỗi, không làm hòa giữa vợ chồng với nhau, giữa cha mẹ và con cái, giữa anh chị em, giữa mẹ chồng và nàng dâu! Nếu chúng ta học cách xin lỗi và tha thứ ngay cho nhau, thì chúng ta chữa lành những vết thương và hôn nhân được củng cố, gia đình trở thành căn nhà vững chắc hơn, chống lại được những chấn động do những thói xấu lớn nhỏ của chúng ta gây ra.

Nếu chúng ta học cách sống như thế trong gia đình, thì chúng ta cũng làm như vậy ở bên ngoài, bất kỳ nơi nào chúng ta sống. Nghi ngờ về điều này là điều dễ dàng. Nhiều người, kể cả các tín hữu Kitô nghĩ rằng đó là một điều thái quá. Họ nói: nói thì dễ, thì đẹp, nhưng không thể thực hành được. Nhưng cám ơn Chúa, không phải như vậy. Thực thế, chính khi lãnh nhận ơn tha thứ từ Chúa, mà chúng ta có khả năng tha thứ cho người khác. Vì thế, Chúa Giêsu đã yêu cầu lập lại những lời này mỗi khi chúng ta đọc kinh Lạy Cha, nghĩa là mỗi ngày. Và điều không thể thiếu được, đó là một một xã hội nhiều khi tàn ác, có những nơi, như gia đình, trong đó chúng ta phải học tha thứ cho nhau.

Đức Thánh Cha nói thêm rằng:

“Thượng HĐGM cũng khơi dậy niềm hy vọng của chúng ta về điều này: khả năng tha thứ và tha thứ cho nhau là điều thuộc về ơn gọi và sứ mạng của gia đình. Việc thực hành tha thứ không phải chỉ cứu vãn gia đình khỏi chia rẽ, nhưng còn làm cho nó có khả năng giúp xã hội bớt gian ác xấu xa hơn. Đúng vậy, mỗi cử chỉ tha thứ chữa căn nhà khỏi những rạn nứt và củng cố các tường nhà. Hỡi các gia đình quí mến, Giáo Hội luôn ở cạnh để giúp đỡ anh chị em xây dựng căn nhà của anh chị em trên đá tảng như Chúa Giêsu đã nói. Chúng ta đừng quên những lời liền trước dụ ngôn về căn nhà: “Không phải hễ ai nói Lạy Chúa, Lạy Chúa, mà được vào nước Trời, nhưng là người thi hành ý Cha Thầy”. Và Ngài nói thêm: “Nhiều người sẽ nói trong ngày ấy: Lạy Chúa, Lạy Chúa, chúng con đã thẳng nói tiên tri và trừ quỉ nhân danh Chúa đó sao? Nhưng Ta sẽ tuyên bố với họ: “Ta chẳng hề biết các ngươi là ai” (Xc Mt 7,21-23). Chắc chắn đó là một lời nghiêm khắc, có mục đích đánh động và kêu gọi chúng ta hoán cải.

Các gia đình Kitô thân mến, tôi đoan chắc với anh chị em rằng anh chị em ó khả năng ngày càng quyết liệt tiến bước trên con đường Các MỐi Phúc thật, bằng cách học hỏi và dạy tha thứ cho nhau, trong toàn thể đại gia đình Giáo Hội sẽ tăng trưởng khả năng làm chứng về sức mạnh đổi mới trong sự tha thứ cảu Thiên Chúa. Chẳng vậy, chúng ta sẽ làm những bài giảng rất hay rất đẹp và có khi xua đuổi cả ma quỉ, nhưng rốt cuộc Chúa không nhận ra chúng ta là môn đệ của Ngài!

Quả thực các gia đình Kitô phải làm nhiều cho xã hội ngày nay và cho cả Giáo Hội nữa. Vì thế tôi mong muốn rằng trong Năm Thánh Lòng Thương Xót, các gia đình tái khám phá kho tàng sự tha thứ cho nhau. Chúng ta hãy cầu xin cho các gia đình ngày càng có khả năng sống và xây dững những con đường hòa giải cụ thể, trong đó không ai cảm thấy bị bỏ mặc cho gánh nặng những nợ nần của mình. Với ý hướng đó, chúng ta cùng nhau thưa: “Lạy Cha chúng con, xin tha nợ chúng con như cũng con cũng tha kẻ có nợ chúng con”.

5. Đồng tiền của hai bà goá

Trong buổi đọc kinh Truyền Tin trưa Chúa Nhật 8 tháng 11 với gần 40 ngàn tín hữu, Đức Thánh Cha phê bình thái độ của các nhà thông luật và đề cao lòng khiêm tốn quảng đại của bà góa.

Trong bài huấn dụ trước khi đọc kinh, Đức Thánh Cha quảng diễn bài Tin Mừng Chúa Nhật thứ 32 thường niên, qua đó Chúa Giêsu khiển trách thái độ của những nhà thông luật kiêu ngạo, tham lam và giả hình, nhưng Chúa đề cao thái độ của bà góa nghèo khó và khiêm hạ.

Đức Thánh Cha nói:

Anh chị em thân mến, chào anh chị em với mặt trời đẹp như thế này!

Đoạn Tin Mừng Chúa Nhật hôm nay gồm 2 phần: phần đầu mô tả những thái độ các môn đệ Chúa Kitô cần tránh, và phần hai đề nghị một lý tưởng gương mẫu của Kitô hữu.

Chúng ta hãy bắt đầu với phần thứ I: những điều mà chúng ta không nên làm. Trong phần đầu Chúa Giêsu phê bình những luật sĩ, những chuyên gia về đạo giáo 3 khuyết điểm được biểu lộ trong lối sống của họ, đó là: kiêu ngạo, tham lam và giả hình. Chúa nói: họ thích được chào ở nơi công cộng, được chỗ nhất trong các hội đường và chỗ đầu trong các bàn tiệc” (Mt 12,38-39(. Nhưng dưới cái vẻ sang trọng ấy có dấu ẩn sự giả dối và bất công. Trong khi họ khoa trương nơi công cộng như thế, họ dùng quyền bính để “nuốt chửng gia cư của các bà góa” (Xc v.40) là những người cùng với các kẻ mồ côi và ngoại kiều, bị coi là những người yếu thế và ít được bảo vệ nhất. Sau cùng, các luật sĩ “cầu nguyện dài lời để cho người ta thấy” (v.30). Ngày nay cũng có những nguy cơ có những thái độ như thế. Ví dụ khi người ta tách rời kinh nguyện khỏi công lý, vì ta không thể phụng tự Thiên Chúa và đồng thời gây hại cho người nghèo. Hoặc khi ta nói yêu mến Thiên Chúa, và lại đặt hư danh, lợi lộc ở trên Thiên Chúa.

Đức Thánh Cha nói tiếp:

Và trong chiều hướng ấy có phần hai của bài Tin Mừng hôm nay. Cảnh tượng diễn ra trong Đền thờ Jerusalem, đúng ra là tại nơi dân chúng bỏ tiền dâng cúng. Có nhiều người giàu bỏ bao nhiêu đồng tiền, và có một phụ nữ nghèo, góa phụ, chỉ bỏ hai đồng xu nhỏ. Chúa Giêsu quan sát kỹ lưỡng người đàn bà ấy và ngài lưu ý các môn đệ về sự tương phản trong cảnh tượng. Những người giàu có khoa trương cho đi những điều dư thừa, trong khi bà góa, kín đáo và khiêm tốn, cho “tất cả những gì bà có để sống” (v. 44); vì thế, Chúa Giêsu nói - bà đã cho nhiều hơn tất cả những người khác. Do sự nghèo khó cùng cực của bà, lẽ ra bà có thể chỉ cúng một đồng cho đền thờ và một đồng kia giữ lại cho mình. Nhưng bà không muốn dâng cúng Thiên Chúa nửa chừng; bà dâng tất cả. Trong sự nghèo khó của bà bà hiểu rằng, có Chúa là có tất cả; bà cảm thấy được Chúa hoàn toàn yêu thương và đáp lại bà yêu Chúa trọn vẹn. Gương của bà già ấy thật là đẹp dường nào!

Ngày hôm nay, Chúa Giêsu cũng nói với chúng ta rằng thước đo không phải là lượng, nhưng là sự trọn vẹn. Có một sự khác biệt giữa lượng và sự trọn vẹn tất cả. Bạn có thể có bao nhiêu tiền bạc, nhưng lại trống rỗng: không có sự sung mãn trong tâm hồn bạn. Trong tuần này, anh chị em hãy suy nghĩ về sự khác biệt giữa số lượng và sự trọn vẹn. Đây không phải là vấn đề ví tiền, nhưng là con tim. Có sự khác biệt giữa ví tiền và con tim.. Có những thứ bệnh đau tim, hạ thấp con tim xuống hàng ví tiền.. Và điều này không tốt! Yêu mến Thiên Chúa “hết lòng” có nghĩa là tín thác nơi Chúa, nơi sự quan phòng của Chúa,và phụng sự Chúa nơi anh chị em nghèo khổ nhát mà không chờ đợi được báo đáp.

Tôi xin phép kể cho anh chị em một giai thoại, xảy ra trong giáo phận trước đây của tôi. Ở bàn ăn có một bà mẹ và 3 đứa con nhỏ; người cha đi làm, họ đang ăn món thịt sườn Milano.. Trong lúc đó có người gõ cửa và những đứa bé, 5, 6,7 tuổi, đứa lớn nhất nói với mẹ: “Mẹ ơi, có người ăn mày xin ăn”, và bà mẹ vốn là một tín hữu Công Giáo tốt, hỏi các con: “Chúng ta làm sao đây”. “Mẹ ơi, cho họ ăn đi!”. Bà mẹ đáp: “Tốt lắm”. Rồi bà cầm xiên và dao, cắt một nửa miếng thịt của mỗi đứa con. “A, mẹ ơi, đừng làm như vậy. Mẹ lấy thịt ở trong tủ lạnh ấy”. Nhưng bà mẹ đáp: “Không, chúng ta làm 3 cái bánh mì kẹp thế này!”

Những đứa con đã học điều này là làm việc bác ái thực sự không phải là cho đi của dư thừa, nhưng là cho những điều cần thiết. Tôi chắc chắn rằng chiều hôm ấy ba đứa con hơi đói.. Nhưng phải làm như thế.

Đứng trước những nhu cầu của người khác, chúng ta được kêu gọi hãy hy sinh một cái gì đó, như những đứa trẻ, hy sinh một nửa miếng thịt sườn, hy sinh cái gì không thể thiếu được, chứ không phải chỉ cho đi đồ dư thừa; chúng ta được kêu gọi dành thời giờ cần thiết, không những thời giờ thừa thãi; chúng ta được kêu gọi cho ngay tài năng của chúng ta, không chút do dự, không phải sau khi đã sử dụng vào những mục tiêu cá nhân hoặc của nhóm chúng ta.

Và Đức Thánh Cha kết luận rằng:

“Chúng ta hãy cầu xin Chúa nhận chúng ta vào trường của bà góa, người mà Chúa Giêsu, giữa sự kinh ngạc của các môn đệ, đã đưa lên tòa và giới thiệu như thầy dạy Phúc Âm sống động. Nhờ lời chuyển cầu của Mẹ Maria, người phụ nữ nghèo đã dâng hiến tất cả cuộc sống cho Thiên Chúa vì chúng ta, chúng ta hãy xin ơn được một trái tim thanh bần, nhưng giầu lòng quảng đại vui tươi và nhưng không.