Ngày 14-01-2017
 
Phụng Vụ - Mục Vụ
Chúa Nhật 2A TN : Chiên sát tế
Lm. Anphong Nguyễn Công Minh, OFM
11:02 14/01/2017
CN 2A TN : CHIÊN SÁT TẾ

Những người abc, hoặc tệ hơn, mù chữ về điện tử điện toán, nghe đến con “chip” chẳc ngớ người ra chẳng hiểu con chip la con chi chi. Cũng gần như vậy, khi một người Việt đồng bằng sông Cửu, không Công Giáo, nghe kiểu nói “đây là con chiên Thiên Chúa,” chắc cũng chẳng hiểu gì; hoặc tưởng lầm đây là “cơm chiên dương châu,” nhà chùa nhà Chúa nào đó.

Có một vài người bạn của tôi, không Công Giáo, thỉnh thoảng gặp tôi, biết tôi là linh mục, thường chọc đùa, anh có nhiều “con chiên” không? Họ dùng chữ con chiên rất dẻo, ngọt và hãnh diện rằng họ dùng đúng chữ. Thực ra con chiên họ hiểu là từ cổ chỉ người giáo dân mà nay ta thấy Hội Thánh cũng ít dùng.

Vì thế, khi Gioan nói về Đức Giêsu : Đây Chiên Thiên Chúa, và trong Thánh lễ cả chục lần ta lạy Chiên Thiên Chúa, thì chữ chiên đó không mang ý nghĩa như người bạn tôi hiểu, mà mang ít là 3 ý nghĩa Kinh Thánh này :

1. Chiên hiền lành, chịu đựng: Ngôn sứ Isaia khi nói về người tôi tớ đau khổ của Giavê đã viết: "Bị đối xử tàn tệ, Ngài vẫn hạ mình không kêu một tiếng, như một con chiên bị đem đi giết. Như con cừu im lặng khi người ta xén lông" (Is 53,7).

Thánh Gioan (Ga 19,9) khi trình thuật cuộc khổ hình của Ðức Giêsu đã hiểu theo nghĩa này. Các Giáo Hội Ðông phương còn nhắc lại trong phụng vụ của mình.

2. Chiên sát tế: Chiên Thiên Chúa nhắc chúng ta nhớ đến con chiên bị sát tế trong lễ Vượt Qua. Chính Ðức Giêsu đã bị kết án tử hình vào lúc các tư tế giết các con chiên để hiến tế trong lễ Vượt qua. Thánh Phaolô đã viết cho các tín hữu Côrintô: "Ðức Kitô, Chiên Vượt Qua của chúng ta đã bị sát tế" (1Cor 5,7).

3. Chiên quyền năng : Sau cùng, trong sách Khải Huyền, Con Chiên xuất hiện đầy quyền năng trong cuộc chiến chống cái ác. Ngài đã chiến thắng và đưa các tín hữu tới nguồn Nước Hằng Sống.

Ta chỉ dừng lại ở nghĩa thứ hai, chiên sát tế, vì Gioan khi giới thiệu Đức Giêsu là Chiên Thiên Chúa, còn giới thiệu luôn (job) nghề của Ngài: gánh tội trần gian.

Bản Tiếng Việt dịch là Chiên Thiên Chúa, Đấng “xóa” tội trần gian. Từ xóa là một cách nói văn hoa nhẹ nhàng nhưng không lột hết ý nghĩa của nguyên ngữ. Tiếng Hy Lạp dùng từ “Airein,” tiếng Latin dùng từ “Tollit” có nghĩa là nhận lấy vào mình, gánh lấy, vác lấy. “Xoá” có thể có nghĩa là đứng ngoài. Ở ngoài ta bắn một quả canon, xoá sạch hang ổ của kẻ địch. Từ trời, Đức Chúa cho mưa diêm sinh xuống xoá sạch tội lỗi dân Sôđoma và Gômora. Vì thế có lẽ nên dịch là Đấng “gánh” tội trần gian thì đúng hơn. Vì Chúa Giêsu không đứng ngoài cuộc. Người đã nhập cuộc, gánh lấy thân phận con người và nhất là vác lấy tội lỗi thế nhân.

Chính vì gánh lấy tội lỗi mà Người là Đấng hoàn toàn trong sạch, vô tội, đã chịu hạ mình xếp hàng giữa những người tội lỗi xin Gioan rửa.

Chính vì gánh lấy tội lỗi nhân loại mà Người lui tới với những người tội lỗi, chuyện trò ăn uống với họ cùng một bàn.

Nhất là chính vì gánh lấy tội lỗi mà Người đã phải chịu chết giữa hai tội phạm, đồng số phận với họ, đồng bản án với họ như phường trộm cướp.

Có một cô gái đang có người yêu bị một kẻ lạ mặt hãm hiếp và đã có thai. Cô khổ tâm vô cùng vì bị người yêu khước từ và gia đình ngờ vực. Cô đã đến gặp Đức Cha Fulton Sheen than thở với ngài và hỏi ngài: "Tại sao con phải ra nông nỗi này?" Sau khi lắng nghe với tất cả sự cảm thông, Đức Cha ôn tồn trả lời cô gái: "Vì con đang gánh tội của một người".

Rồi Đức Cha Sheen kết luận: Nếu chỉ vì phải gánh tội của một người mà cô gái kia phải đau khổ buồn sầu như thế, thì khi phải gánh chịu tội của cả nhân loại Chúa Giêsu đã phải chịu đau khổ buồn sầu biết chừng nào ! Đây Chiên Thiên Chúa, đây Đấng gánh tội trần gian.

Theo truyền thống Do Thái trong sách Xuất Hành (Xh 29,38-42), thì mỗi ngày, vào sáng sớm và chiều tối, các tư tế trong đền thờ phải sát tế mỗi buổi một con chiên nhỏ cỡ một tuổi làm của lễ toàn thiêu để đền tội thay cho dân chúng. Như vậy tội lỗi của cả dân chúng mỗi buổi đều đổ hết lên đầu con chiên, và con chiên gánh tội ấy phải chết để đền tội thay cho dân chúng, hầu dân chúng được khỏi tội trước Thiên Chúa. Ta thử nghe lại Sách Xh 29,38-46

"Đây là những gì ngươi sẽ dâng trên bàn thờ : hai con chiên một tuổi, ngày nào cũng vậy, phải giữ như thế mãi mãi. Ngươi sẽ dâng một con lúc sáng, còn con thứ hai thì dâng vào lúc chập tối. Cùng với con chiên thứ nhất, ngươi sẽ dâng bốn lít rưỡi tinh bột lúa miến nhào với hai lít dầu ô-liu giã trong cối, và lấy hai lít rượu nho làm rượu tế. Còn con chiên thứ hai, ngươi sẽ dâng vào lúc chập tối, và dâng cùng với lễ phẩm và lễ tưới rượu như ban sáng. Đó là hương thơm làm đẹp lòng ĐỨC CHÚA, là lễ hoả tế dâng ĐỨC CHÚA.”

Con người có tội phải chết, nhưng con chiên chết thay cho con người. Chết thay cũng là ý nghĩa hay của chiên sát tế.

Hằng năm vào lễ Vượt Qua của người Do Thái, mỗi gia đình có tục lệ ăn thịt một con chiên. Phải lựa con chiên non dưới một năm tuổi, tốt đẹp, không tì vết. Người Do Thái ăn thịt chiên Vượt Qua, không phải để mừng mùa đông đã qua và mùa xuân vừa mới khởi đầu, nhưng là để kỷ niệm ngày Chúa giải phóng họ khỏi ách nô lệ Ai Cập.

Vào đêm hôm giải thoát dân Do Thái. Chúa truyền cho họ giết một con chiên non, lấy máu bôi lên cửa nhà. Đêm ấy sứ thần Chúa đến, nhờ dấu máu chiên bôi ở cửa nhà mà người Do Thái được sứ thần “vượt qua,” (bỏ qua), không vào nhà tàn sát con đầu lòng.

Alibaba và 40 tên cướp thì ngược lại. Trinh sát đi trước, tìm ra căn nhà của người em giàu có, liền ghi dấu lên cửa cho băng đảng tối đến biết mà vào nhà –chứ không phải “vượt qua”- sát hại người em. Vợ của người em đi về thấy chỉ có nhà mình bôi dấu, nghi ngờ, nên lấy sơn nước Thái Lan bôi dấu lên tất cả các cửa nhà khác nữa, làm băng đảng của Alibaba không biết nhà nào là nhà của người em.

Máu chiên bôi lên nhà nào, thì nhà đó thoát. Chiên chết thay cho người.

Tại Werden nước Đức, có một con chiên bằng đá được đặt ngay trên nóc nhà thờ. Câu chuyện kể lại rằng, xưa kia có một ông thợ đang sửa lại mái nhà thờ. Thình lình sợi dây đai an toàn bị đứt, ông bị rơi ngã xuống đất. Khu vực phía dưới xung quanh nhà thờ chất đầy gạch đá. Nhưng may mắn cho ông, có một con chiên đi ăn cỏ, lạc vào khu vực nhà thờ. Ông đã rơi xuống ngay trên mình con chiên. Con chiên bị chết ngay tại chỗ, nhưng ông thợ đã sống sót. Sau đó người thợ này đã tạc một con chiên bằng đá, đặt trên mái nhà thờ để nhớ ơn con chiên đã cứu mạng sống của mình.

Đây chiên gánh tội, đây chiên chết thay cho tội nhân

Người gánh lấy tội của ta để ta được tha thứ. Người hạ mình xuống để ta được nâng lên. Người trở nên nghèo hèn để ta được giàu có. Người làm con loài người để ta được làm con Thiên Chúa. Người trở nên yếu hèn để ta được mạnh mẽ. Người chịu nhục nhã để ta được vinh quang. Người nhận lấy thân phận nô lệ để ta được tự do. Người cam lòng chịu chết để trả lại cho ta sự sống.

Những danh hiệu đó phải chăng cũng gợi lên một ước mong. Ước mong người tín hữu sống theo gương của Chiên Thiên Chúa.

Ước mong những chiên con nối gót theo chiên mẹ đầu đàn đi vào con đường hiền lành khiêm nhường.

Ước mong đoàn chiên tự hiến đời mình như một của lễ dâng lên Thiên Chúa.

Và ước mong đoàn chiên gánh lấy số phận của người khác, để yêu thương, đoàn kết, liên đới, chia sẻ với anh em tất cả mọi niềm vui, nỗi buồn của họ.

Lạy Chiên Thiên Chúa, Đấng gánh lấy tội con. Xin thương xót con.

LM. Anphong Nguyễn Công Minh, ofm
 
Tin Giáo Hội Hoàn Vũ
ĐGH nói hãy yêu Chúa ngay từ bây giờ vì có thể bạn sẽ chẳng có ngày mai.
Giuse Thẩm Nguyễn
15:28 14/01/2017
ĐGH nói hãy yêu Chúa ngay từ bây giờ vì có thể bạn sẽ chẳng có ngày mai.

(EWTN News/CNA) Trong bài giảng vào hôm thứ Năm ĐGH nói rằng chúng ta không biết ngày mai sẽ ra sao, chỉ có hôm nay để yêu Chúa và mở lòng để đón nhận Chúa Thánh Thần trong khi chúng ta cứ u mê lần nữa theo sự cám dỗ bởi vì biết đâu lại chẳng có ngày mai

“Cha không nói điều này để làm cho các con sợ hãi, nhưng đơn giản là cuộc đời chúng ta là giây phút hiện tại: hôm nay hoặc không bao giờ,” ĐGH nói vào ngày 12 tháng giêng, “Hiện nay cha chỉ nghĩ đến giờ phút này. Ngày mai sẽ là ngày mai vô tận, ngày mặt trời sẽ không bao giờ lặn, ngày với Chúa muôn đời. Nếu cha trung thành với giây phút này.”

Trong bài giảng của ngài về bài đọc thứ nhất, thư gởi tín hữu Do Thái có câu “nếu hôm nay các bạn nghe tiếng Chúa, thì đừng cứng lòng…”

Rồi tiếp “Mỗi ngày anh em hãy khuyên bảo nhau cho đến bao lâu còn nói được là "Hôm Nay", để không ai trong anh em bị tội lỗi mê hoặc trở nên chai đá”

ĐGH chỉ ra trong đoạn này rằng “chính là giây phút hiện tại chúng ta nhận được tình yêu của Thiên Chúa, lời hứa của Chúa để tìm kiếm Ngài.” Do đó chúng ta thường bị cám dỗ để nói “Tôi sẽ làm vào ngày mai”, nhưng rất có thể là sẽ không có ngày mai.

ĐGH diễn tả ý của ngài bằng cách dùng hai dụ ngôn của Chúa Giêsu: Mười cô trinh nữ khờ dại mang đèn mà không mang dầu, do dó khi đi mua dầu trở lại thì cửa đã đóng, họ gõ cửa nhưng Thiên Chúa trả lời “Ta không biết các người, những kẻ tới trễ.”

Cuộc đời của chúng ta chính là ngày hôm nay, “giây phút hiện tại,”, cái giây phút mà chúng ta có thể canh tân “lòng trung thành của chúng ta với Chúa.”

Nếu các con phải chiến đấu với điều này, việc các con cần làm là xin Chúa Thánh Thánh trợ giúp, chỉ cần cầu nguyện đơn giản “Xin giúp cho con biết sống trọn vẹn giây phút hiện tại?”

Điều quan trọng là hãy mở lòng cho Chúa, khi có niềm tin thì sẽ chúng ta sẽ tránh được cạm bẫy của tội lỗi.

Giây phút hiện tại là giây phút trái tim ta có thể gặp được Chúa thật và gắn bó với Ngài.

DGH nói nhiều lần ngài cũng giât mình khi quý cha hay quý nữ tu lớn tuổi xin ngài cầu nguyện cho các vị để trung thành đến giây phút cuối cùng trước khi lìa đời. Ngài nói rằng quý vị đã sống trọn đời với Chúa, mọi phút giây đều hướng về Ngài thì quý vị còn sợ gì nữa. Họ nói rằng họ không sợ, nhưng vì cuộc sống chưa khép lại, cho nên luôn ao ước được sống trọn vẹn, trung thành với đức tin cho đến giây phút cuối cùng và nhất là tránh được sự hủy hoại của tội lỗi.

Đối với chúng ta cũng vậy, chúng ta phải luôn đạt những câu hỏi cho chính mình: Trái tim tôi đang ở đâu, ngay giây phút hiện tại này, trong sự hiện diện của Thiên Chúa? Trái tim tôi thế nào, mở ra cho Chúa, hay khép kín với đức tin. Có chỗ nào dành cho tình yêu của Chúa trong trái tim của tôi không ?

Với những câu hỏi đó, ngài nói “Chúng ta cầu xin Chúa ban những ơn cần thiết cho mỗi người chúng ta.”

Giuse Thẩm Nguyễn
 
Tin Giáo Hội Việt Nam
Huynh đoàn Đa Minh Thánh Khảm, Liên Huynh Victoria mừng bổn mạng
Trần Văn Minh
05:00 14/01/2017
Melbourne, vào lúc 11 giờ Thứ bảy 14/01/2017. Tại Nhà thờ Thánh Gioan Tẩy giả vùng Ciffton Hill. Huynh đoàn Đa Minh Thánh Đa Minh Phạm Trong Khảm đã tổ chức dâng Thánh lễ đồng tế cảm tạ, mừng bổn mạng của huynh đoàn.

Xem hình

Thời tiết mùa Hè nhưng không nóng, có gió mát. Mọi người thuộc các huynh đoàn bạn trong Liên huynh Đa Minh Victoria, đã về hiệp thông dâng lễ mừng bổn mạng của Huynh đoàn Thánh Khảm. Chị Nguyễn Thị Thanh Liễu trưởng ban phục vụ huynh đoàn, đã thay mặt huynh đoàn chào mừng mọi người về hiệp thông dâng lễ mừng bổn mạng cùng huynh đoàn.

Thánh lễ được Linh mục Hoàng Kim Huy SDB. Chánh xứ Đức Mẹ Phương Nam chủ tế cùng với Linh mục Giuse Phạm Hữu Trường OP. Linh hướng của Liên huynh Đa Minh và đông đảo đoàn viên Liên huynh Đa Minh Victoria từ khắp nơi trong Tổng Giáo phận Melbourne về hiệp dâng Thánh lễ, chung niềm vui mừng bổn mạng huynh đoàn và Ca đoàn Cung Chiều, một ca đoàn kỳ cựu của Cộng đoàn Công Giáo Việt Nam Thánh Gioan Hoan phụ trách phần Thánh Ca góp lời ca tiếng hát dâng lên tán dương và cảm tạ Thiên Chúa.

Trong bài chia sẻ lời Chúa. Linh mục Peter Hoàng Kim Huy đã giảng về sách Khôn Ngoan với một chân lý để theo Chúa đến cùng được gói gọn trong ba điều: Tin tưởng, Tri thức (hiểu biết) và trung thành. Dẫn giải, Linh mục đã nói về gương Chúa Giêsu về đời sống của Ngài trong tin tưởng, sự hiểu biết khi đối đáp với các kinh sư tại Giê – ru – sa – lem. Ngài đã dùng kinh thánh để đối đáp. Và sự trung thành tuyệt đối với Đức Chúa Cha để hoàn tất chương trình cứu chuộc.

Trong Thánh lễ mừng bổn mạng, huynh đoàn đã vui mừng tổ chức lễ tuyên hứa ba năm cho một đoàn viên là chị Maria Phạm Thị Tuyết. Lời tuyên hứa đã được chị Maria Phạm Thị Tuyết đọc trước cha linh hướng các đoàn viên trong huynh đoàn và cả cộng đoàn.

Trước Thánh lễ, các đoàn viên đã cùng nhau đọc kinh thần vụ buổi sáng, sau đó chị đại diện huynh đoàn lên đọc tiểu sử vị Thánh bổn mạng, một vị Thánh có đời sống đạo hạnh, trung tín, từng làm đến quan Án, nhưng với một lòng chọn đi theo Chúa, bị triều đình cách chức đuổi về quê xuống hạng bạch đinh. Ngài đã tham gia công việc của Giáo Hội một cách nhiệt thành. Dù được hứa hẹn được phục hồi chức vụ triều đình ban, nhưng nhất định Ngài không nghe theo lời dụ dỗ để bỏ đạo, và Ngài bị hành hình Ngày 13/1, ở vào tuổi 80 trong sự kính trọng của nhiều người.

Cuối lễ, chị trưởng ban phục vụ huynh đoàn đã cám ơn quý cha, ca đoàn, ban phục vụ liên huynh, các đoàn viên Đa Minh các huynh đoàn bạn đã đến dâng lễ tạ ơn, nhân huynh đoàn mừng bổn mạng Thánh Đa Minh Khảm. Một bữa ăn nhẹ được tổ chức tại hội trường nhỏ của giáo xứ thật vui để mọi người gặp nhau trong tình huynh đệ Đa Minh nhân huynh đoàn mừng bổn mạng.


 
Bênh vực công lý và Giáo Hội
Hồ chí Minh: người Tàu hay kẻ bán nước 2?
Bảo Giang
21:05 14/01/2017
Hồ chí Minh: người Tàu hay kẻ bán nước 2?


Trước khi vào bài, tôi xin trích lại đôi ý kiến trong số hơn 180 ý kiến của bài trước, để các bạn tường: “dù tuổi trẻ VN biết HCM giết 172.000 dân Việt, tuổi trẻ VN vẫn tha thứ, cho rằng HCM vì độc lập dân tộc… Nhưng nếu tuổi trẻ VN biết sự thật lịch sử HCM là một tên gián điệp Tàu để phá nát nước VN, tuổi trẻ VN sẽ vùng dậy mà phá nát lăng Hồ.(Mylinh Nguyen).

- Theo tôi. Tội ác với dân tộc mà Hồ chí Minh và cộng sản đã thực hiện trên đất nước này trong 75 năm qua, phải được trả lời! Chuyện Hồ chí Minh là người Tàu chỉ là một lý do phụ thuộc, để chúng ta dứt khoát sớm hơn mà thôi!

“Nếu tuổi trẻ VN có biết được Hồ chí Minh là Hồ Quang hay Hồ tập Chương là người Tàu thật thì tưổi trẻ cũng không dám làm gì CS cả .Vì CS đang giữ vũ khí súng ông trong tay ,mà tuổi trẻ VN thì tay không lấy cái gì mà bắn CS .(đại nam)


- Theo tôi, có thể có đến 20% dân số hay nhiều hơn thế có ý kiến này. Đó là lý do để ta ngồi chờ chết hôm nay. May là cha ông ta như Lê Lợi, Ngô Quyền, Hai bà Trưng, Quang Trung, Hưng đạo Vương… cả quyết hơn, không gặp những loại…. quân sư này! Nơi họ chỉ có một ý chí: Vì đất nước, vì dân tộc, cha ông ta dám chấp nhận hy sinh gian khổ để chiến thắng bọn Tàu xâm lược.


Trong khi đó, có một vài ý kiến gần giống chủ đích của bài “Người VN bảo HCM là người Tàu, nên HCM là kẻ cướp nước. Bọn cs bảo HCM là người VN, nên HCM là kẻ bán nước. Kiểu nào thì HCM cũng đáng bị xử lăng trì và tru di cữu tộc.” Tiếc rằng người bạn này không đưa ra phương pháp để có thể lăng trì tập đoàn Cộng sản VN mà cứu dân, cứu nước… Nay trở lại phần 2 của bài, tôi cho rằng:

I. Việt Nam đã mất nước ngay từ khi HCM lập chi bộ đảng cộng sản trên đất Tàu.

Ai cũng biết, Hồ chí Minh là đảng viên đảng cộng sản Tàu. Rồi cùng với 7 thành viên khác, trong đó có một Hoa kiều tên là Hồ tập Chương, đứng ra lập chi bộ đảng cộng sản Việt Nam tại Hồng Kông vào ngày 3-2-1930. Lạ là tất cả các ủy viên trong nhóm này đã là người thiên cổ trước ngày 2-9-1945. Nhóm còn lại (nếu chưa chết, chưa bỏ đảng) được cho là có Nguyễn tất Thành, Hồ tập Chương và Trịnh đình Củu? Tuy nhiên, trong ba người này chỉ có một Trịnh đình Cửu giữ lại cái tên này và im lặng cho đến chết. Riêng 2 nhân vật Nguyễn tất Thành và Hồ tập chương đã biến mất. Cho đến năm 1939, Nguyễn tất Thành được cho là đã sống lại dưới cái tên Hồ Quang là thiếu tá trong Bát Lộ quân của quân đội Nhân dân Trung quốc, dưới quyền Chu Đức. Tuy nhiên lý lịch của Quang thua Thành đến 10 tuổi. Sau này, 1941, Hồ Quang đổi tên là Hồ chí Minh. Một nghi vấn của lịch sử đã phát sinh từ đây. Hồ chí Minh là Hồ tập Chương hay là Nguyễn tất Thành?


Nghi án này đến năm 1957, Hồ chí Minh tự xác minh Y là Nguyễn tất Thành sau khi tất cả những anh em ruột thịt của Nguyễn tất Thành tức Nguyễn sinh Cung là Nguyễn thị Thanh và Nguyễn sinh Khiêm đã êm mồ, nhưng mả chưa đẹp. Tuy thế, cho đến nay còn rất nhiều câu hỏi vây quanh câu chuyện như bí hiểm này chưa được trả lời. Đó là phần của lịch sử. Riêng bài viết này chỉ thu gọn trong phần tìm hiểu về thân phận của các đảng viên đảng cộng sản mà thôi. Nói rõ hơn, đi tìm hiểu xem đảng viên đảng cộng sản Việt Nam phải phục vụ cho chủ thầu Trung cộng hay phục vụ cho quyền lợi của đất nước và nhân dân Việt Nam khi họ tuyên thệ vào đảng?


a. “LỜI TUYÊN THỆ CỦA ĐẢNG VIÊN MỚI.

(Đảng viên đứng quay mặt về cờ Tổ quốc, cờ Đảng và chân dung Hồ Chí Minh,
các đảng viên trong Chi bộ đứng nghiêm)

Tôi tên: …( Hồ Chí Phèo (thí dụ)…………………………… sinh ngày 19… tháng 05… năm 1989…. , hôm nay được vinh dự đứng vào hàng ngũ của Đảng Cộng Sản Việt Nam. Trước cờ Tổ quốc, cờ Đảng, chân dung Chủ tịch Hồ Chí Minh và sự chứng kiến của các đồng chí đảng viên trong chi bộ, tôi xin thề:

1. Tuyệt đối trung thành với mục đích lý tưởng cách mạng của Đảng, chấp hành nghiêm chỉnh Cương lĩnh chính trị, Điều lệ Đảng, nghị quyết, chỉ thị của Đảng, pháp lệnh của nhà nước; hoàn thành tốt nhiệm vụ được giao; phục tùng tuyệt đối sự phân công và điều động của Đảng.

2. Không ngừng học tập, rèn luyện, nâng cao trình độ kiến thức, năng lực công tác, phẩm chất chính trị, đạo đức cách mạng, có lối sống lành mạnh; đấu tranh chống chủ nghĩa cá nhân, cơ hội, cục bộ, quan liêu, tham nhũng, lãng phí và các biểu hiện tiêu cực khác. Chấp hành quy định của Ban Chấp hành Trung ương về những điều đảng viên không được làm.

3. Liên hệ chặt chẽ với nhân dân, tôn trọng và phát huy quyền làm chủ của nhân dân; chăm lo đời sống vật chất, tinh thần và bảo vệ quyền lợi chính đáng của nhân dân; tích cực tham gia công tác quần chúng, công tác xã hội nơi làm việc và nơi ở; tuyên truyền vận động gia đình và nhân dân thực hiện đường lối, chính sách của Đảng, pháp luật của Nhà nước.

4. Tham gia xây dựng, bảo vệ đường lối, chính sách và tổ chức của Đảng; phục tùng kỷ luật, giữ gìn đoàn kết thống nhất trong Đảng; thường xuyên tự phê bình và phê bình, trung thực với Đảng; làm công tác phát triển đảng viên; sinh hoạt đảng và đóng đảng phí đúng quy định.

* Kết thúc mỗi lời Tuyên thệ, đảng viên mới kết nạp Đảng giơ nắm tay phải và hô lớn “xin thề”; kết thúc 4 lời Tuyên thệ, giơ nắm tay phải hô lớn 3 lần “xin thề”. (trích: Viện kiểm soát nhân dân)


b. Cùng với lời thề này, Việt Nam ở nơi nao?

1. Hình thức:

Thứ nhất, trong toàn bộ bản văn lời thề để trở thành đảng viên của tổ chức mang tên đảng Cộng này, bạn không tìm ra được một chữ Việt Nam nào ở trong đó. Thay vào đó là những hình hài nhân sự và chỉ dẫn cũng như hướng đi của họ hoàn toàn không cho thấy có ý định phục vụ cho Tổ Quốc và dân tộc Việt Nam. Đây là những điểm chính yếu họ viết ra và thề khi vào đảng CS.

a. “Đứng trước cờ tổ quốc”.

Cờ tổ quốc nào đây? Ai cũng biết, mỗi tổ quổc đều có một cái tên riêng. Ở đây, họ chỉ nói chung, không có một cái tên riêng nào để xác định. Theo đó, chúng ta chỉ có một phương cách giải là tìm về nguồn gốc của lời thề, hay nhóm từ ngữ bên cạnh để làm chỉ dẫn mà thôi.

Lúc trước, khi chưa có những hình ảnh được phơi bày tường tận trên màn ảnh, báo chí, người ta, kể cả các đảng viên CSVN không hề biết lá cờ mà họ đặt tay, hay đứng dưới nó để tuyên thệ là cờ của đảng cộng sản Thiên Tân. Thay vào đó, tất cả đều cho rằng đó là cờ của Việt Minh (tên của đảng CSVN trước kia). Nay thì ai cũng biết rõ rồi. Đó là là cờ của đảng cộng sản Thiên Tân, một tổ chức cộng sản hoàn toàn biệt lập với đảng cộng sản Trung cộng của Mao Trạch Đông. Tuy nhiên, sau cuộc thất bại ở Thiên Tân, tổ chức này đã xát nhập với đảng cộng sản do Mao lãnh đạo. Chính Hồ Quang (sau đổi thành Hồ chí Minh) là người đã từng sinh hoạt và phát xuất từ nơi đây. Như thế, cờ “tổ quốc” ở đây có được hiểu là ngọn cờ của đảng CS Thiên Tân, thuộc Trung quốc không? Nếu phải thì điều đó có nghĩa gi? Có phải là tập đoàn Hồ chí Minh không chỉ lừa dối các đảng viên đảng CSVN, nhưng Y còn lừa dân ta sống dưới lá cờ cùa đảng CS Thiên Tân từ hơn 70 năm qua không?

b. Cờ đảng.

Lá cờ hình búa liềm này phát xuất từ đảng CS Liên Sô. Đảng cộng sản và cả nhà nước Liên Bang Sô Viết đã dẹp tiệm. Tuy thế, cái ý nghĩa của nó vẫn thuộc về CS Liên sô. Không thuộc về cộng sản Việt Nam.


c. “chân dung Hồ chí Minh”.

Hình ảnh của Hồ chí Minh ở đây có một chủ đích lớn nhất và quan trọng nhất. Nó không chỉ theo gương Y, nhưng còn là phục tùng theo ý định của Y nữa. Chủ đích của đảng cộng sản là rất rõ ràng như thế. Tuy nhiên, tấm gương giết vợ từ con của y thì ít người dám theo, vì sợ đi tù. Riêng phần phục tùng theo Y, có một vấn đề được đặt ra là: Hồ chí Minh dù là Nguyễn tất Thành hay Hồ Quang đều là đảng viên đảng cộng sản Trung cộng. Y đứng dưới lá cờ của đảng cộng sản TC, Y tuyên thệ nhập đảng tịch, thề giữ lòng trung thành với đảng cộng sản Trung cộng và phục vụ cho nhà nước Trung cộng. Y không bao giờ đứng dưới cờ Việt Cộng để tuyên thệ lòng trung thành và phục vụ cho Việt Nam. Y không bị ràng buộc gì với Việt Nam. Hỏi xem, những đảng viên đảng cộng sản VN nay đứng dưới ngọn cờ Thiên Tân, cờ đảng CS, thề nguyện theo Y thì họ sẽ phục vụ cho tổ quốc Việt Nam hay tổ quốc Tàu? Hỏi xem, họ đã bị lừa gạt, hay họ đều muốn theo HCM thờ tổ quốc Tàu? ( Hãy nhìn cung cách của những Trọng, Phúc, Lịch… và những quan cán cộng cũ, mới đi chầu TC sẽ có câu trả lời.)


2. Phần nội dung:

Về nội dung theo “ lời thề” chính thức được trích dẫn này thì không có một chỗ nào quy định đảng viên đảng CSVN phải trung thành với Tổ Quốc hay với nhân dân Việt Nam. Thay vào đó, họ chỉ xác định trống không, mơ hồ: ” Tuyệt đối trung thành với mục đích lý tưởng cách mạng của Đảng… phục tùng tuyệt đối sự phân công và điều động của Đảng”. Riêng Phần “pháp lệnh của nhà nước” ( không có tên nước) tuy cũng được nhắc đến 2 lần, nhưng trở thành thứ yếu, phụ thuộc. Đặc biệt, không có một điều khoản nào buộc đảng viên DCSVN phải trung thành và bảo vệ tổ quốc Việt Nam!


Kế đến, theo nguyên trạng trong bản văn này là không có gia đình, không có tổ quốc, không có tôn giáo, chỉ có đảng. Theo đó, muốn trở thành đảng viên đảng cộng sản, ứng viên phải qua học tập, đào tạo để tự tháo bỏ nhân tính tự nhiên của con người là yêu gia đình, yêu tổ quốc và trọng thị tôn giáo ra ngoài. Rồi thay vào đó học tập ba yếu tố làm nên một đảng viên đảng cộng sản như sau:

1- Vô Tổ Quốc. Với chúng ta, một người sống không thể không có tổ quốc. Trong khi đó CS chủ trương là sẽ tiến lên thế giới Đại Đồng. Xóa bỏ biên giới giữa các quốc gia! Từ đó, đã là cộng sản sẽ không có chuyện yêu Tổ Quốc của mình. Họ chỉ yêu bác, yêu đảng, yêu xã hội chủ nghĩa! Hỏi xem, đó có phải là lý do để trong văn kiện tuyên thệ vào đảng họ không thề trung thành với Tổ Quốc (Việt Nam) nơi mình sinh ra, nhưng lại tuyên thề phục vụ cho thể giới đại đồng, cho lãnh tụ tối cao của Cộng sản quốc tế mà nay Trung cộng là đại diện không? Nếu phải thì…. Sorry người Việt Nam nhá!


2. Vô Tôn Giáo: Ai cũng biêt, với cộng sản là không có tôn giáo. Không có thần thánh. Người cộng sản chuyên chính không tin vào bất cứ đấng thiêng liêng nào. Tôn giáo của CS chính là đảng CS. Thần thánh của cộng sản là các lãnh tụ. Luân lý của đảng là nguồn tội ác. Ở đó, lãnh tụ đảng dù là những kẻ tàn bạo độc ác, vô luân, bất nhân, bất nghĩa như Hồ chí Minh, Mao, Stalin… đều trở thành thần thánh, buộc họ phải đi theo và tôn thờ! Đơn giản hơn, với cộng sản, lãnh tụ là cái máng, trong cái máng đó, dù chỉ là những tội ác mà cộng sản tạo ra cho con người, nhưng lại là nơi ban cho họ cuộc sống.


3. Vô gia đình. Với con người, gia đình là nền tảng của cuộc sống, cũng là nền tảng đạo đức, luân lý của xã hội. Tuy nhiên, Cộng sản xem ra lại hoàn toàn khác biệt. Chúng chủ trương đạp đổ nền tảng gia đình, phá hủy luân thường, đạo lý của xã hội bằng cách thoát ly. Chúng dạy cho các đoàn đảng viên một cuộc sống khác người, phản tổ tông. Con tố cha, vợ tố chồng, đầy tớ tố chủ, học trò tố thầy, anh em tố giác nhau. Để ở đó, gia đình, xã hội không còn chữ tín nghĩa, không còn luân lý, khiến cho giềng mối đạo đức của xã hội băng hoại, rồi tan nát. Từ đây, cộng sản tiến chiếm, tước đoạt mọi quyền sinh sống của con người và đạp đổ mọi ý niệm về Đạo Đức, Nhân bản, tiêu hủy Tự Do, Dân Chủ, Dân Quyền của xã hội. Rồi thay vào đó là một hệ thống đảng trị. Như thế, nếu ngày nay chúng ta thấy CS còn có gia đình thì đó chỉ là những trò đùa, hoặc là tráo trở lừa dối, hoặc là cái bình phong để CS che đạy cho cái lý thuyết duy vật biện chứng đã vỡ nát của chúng mà thôi.


Kết qủa, với lý thuyết Tam Vô không nhân tính này, đảng cộng sản lớn lên. Nhưng nó đã lớn lên trong điều bất tường đối với cái nước nhỏ, nó phụ thuộc nhiều vào nước lớn, điển hình là trường hợp Việt Nam hiện nay. Ở đó, nó trở thành những kẻ nô lệ, mất tổ quốc rồi bỏ nguồn cội, tuyệt đối tôn thờ TC, chống lại cuộc mưu sinh tự tồn của nòi giống. Tự nó trở thành sản vật bất tường của xã hội. Đây không phải là một suy diễn, nhưng từng chữ từng câu ngay trong bản tuyên thệ này đã xác nhận là: “ đứng trước chân dung CT Hồ chí Minh” họ thề nguyền, xin gia nhập đảng, tuân theo huấn lệnh của đảng. Hỏi xem, Hồ chí Minh là ai đây?

Về phần cá nhân ai cũng biết HCM là đảng viên đảng cộng sản Trung Hoa, sau này Y là chủ tịch đảng cộng sản Việt Nam. Y chính là người đã giết chết hơn 172000 ngàn người chủ gia đình Việt Nam trong cuộc đấu tố để chiếm đoạt tài sản của họ từ 1953-56. Và Y cũng chính là kẻ thực hiện chương vô gia đình bằng cách giết vợ không cưới là Nông thị Xuân, sau khi Y thị đã sinh cho Y một con trai tên là Nguyễn tất Trung. Y cũng là kẻ áp dụng sách lược Vô Tôn Giáo tại Việt Nam qua việc đốt phá các chùa chiền, đền miếu và nhà thờ! Trong “những lời trăng trối” của Trần đức Thảo, một công thần rồi thành tội đồ của CSBV đã xác định một phần lý lịch khá quan trọng của Y như sau: “ Chính Mao chủ tịch đã thu xếp, đề bạt để “bác” gia nhập đảng CSTQ và đưa vào làm việc trong bát lộ quân…. rồi chỉ đạo “bác” đứng ra thành lập đảng CSVN để kết nghĩa anh em với đảng CSTQ”. (Trần đức Thào. Những lời trăn trối, trang 254).

Là người thức giả hay là bạn đọc, sau khi đọc đoạn văn hồi ký của người từng “lăn lóc” bên HCM, bạn nghĩ gì? Rồi hỏi xem, khi vào đảng cộng sản Trung Hoa, Hồ chí Minh tuyên thệ phục vụ cho đảng cộng sản và cho tổ quốc nào? Chẳng lẽ Y xin gia nhập đảng cộng sản TC, rồi khi đứng trước chi bộ đảng cộng sản TC, Y đã tuyên thệ trung thành và phục vụ cho đảng CS và tổ quốc Việt Nam ư?

Nếu đúng như thế, tôi nghĩ là Mao trạch Đông đã không tiếc một đường dao mã tấu dành cho Y từ lâu rồi! Từ đó cho chúng ta thấy một sự việc rất nghiêm trọng cần phải đặt lại cho đúng là. Khi vào đảng, Hồ chí Minh (không biết lúc đó dùng cái tên nào) đã tuyên thệ trung thành và phục vụ cho đảng cộng sản và tổ quốc Trung cộng mà thôi. Y không bao giờ tuyên thệ phục vụ cho đảng cộng sản và tổ quốc Việt Nam. Và đó chính là lý do, Y được đưa vào làm việc trong Bát lộ quân của cộng sản TC với tên Hồ Quang, và sau này nhận trách nhiệm đứng ra tổ chức đảng CSVN để phò tá cho Trung cộng! Như thế, từ điểm then chốt này, bản văn và lời thề của các đảng viên đảng CSVN phải được hiểu là buộc đảng viên đảng CSVN phải trung thành với đảng và tổ quốc Trung quốc theo gương Hồ chí Minh! Họ không hề bị buộc phải trung thành và phục vụ cho tổ quốc Việt Nam!

Đây không phải là lý luận sai lề. Trái lại, chữ viết, lời văn, ý nghĩa rõ ràng trong bản tuyên thệ vào đảng CSVN trong hơn 70 năm qua là thế. Hỏi xem, đã có một kẻ nào dám té nước vào mặt Hồ chí Minh và bảo rằng, tôi chỉ thề trung thành với tổ quốc Việt Nam mà thôi chưa? Hay tất cả đều ngậm tăm, lừa nhau? Xin nhớ, đây là chuyện chính danh, đừng cho là đơn giản. Bởi vì khi đảng viên đảng cộng sản Việt Nam thề trung thành với tổ quốc Trung cộng theo gương HCM, hỏi xem Việt Nam sẽ đi về đâu?


II. Vai trò của Cộng sản trên đất Việt.

Một câu hỏi được đặt ra là: Với bản văn tuyên thệ khi vào đảng như thế, vai trò của đảng CSVN trên đất Việt ra sao? Xem ra việc đảng CS ở đây chỉ còn lại một ý nghĩa là triệt tiêu cuộc sống nhân sinh của nòi giống Việt Nam như CS TC đã làm, và dần đưa đất nước này vào vòng nô lệ cho Tàu cộng mà thôi.

a. Triệt tiêu cuộc sống của nhân sinh Việt Nam:

Về vật chất. Cuộc sống của con người sau hơn 70 năm có mặt ở đây chỉ còn lại là sự nghèo đói, bệnh tật và ngu dốt (không phát triển) đúng với từ vô sản, họ đem đến cho người dân. Trong khi đó tất cả tài sản của đất nước nằm gọn vào trong tay của các đảng viên đảng cộng và phe nhóm của chúng.

Về tinh thần. Nền luân lý, đạo đức của gia đình, của xã hội đã gần như bị triệt tiêu theo chữ Tam vô của cộng sản. May thay, niềm tin tôn giáo, trong đó đáng kể là Kytô gíao vẫn còn giữ được phong thái, nếp sống trong lòng người, đứng vững trong xã hội. Tiếc là các đình, chùa, phần lớn đã bị tràn ngập bởi sự ô uế của cộng sản. Tinh thần tôn nghiêm của nhà phật không còn. Tệ hơn, đôi khi còn trở thành nơi tạo ra múa rối cho các lãnh tụ cộng sản khi chúng xuôi tay về với giun dế, về với Mac, Lê, Hồ. Bởi lẽ, với cộng sản là Vô tín ngưỡng. Theo đó, việc chúng đưa xác cán cộng vào đây và cúng nhang đèn là chỉ muốn nhờ nơi thờ phượng linh thiêng của người dân để lừa đảo người dân lần cuối mà thôi! Ngoài ra không có ý gì khác!

Tôi nói ra điều này là vì cộng sản tôn thờ chủ nghĩa Tam vô. Nhà thờ, chùa chiền, đền miếu đã là những mục tiêu để chúng đập phá, hủy diệt nhằm triệt hạ niềm tin của con ngưòi. Kết qủa, sách lược ấy hoàn toàn thảm bại. Những nhát búa vô thần ấy lại tái quy bổ vào đầu chúng. Để nay, sự dối trá, lừa người, gạt đời trở thành kẻ lừa gạt chính bản thân của mình khi nằm trong áo quan, xin đưa vào chùa để nghe tụng kinh gõ mõ! Qủa là điều bất tường! Tuy thế, chúng không có cách lụa chọn khác. Vì đời của chúng là sống trong gian trá và cũng chết như thế. Đó là lý do, chẳng có tên cộng sản nào dám xây mộ cho mình mà trên đó lại đặt cái búa và cái liềm là biểu tượng cho cuộc sống vô đạo của mình.


b. Đưa đất nước vào vòng nô lệ cho Tàu cộng.

Với một bản lời thề, không có một chữ nào xác định danh tính Việt Nam, lại tuyên thệ đi theo kẻ là đảng viên đảng cộng sản Trung cộng. Hỏi xem đảng cộng sản ở đây, dù là mang tên Việt Nam, có phục vụ cho quyền lợi của người dân và tổ quốc Việt Nam không? Có lẽ là không. Bởi ngay từ đầu, Phạm văn Đồng, phần lý lịch chỉ ghi, “được kết nạp vào đảng cộng sản Đông Dương 1940”, nhưng cái bản công hàm giao Hoàng Sa, Trường Sa của Việt Nam cho Trung cộng, được đảng CS sửa soạn ngay từ năm 1956 qua Ung văn Khiêm thì tự bản thân nó là không phục vụ cho tổ quốc Việt Nam rồi.

Tuy thế, khi xác nhận Hoàng Sa, Trường Sa thuộc về Trung cộng chỉ là cái nút mở khởi đầu của đảng CSVN mà thôi. Sau đó, chúng ta còn thấy những Hiệp Ước, Hiệp Thương biên giới (1999,2000) đều đưa từng phần đất của Việt Nam vào bản đồ của Trung cộng. Rồi đỉnh cao là lời công bố của Nguyễn văn Linh, người được kết nạp vào đảng cộng sản Đông Dương 1936, là tổng bí thư đảng CSVN khi sang xin làm hòa với Trung cộng vào 1989. Ở đây, Linh đã đại diện cho đảng CSVN, công khai bản văn bán nước như sau:

“nhờ Trung quốc mà đảng CSVN mới nắm được chính quyền, mới thắng đế quốc Pháp, đế quốc Mỹ, diệt được bọn tư bản phản động. Công ơn của Trung quốc to lắm, bốn biển gọp lại cũng không thành… Do thế, nhà nước Việt Nam đề nghị xóa bỏ các hiểu lầm, các bất đồng đã qua…Từ đó, Việt Nam sẽ tuân thủ đề nghị của trung quốc là cho Việt Nam được hưởng “quy chế khu tự trị trực thuộc chính quyền trung ương Bắc Kinh” như Trung quốc đã từng dành cho Nội Mông, Tây Tạng, Tân Cương, Quảng Tây… Để kịp chuẩn bị tâm lý nhân dân và giải quyết các bước bước cần thiết cho việc gia nhập vào đại gia đình dân tộc Trung Quốc, xin cho thời hạn xát nhập là 60 năm trong ba giai đoạn 1990-2020. 2020- 2040. 2040-2060…” ( Nguyễn văn Linh).


Vào 1989-90 Linh công bố như thế. Nhưng thực ra, nó chỉ vẽ lại vết xe mà Hồ chí Minh đã đi từ trước. Trong "cam kết” được Hồ Chí Minh ký bằng "lời hứa danh dự" với 2 viên tướng Tàu cộng là Trần Canh và Vi Quốc Thanh, thay mặt cho Mao Trạch Đông vào năm 1926. Để rồi bốn năm sau, năm 1930, sau khi đứng ra thành lập Đảng Cộng Sản Việt Nam, Hồ chí Minh đã khẳng định lại một lần nữa với Tổng lý Chu Ân Lai là: "Việt Nam và Trung Quốc tuy hai mà một. Một dân tộc. Một Nền văn hóa. Một phong tục. Một tổ quốc. Nếu giúp chúng tôi thắng Pháp, thắng Nhật, thắng tất cả bọn tư bản vùng Đông Nam Á, nắm được chính quyền, thì nợ viện trợ sẽ hoàn trả dưới mọi hình thức, kể cả cắt đất, cắt đảo, lùi biên giới nhượng lại cho Trung Quốc, chúng tôi cũng làm, để đền ơn đáp nghĩa...." Theo đó, nếu gương bán nưóc của Nguyễn văn Linh còn đời đời ở lại với sử sách Việt Nam bằng một lời than: "Tôi biết rằng đi với TQ là mất nước nhưng thà mất nước còn hơn mất Đảng." thì Hồ chí Minh lẽ nào thua Y? Bởi lẽ, Trong Giao ước có tên “Bản Ghi nhớ hợp tác Việt Trung” số hiệu (VT/GU- 0212) đã ký ngày 12/06/1953 tại Quảng Tây giữa Hồ và Mao như sau:

“Điều 1: Chính phủ Trung Quốc sẽ đồng ý viện trợ vũ khí theo yêu cầu chi viện của quân đội nhân dân Việt Nam. Ngoài ra sẽ gửi các cố vấn, chuyên gia quân sự để giúp đỡ quân đội nhân dân Việt Nam.
Điều 2: Đảng Lao động do đồng chí Hồ Chí Minh lãnh đạo đồng ý sáp nhập đảng Lao Động Việt Nam là một bộ phận của đảng cộng sản Trung Quốc.
Điều 3: Hai bên thống nhất Việt Nam dân chủ cộng hòa là một bộ phận của cộng hòa nhân dân Trung Hoa…. với quy chế của một liên ban theo mô hình các quốc gia nằm trong Liên Bang Xô Viết ( Phụ lục đính kèm).
Điều 4: Trước đảng và chính phủ hai nước cần tập chung đánh đuổi thực dân Pháp và giành lại chủ quyền lãnh thổ cho Việt Nam. Các bước tiếp theo của việc sáp nhập sẽ được chính thực thực thi kể từ ngày hôm nay 12/06/1953….
Điều 5: Chính phủ cộng hòa nhân dân Trung Hoa đồng ý cung cấp viện trợ kinh tế cho chính phủ Việt Nam dân chủ cộng hòa theo thỏa thuận đã bàn giữa chủ tịch Mao Trạch Đông và chủ tich Hồ Chí Minh (Phụ lục đính kèm).
Ký tên: Hồ Chí Minh và Mao Trạch Đông “(Đặng chí Hùng, )


III. Về đâu? Việt Nam về đâu?

Phần trả lời này không của riêng ai, nhưng sẽ là quyết định của người dân Việt Nam. Phần cá nhân, tôi khẳng định là, dù HCM là người Tàu hay là kẻ bán nước thì trách nhiệm của con dân Việt Nam cũng chỉ có một: Phải loại trừ Cộng sản ra khỏi lòng dân tộc để Việt Nam có ngày mai. Những tượng đài mang tên tội ác Hồ chí Minh, phải bị đạp đổ. Gian đảng của nó phải bị quăng ra ngoài vòng lịch sử của dân tộc để Việt Nam có ngày mai. Có thế, đất nước ta mới có Độc Lập, dân ta mới có Tự Do và nguồn Hạnh Phúc, Nhân Quyền, Công Lý sẽ đến với dân tộc Việt Nam khi nơi đó không còn dấu vết tội ác của Hồ chí Minh và tập đoàn cộng sản.

Trường hợp, còn cộng sản, tiếng Tàu sẽ là nguồn trợ lực cho kẻ theo nó. Khi ấy, ước mơ Độc Lập, Tự Do của dân tộc Việt Nam chỉ như áng mây trôi, không hẹn kỳ!


Bảo Giang.
12-01-2017.















 
Tin Đáng Chú Ý
Chuyện cười về ông Trump: Ai đã xoá cái 'tên tục' cuả ông trên các bồn cầu di động vậy?
Trần Mạnh Trác
18:31 14/01/2017


Theo tin AP, ngày 20 tháng 1 tới đây mới là lễ nhậm chức cuả vị 'tổng thống đắc cử' Donald Trump, nhưng 'hằng hà xa số' các bồn cầu di động đã được đem ra cho sẵn sàng ớ khắp nơi từ ngày 13, tức là 7 ngày trước!

Cẩn thận như thế để 'được chắc ăn' thì thực sự là rất tốt. Nhưng ngay lập tức đã có ai khám phá ra rằng cái nhãn hiệu trên các bồn cầu có vẻ không chỉnh!

Nghiã là, hãng cho thuê bồn cầu, tự xưng là nổi tiếng và lớn nhất cuả vùng DC, có một cái tên 'rẩt gợi ý' là "Don's Johns", và họ cho in nhãn hiệu của họ rõ ràng hãnh diện và nghiêm chỉnh, ngay ớ giữa cánh cửa.

Như thế thì, những người đang có nhu cầu xả bầu 'tâm sự', không ai mà không khỏi trố mắt nhìn thấy chữ 'Don' và ghi tâm khắc cốt cái tên cuả hãng cung cấp dịch vụ khẩn cấp, nhưng một cách vô tình, cũng nhắc nhớ tới 'cái tên cúng cơm cuả 'ngài tổng thống', tên tục là Donald, viết tắt là Don!

Tâm sự buồn vui ra sao thì còn tùy ở từng cá nhân và hoàn cảnh, nhưng trong những trường hợp 'kẹt cầu' mà phải đứng đợi, chắc chắn cái 'bầu tâm sự' ấy sẽ không là 'nhã nhặn' cho lắm!

Và vì thế mà rạng sáng hôm sau, ngày 14 tháng 1, người ta khám phá ra rằng 'có ai đó' đã dùng băng keo dán kín hết các bảng hiệu lại.

Quả là một việc 'động trời'! Vị giám đốc điều hành của công ty là ông Rob Weghorst nói rằng tuy ông không có ý tưởng ai đã làm việc đó, nhưng ông đã ra lệnh cho nhân viên đi gỡ những băng keo đó xuống.

"Chúng tôi không có ý tưởng về những gì đang xảy ra, chúng tôi đang cố gắng điều tra tới tận gốc rễ cuả vấn đề," theo lời ông Rob."Chúng tôi muốn tên hãng của chúng tôi trên các mặt hàng của chúng tôi. Chúng tôi đang cố gắng để tìm ra ai là thủ phạm. "

Ông Rob cho biết đã có những trường hợp, như trong các giải đấu golf hoặc các sự kiện thể thao, các hãng TV đã yêu cầu họ che nhãn hiệu của họ nếu không muốn trả tiền quảng cáo, nhưng tình hình hiện nay thì không phải là một trường hợp như thế, không có ai ra mặt yêu cầu họ cả.

Ủy ban lo về lễ nhậm chức của Quốc hội và Ủy ban tổ chức cuả ông Trump cũng không đưa ra một lời bình luận nào cả.

Và như thê thì, vào ngày 20 tới, người ta sẽ có thể bàn tán về vị tân tổng thống, không chỉ ờ trên diễn đàn quốc hội nơi ông tuyên thệ nhậm chức, nhưng cả ở những nơi hang cùng ngõ hẻm, và cho đến tận những chiếc cầu tiêu di động.
 
Văn Hóa
Gương mặt thương xót trong thế giới hiện đại
Vũ Văn An
18:37 14/01/2017
Một cuốn phim mới về sứ điệp Lòng Chúa Thương Xót vừa được phát hành. Do Hội Hiệp Sĩ Columbus bảo trợ, cuốn phim này cho thấy một số nhân vật từng được Lòng Chúa Thương Xót đánh động.

Trong cuốn phim trên, chúng ta gặp một người đàn bà tìm được tự do trong tha thứ sau khi gia đình bà bị nạn diệt chủng xóa sạch; một cầu thủ bóng rổ rời khỏi sân đấu để chia sẻ lòng thương xót của Chúa Kitô với những người vô gia cư; một cầu thủ môn khúc côn cầu đã từ giã tham vọng thể thao để vào đan viện; một vị linh mục có quá khứ buôn bán ma túy; và một thiếu phụ chọn thương xót thay cho hận thù đối với kẻ giết chồng mình. Những chứng từ này nhắc nhở chúng ta: Lòng Chúa Thương Xót không phải chỉ là một hình thức sùng kính của quá khứ hay một thứ thần học trừu tượng. Nó sống động, nó hiện diện, và đang thay đổi thế giới.

Được Tài Tử Jim Caviezel thuyết minh, Gương Mặt Thương Xót tìm hiểu lịch sử và sự liên hệ của Lòng Chúa Thương Xót trong thời buổi biến loạn này. Cuốn phim dệt thần học và lịch sử liền lại với nhau với những lời chứng cảm động đương thời để tạo nên bức chân dung tuyệt hảo của Gương Mặt Thương Xót trong thế giới ngày nay.

Tờ Catholic World Report mới đây được hầu chuyện nhà sản xuất của cuốn phim, David Naglieri.

CWR: Do đâu phát sinh ý nghĩ thực hiện cuốn Gương Mặt Thương Xót?

David Naglieri: Chúng tôi được gợi hứng bởi lời kêu gọi của Đức Giáo Hoàng Phanxicô trong Năm Thánh Lòng Thương Xót và lời kêu gọi của ngài liên quan đến việc Giáo Hội chú tâm cách mới mẻ vào sứ mệnh của mình là phải có lòng thương xót. Đồng thời, chúng tôi cũng đang hỗ trợ một dự án đặc biệt tại Đền Thờ Quốc Gia Thánh Gioan Phaolô II ở Washington, DC, và chúng tôi nhận ra rằng cuộc triển lãm sẽ tăng giá trị nếu có một cuốn phim mô tả chi tiết lịch sử và mối liên kết mạnh mẽ giữa Thánh Gioan Phaolô II, Thánh Faustina, và sứ điệp Lòng Chúa Thương Xót. Cộng tác mật thiết với Dòng Nữ Tu Đức Bà Thương Xót, chúng tôi được phép đặc biệt lui tới tự do các địa điểm chủ yếu liên hệ tới đời sống của Thánh Faustina, kể cả nơi bà sinh ra và cuốn nhật ký nguyên thủy của bà. Mục đích tối hậu của cuốn phim là giúp giáo dục và gây hứng cho khán giả về tác động mà sứ điệp thương xót tỏ cùng Thánh Faustina vốn có nơi hai Đức Gioan Phaolô II và Phanxicô, cũng như nơi các cá nhân có lời chứng mạnh mẽ thuật lại trong cuốn phim tài liệu của chúng tôi.

CWR: Phải mất bao lâu mới từ lúc quan niệm tới lúc hoàn thành?

Naglieri: Trước nhất, chúng tôi quay phim tại Ba Lan hồi tháng Mười năm 2015 và cuốn phim được phát hành hồi tháng Mười, năm 2016. Chủ yếu, cần đến một năm từ bắt đầu cho tới lúc hoàn thành.

CWR: Tìm tài trợ khó khăn ra sao?

Naglieri: Cuốn phim được Hội Đồng Tối Cao của các Hiệp Sĩ Columbus tài trợ và sản xuất.

CWR: Các đóng góp trên màn ảnh cực kỳ mạnh mẽ. Làm cách nào ông tìm được các người tham gia và họ cảm nhận ra sao về cuốn phim đã hoàn thành?

Naglieri: Lúc bắt đầu dự án, Dì Gaudia Skass, người cùng sản xuất cuốn phim với tôi, có một ý nghĩ tuyệt vời muốn kể câu truyện về lòng thương xót qua chứng từ của một số cá nhân lồng vào giữa các biểu tượng mạnh mẽ trong bức ảnh Lòng Chúa Thương Xót. Lối này cho phép người xem nắm được cùng một lúc các tế vi trong mạc khải đã tỏ cùng Thánh Faustina trong khi vẫn được linh hứng bởi chứng tá hiện thời về lòng thương xót. Tôi nghĩ sáng kiến này là điều cuối cùng sẽ làm cho cuốn phim thành công, nhưng cần phải ra ngoài để tìm các nhân chứng. Tôi bắt đầu nghiên cứu để tìm ra các chứng từ thích đáng. Tôi có nghe chứng từ của Cha Calloway, người đã từ bỏ lối sống ghiền ma túy và tội ác để theo chân Chúa Kitô, và tôi biết ngài là người cộng tác tuyệt diệu vào cuốn phim của chúng tôi. Immaculee Ilibagiza và Steven McDonald cũng là những khuôn mặt đầy hình tượng và là các tác giả và diễn giả nổi tiếng từng nói về tầm quan trọng của tha thứ và thương xót. Tôi đã gặp cả Frater Matthew Desme và Eric Mahl tại một buổi cấm phòng do Hội Lực Sĩ Công Giáo Vì Chúa Kitô tổ chức, nơi họ nói về đề tài Lòng Chúa Thương Xót. Một người bạn giới thiệu với tôi câu truyện về Jennifer Trapuzzano, người mà sự tha thứ công khai kẻ sát hại chồng mình đã lôi kéo được nhiều hàng tít lớn tại thành phố quê hương Indianapolis. Jennifer có một sứ điệp mạnh mẽ và chúng tôi rất phấn khích tìm được chị và mời chị tham gia vào cuốn phim của chúng tôi.

CWR: Các người cộng tác của anh thảo luận không những các trải nghiệm mạnh mẽ mà còn cả các trải nghiệm cực kỳ đau lòng nữa. Khó khăn như thế nào mới nắm bắt được điều đó trong phim?

Naglieri: Chúng tôi làm bài tập ở nhà và chúng tôi tìm được các nhân chứng ăn nói cực kỳ rành rẽ và họ từng suy niệm rất sâu xa các biến cố đã xẩy ra trong đời họ dưới ánh sáng đức tin và sứ điệp thương xót của Thiên Chúa. Sự kiện nhiều người trong các cá nhân này từng nói về các đau khổ của họ trong các khung cảnh công cộng khác đem lại cho họ một mức độ thoải mái nào đó. Phương thức của chúng tôi là dành cho họ nhiều thì giờ theo nhu cầu của họ và để họ chia sẻ toàn bộ câu truyện mà không quá nhấn mạnh tới các khoảnh khắc đau lòng. Thành quả là một câu truyện tự nhiên và những khoảnh khắc đau khổ tận đáy lòng được thổ lộ trong ngữ cảnh và sự chân thực.

CWR: Phản ứng tổng quát đối với Gương Mặt Thương Xót ra sao?

Naglieri: Tôi thực sự hài lòng đối với phản ứng. Các khán giả cảm động bởi các chứng từ và chúng tôi nhận được nhiều yêu cầu của khán giả muốn có một cuốn DVD để chia sẻ với giáo xứ hay nhóm cầu nguyện của họ, vì cuốn phim gây tác động mạnh đối với họ. Các phản hồi tích cực trên các phương tiện truyền thông đại chúng và truyền miệng kể từ khi trình chiếu trên các hệ thống truyền hình cũng đã quảng bá nhiều lời cho cuốn phim.

CWR: Có đúng là cuốn phim được trình chiếu trên các hệ thống truyền hình lớn không?

Naglieri: Đúng, Gương Mặt Thương Xót đã được chọn để phân phối trên các đài thống thuộc ABC TV từ ngày 16 tháng Mười tới ngày 16 tháng Mười Hai năm 2016 qua việc hùn hạp với Interfaith Broadcasting Commission (IBC). Hiện hữu từ năm 1980, IBC là một hợp doanh của các cộng đồng Đức Tin Ápraham Hoa Kỳ, một liên minh rộng lớn gồm các Kitô Hữu Thệ Phản, Công Giáo, Chính Thống, Do Thái Giáo và Hồi Giáo, cùng hùn hạp với ABC, CBS và NBC và các đài thống thuộc của họ khắp nước. Được coi như nguồn hạng nhất cho các chương trình có hệ thống dựa vào đức tin, IBC đại diện cho tôn giáo chính dòng trong xã hội ta, khẳng định sự toàn vẹn của viễn ảnh đức tin của nhau, và giúp ngành truyền hình cách riêng và ngành truyền thông đại chúng nói riêng biết thực thi các trách nhiệm phục vụ xã hội và công chúng của họ.

CWR: Phim có được chiếu tại Ba Lan không?

Naglieri: Phim đến nay chưa được chiếu tại Ba Lan.

CWR: Đâu là các kế hoạch tương lai dành cho cuốn phim?

Naglieri: Chúng tôi rất phấn khởi khi cuốn phim được ra mắt lần đầu trên hệ thống EWTN ngày 29 tháng Giêng, 2017 và rồi nó sẽ được kỹ thuật số hóa trên iTunes và Amazon Prime. Chúng tôi hy vọng sẽ có được một thương lượng với Netflix. Chúng tôi sẽ tiếp tục tìm thị trường cho DVD do Ignatius Press phân phối và có tại faceofmercyfilm.com.

CWR: Ông nghĩ những cuốn phim như Guơng Mặt Thương Xót góp phần ra sao vào việc Tân Phúc Âm Hóa?

Naglieri: Tân Phúc Âm Hóa mời gọi mỗi người chúng ta được đào tạo trong đức tin và trở thành các chứng tá cho tới tận cùng thế giới. Trong tông huấn Evangelii Gaudium (“Niềm Vui Tin Mừng”) của ngài, Đức Giáo Hoàng Phanxicô lặp lại lời mời gọi này để người Công Giáo có tinh thần truyền giáo mới. Đối với Hội Hiệp Sĩ Columbus, các sáng kiến như cuốn Gương Mặt Thương Xót này là cách để chúng ta đáp trả lời mời gọi này nhằm giúp đào tạo người Công Giáo để họ hiểu tốt hơn vẻ đẹp của đức tin họ và lịch sử hết sức phong phú của nó. Đồng thời, cuốn phim còn đem lại một diễn đàn để các khí cụ đã được đào luyện của Tân Phúc Âm Hóa công bố cho một cử tọa thế tục rộng lớn hơn sức mạnh biến đổi sự sống của Tin Mừng. Bởi thế, chúng tôi hy vọng và cầu nguyện rằng Gương Mặt Thương Xót có thể phục vụ việc Tân Phúc Âm Hóa qua việc vừa giúp củng cố những người Công Giáo nào có lẽ còn thiếu hiểu biết về Lòng Chúa Thương Xót vừa dẫn nhập các cử tọa thế tục vào chính Tin Mừng.